Danh sách chương

Những chỗ khác thì chẳng có gì thay đổi.
Lần nâng cấp này, khu trú ẩn của Lâm Sơ chỉ được thêm một căn phòng mới. Dù vậy, chỉ tốn 50 điểm tích phân, cô đã cảm thấy rất hời.
Trong hệ thống còn có cả bản vẽ mặt bằng, phòng mới có diện tích y hệt căn phòng ban đầu, là một hình chữ nhật dài 3m, rộng 2m, tổng cộng 6m².
Đối với những người mới chưa từng mở rộng khu trú ẩn, như thế này đã tương đương với việc tăng gấp đôi diện tích sử dụng.
Lâm Sơ dạo một vòng từ trong ra ngoài, cuối cùng quyết định sẽ dùng căn phòng mới làm phòng ngủ, còn căn phòng ngoài cùng sẽ làm phòng sinh hoạt kiêm kho chứa đồ.
Nghĩ vậy, cô liền thu dọn chiếc giường cùng mấy thùng đồ linh tinh dưới gầm giường vào không gian, sau đó chuyển tất cả vào phòng ngủ mới.
Chiếc giường vẫn được đặt sát tường. Giường dài đúng 2m, vừa khít bức tường 2m bên dưới cửa sổ. Như thế mỗi sáng thức dậy, cô đều có thể đón ánh sáng rực rỡ đầu ngày.
Sắp xếp xong, phòng ngủ còn lại một khoảng trống vuông vức 2m x 2m.
Cô lại đem chiếc bàn làm việc và ghế gaming êm ái thu được ở tòa văn phòng trước đây đặt vào.
Chỉ chốc lát, căn phòng nhỏ đã kín một nửa.
Phần diện tích còn lại, Lâm Sơ không định đặt thêm đồ gì nữa. Phòng ngủ vốn không lớn, nếu nhồi nhét quá nhiều đồ sẽ càng thêm chật chội, mà cô lại thích không gian thoáng đãng.
Sắp xếp xong phòng ngủ, Lâm Sơ quay lại căn phòng ngoài.
Không còn giường, cũng không còn giá kệ, căn phòng vốn chật hẹp giờ lại có vẻ trống trải. Nhưng Lâm Sơ không định lãng phí không gian.
Cô đặt một kệ dài 2m vào vị trí trước đây của chiếc giường, kê sát tường. Một số thùng đồ được cô xếp chồng lên nhau, cũng dựa vào tường.
Căn phòng sinh hoạt nhỏ này cô tính làm chỗ luyện tập thể lực hằng ngày, nên cố tình giữ lại một ít không gian trống. Diện tích còn lại vừa đủ để cô vận động, nếu đặt thêm đồ sẽ gây cản trở.
Sau một hồi dọn dẹp, Lâm Sơ mới có thời gian chú ý lại giao diện hệ thống trong đầu.
Một dòng thông báo mới lóe lên mà cô chưa kịp đọc.
[Khu trú ẩn đã nâng cấp thành công lên cấp 2. Xin hỏi ký chủ có muốn tiêu hao 50 điểm tích phân để xây dựng sân trước không?
Sân trước?
Chẳng lẽ chính là cái sân trồng rau mà Vu Hồng Phi từng nhắc tới?
Lâm Sơ kiểm tra tài khoản điểm tích phân của mình.
Hiện tại cô còn 500 điểm.
Nếu xây sân trước tốn 50 điểm, cộng thêm 150 điểm cần dự trữ để kích hoạt cửa chống trộm cho thế giới mới và 5 điểm kích hoạt tầm nhìn mắt mèo, cô vẫn còn dư 295 điểm.
Cô đã xem qua danh sách những món đồ trong cửa hàng hệ thống mà Vu Hồng Phi cung cấp. Thứ đáng đổi cô cũng đổi rồi, thuốc cải tạo thân thể chỉ có thể dùng một lần.
Những món còn lại thì không mấy hấp dẫn.
Nghĩ đi nghĩ lại, giữ 300 điểm tích phân làm dự phòng cũng đã quá đủ.
Thế nên, Lâm Sơ quyết định xây dựng sân trước.
Lại một lần nữa, làn sương quen thuộc bao phủ lấy cô. Ánh sáng trắng lấp lánh xuất hiện trên đỉnh đầu.
[Đếm ngược nâng cấp: 10 giây]
Khi đếm ngược về 0, sương mù tan đi. Lâm Sơ bước đến cửa lớn, nhẹ nhàng kéo ra.
Trước mắt cô hiện lên một khoảng sân nhỏ hoang vu.
Theo hệ thống hiển thị, đây là một khoảng sân rộng 15m, dài 2m.
Diện tích không lớn, trên mặt đất chỉ mọc lác đác vài nhánh cỏ dại, xung quanh được bao bọc bởi một hàng rào gỗ cao ngang hông người.
Đối diện với cửa chính là một cánh cổng gỗ thấp. Từ cổng đi vào, một lối đi nhỏ được lát bằng những phiến đá xám kích cỡ to bằng bàn chân, xếp so le dẫn thẳng đến cửa chính.
Thấy vậy, Lâm Sơ không khỏi thắc mắc.
“Hệ thống, giờ có hai cửa, vậy sau này tôi từ bên ngoài về, sẽ đi bằng cửa nào?”
[Cổng sân.]
Hệ thống trả lời ngắn gọn, dứt khoát như mọi khi.
“Vậy mắt mèo và cửa chống trộm được lắp ở đâu?”
[Tầm nhìn mắt mèo gắn trên cửa chính. Cửa chống trộm chỉ là vật ảo, kích hoạt là được.]
Lâm Sơ gật đầu, coi như đã hiểu.
Cô đi một vòng quanh sân, sau đó lấy từ không gian ra người máy xương Tiểu Nhị.
“Tiểu Nhị, giúp tôi nhổ sạch cỏ dại trong sân, rồi xới đất lên một lượt.”
Nói rồi, cô lục lọi trong không gian một hồi lâu, moi ra được một cái xẻng mini và một cái cào nhỏ. Đầu xẻng còn nhỏ hơn lòng bàn tay, chắc hẳn là dụng cụ mà mấy nhân viên văn phòng mua để trồng cây cảnh trong công ty.
Nhưng hiện tại, cô chỉ đành dùng tạm thứ này.
“Vâng, chủ nhân.” Tiểu Nhị không chút thắc mắc, nhận lấy dụng cụ từ tay cô rồi quay người bắt tay vào việc.
Thấy nó ngoan ngoãn như vậy, Lâm Sơ bỗng cảm thấy hơi áy náy. Cô thầm quyết định trong lòng, đến thế giới tiếp theo, nhất định phải tìm cho Tiểu Nhị một bộ dụng cụ làm vườn tử tế.
Còn bây giờ… chỉ đành tạm bợ vậy.
Để Tiểu Nhị làm việc, cô để cửa sân hé mở rồi quay trở lại trong nhà.
Còn 23 tiếng nữa là sẽ bị ném thế giới tiếp theo.
Lâm Sơ quyết định dùng trọn ngày hôm nay để ăn ngon, xem phim, tận hưởng giây phút thư giãn hiếm hoi.
Nếu chẳng may cô xui xẻo, chết ở thế giới tiếp theo, thì đây coi như những ngày vui cuối cùng trong đời cô.
Cả ngày trời nhanh chóng trôi qua.
Trưa hôm sau, đúng 11 giờ, Lâm Sơ thu dọn mọi thứ cần mang, phân loại gọn gàng trong không gian.
Cô cũng thu hồi Tiểu Nhị đang cần mẫn dùng cái cào nhỏ xới xong 3m² đất trong sân, rồi thay một bộ đồ thể thao gọn nhẹ, kiểm tra vũ khí cẩn thận, lặng lẽ chờ đợi thế giới nhiệm vụ tiếp theo.
Đúng 12 giờ trưa, một luồng sáng bao bọc lấy Lâm Sơ, tầm nhìn của cô bắt đầu mờ đi.
Khi ý thức trở lại, cô cảm thấy cơ thể mình không còn ở trên mặt đất mà đang trôi nổi lên xuống cùng với đồ vật bên dưới.
Lâm Sơ mở mắt, vừa nhìn rõ cảnh vật trước mặt liền không khỏi chửi thầm một tiếng trong lòng.
Đúng là sợ gì gặp nấy.
Trước mắt cô là một đại dương mênh mông vô tận.
Cô như một khúc gỗ nhỏ lênh đênh giữa biển khơi.
Xung quanh, các tòa nhà đều đã bị nước nhấn chìm, chỉ còn vài đỉnh nhọn ló lên, chứng minh sự tồn tại của chúng.
Trong tầm mắt, tuyệt nhiên không thấy một cánh cửa nào.
Lâm Sơ cúi xuống nhìn, cô phát hiện mình đang nằm trên một tấm gỗ nổi. Nhìn kỹ hơn, hóa ra đó là một cánh cửa gỗ cũ nát, đã vỡ hỏng.
“Bõm —”
Xung quanh liên tục vang lên tiếng nước vỡ ra.
Lâm Sơ quay đầu nhìn theo nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy cách đó không xa, mấy cái đầu lần lượt nhô lên từ mặt nước. Cô hiểu ngay, những người này cũng vừa được đưa vào thế giới nhiệm vụ giống như cô.
Phần lớn bọn họ rơi thẳng xuống nước, chỉ có ba bốn người may mắn giống cô, được thả ngẫu nhiên trên các vật trôi nổi.
Cuộc tranh đoạt khốc liệt chính thức bắt đầu.
Nhưng mục tiêu của cuộc tranh đoạt lại chẳng có một chút dấu vết nào.
Ngược lại, cánh cửa gỗ mục nát dưới thân Lâm Sơ lại thu hút không ít ánh mắt…

Hết Chương 50: Xây dựng sân trước.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page