Không chỉ có một người mất tích.
Ở căn cứ người sống sót thành phố F, số nhà nghiên cứu vốn được bảo vệ tập trung, chỉ sau một đêm đã biến mất một nửa.
Cho đến nay, đây vẫn là một trong những bí ẩn chưa có lời giải của căn cứ F.
Nghe xong lời kể của Vu Hồng Phi, Lâm Sơ khẽ nhíu mày.
Loại chuyện thế này khiến cô có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Còn chưa kịp nghĩ kỹ, Vu Hồng Phi đã xoa xoa hai tay, nhìn cô đầy mong đợi: “Ngày mai tôi phải đi rồi, mấy con tang thi đã giải phẫu xong… có thể giao hết cho tôi được không?”
Nói xong, dường như cũng thấy yêu cầu của mình hơi quá đáng, anh ta gãi đầu bổ sung thêm: “Mỗi con tôi có thể chia thêm cho cô 2 điểm.”
Lâm Sơ giơ gói hạt giống vừa nhận được, mỉm cười: “Được thôi. Nhưng đã nhận đặc sản anh mang về, thì phần chia thêm kia không cần đâu.”
Đúng lúc đang cần điểm, Vu Hồng Phi vui mừng cười tít mắt, vội cảm ơn rối rít.
“Tôi có tích trữ một ít cho anh. Anh chờ một lát, tôi đi lấy.”
Nhìn bóng lưng Lâm Sơ quay đi, Vu Hồng Phi mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm cảm khái sự nhạy bén của cô.
Có những bí mật về các thế giới này… biết quá sớm chưa chắc đã là chuyện tốt.
Quay đầu lại, anh ta bắt gặp Trịnh Tử Du đang nhìn mình, ánh mắt đăm chiêu khó đoán.
Vu Hồng Phi lập tức nở nụ cười tươi rói, khiến đối phương bất giác dời mắt đi nơi khác.
Trước khi Lâm Sơ lấy ra số tang thi đã mổ trong mấy ngày qua, Vu Hồng Phi cũng không biết “một ít” mà cô nói rốt cuộc là bao nhiêu.
Nhưng nghĩ đến việc mình đi vắng nhiều ngày mà cô vẫn nhớ đến anh ta, đã đủ khiến anh ta cảm kích, định bụng một lát sẽ chia thêm chút lợi ích cho cô.
Không ngờ Lâm Sơ đã tích trữ tới 17 con tang thi, chia vào 17 bao tải.
Cô không thể bê hết một lần, nên cứ hai túi hai túi mà mang ra.
Để tiết kiệm thời gian, trong lúc Lâm Sơ mang bao ra, Vu Hồng Phi liền tranh thủ nộp nhiệm vụ trong hệ thống.
Đến khi nộp xong con thứ bảy, anh ta đã sững sờ không thốt nên lời.
Đến con thứ mười, miệng anh ta há to đến mức gần như có thể nhét vừa cả quả trứng gà.
Khi nhận lấy bao tải thứ mười bảy, biểu cảm của anh ta đã hoàn toàn cứng ngắc, không biết nên diễn tả thế nào.
Rõ ràng Lâm Sơ đã lặng lẽ tính toán thay anh ta, biết trước anh ta cần bao nhiêu để hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ.
Trong những ngày anh ta đi làm nhiệm vụ, cô đã âm thầm tích góp cho anh ta.
Anh ta đoán trong số đó có một phần là nhiệm vụ của cô, giờ cô lại nhường hết cho mình.
Nộp xong con thứ mười bảy, số nhiệm vụ của Vu Hồng Phi cũng chạm mức tối đa.
Lần này anh ta thu được tổng cộng 350 điểm tích phân.
Một nửa chia cho Lâm Sơ, bản thân anh ta kiếm được 175 điểm.
Cộng thêm số điểm từ nhiệm vụ chính và phần thưởng kết toán của thế giới này, anh ta đã có đủ vốn liếng để tiến vào thế giới cấp S.
Lần trước số điểm đổi thuốc cải tạo đã được tính toán xong với Lâm Sơ, giờ chỉ còn 175 điểm hôm nay chưa phân chia.
Vu Hồng Phi lấy từ không gian ra một tờ danh sách, đưa đến trước mặt cô: “Đây là những vật phẩm có thể đổi trong hệ thống của tôi, cô xem thử muốn đổi thứ gì.”
Đây đã là thế giới nhiệm vụ thứ tư của Vu Hồng Phi, nên cấp bậc cửa hàng hệ thống của anh ta cao hơn Lâm Sơ, số lượng vật phẩm có thể đổi cũng nhiều và cao cấp hơn hẳn.
Lâm Sơ xem một lúc, ánh mắt liền sáng rực.
Đúng là buồn ngủ có người đưa gối, cô đang lo không có vật chứa thích hợp để trữ nước, thì ngay trong danh mục Vu Hồng Phi đưa tới đã xuất hiện một món vô cùng phù hợp.
Nói nó là “không gian chứa nước” cũng chẳng sai.
Theo phần mô tả, món đồ này bên ngoài trông y hệt thùng nước uống 12 lít bình thường, nhưng bên trong lại có thể chứa đến 12 tấn nước.
Thoạt nhìn thì thứ này có vẻ hơi vô dụng. Dù sao trong khu trú ẩn có cung cấp nước, nếu mang ra ngoài, ai lại dại gì vác theo cái bình to như thế?
Nhưng từ sau khi nghe Vu Hồng Phi kể rằng những thế giới sau sẽ càng ngày càng khắc nghiệt, thậm chí có khả năng ảnh hưởng trực tiếp đến nguồn nước trong khu trú ẩn, Lâm Sơ biết mình cần phải tích trữ nước sớm.
Thùng nước này với người khác có vẻ cồng kềnh khó mang, nhưng với Lâm Sơ, chỉ cần cho vào không gian thì chẳng có gì đáng ngại.
Một thùng chứa nước như vậy cần 150 điểm, đúng là hơi đắt, nhưng Lâm Sơ vẫn kham nổi.
Tính toán sơ qua, một người trưởng thành trong một tháng tiêu thụ khoảng 3 tấn nước.
Nếu tiết kiệm một chút, 12 tấn nước này đủ để cô dùng hơn 4 tháng, tương đương bốn thế giới nhiệm vụ.
Còn lại 25 điểm tích phân, cô đổi lấy một viên Hộ Tâm Hoàn.
Nghe nói chỉ cần còn thoi thóp một hơi, nuốt viên thuốc này vào là có thể cầm cự thêm 24 tiếng, cho người ta thêm một tia hy vọng sống sót.
Lâm Sơ vốn rất quý mạng, gần như không hề do dự đã quyết định đổi.
175 điểm chỉ đổi được hai món đồ, nhưng Lâm Sơ vô cùng hài lòng.
Vu Hồng Phi cũng không nhiều lời, sảng khoái giúp cô đổi ngay.
Phần 70 điểm tích phân của Trịnh Tử Du, Lâm Sơ đã đổi hết thành 35 ống dịch dinh dưỡng.
Dù sao cả hai đều là người mới, cửa hàng hệ thống của họ giống nhau, chẳng có mấy vật phẩm đáng để đổi.
Dịch dinh dưỡng tuy mùi vị không mấy dễ chịu, nhưng vô cùng thực dụng. Mấy ngày này cô bận giải phẫu tang thi đến mức quên ăn, chỉ cần uống một ống dịch dinh dưỡng đã đủ quên cơn đói.
Giao dịch xong, Vu Hồng Phi lại dặn dò họ mấy điều cần chú ý ở những thế giới tiếp theo.
Lâm Sơ và Trịnh Tử Du đều ghi nhớ kỹ càng.
“Thế giới cấp càng cao, tận thế có thể xuất hiện nhiều loại thiên tai cùng lúc, nhất định phải để ý.”
“Nếu có thể tránh xung đột thì nên tránh đi. Các cô có khu trú ẩn, có tài nguyên, cùng lắm thì co mình chịu đựng qua một thế giới là được.”
“Hai người không có không gian, trước khi được thả xuống nhớ mang theo một chiếc balô, chuẩn bị sẵn đồ dùng thiết yếu. Nếu không kịp bố trí nơi trú ẩn, thì ít nhất cũng có vật tư để sinh tồn.”
“Nếu xui xẻo, vừa đặt chân xuống đã gặp môi trường cực đoan, lúc ấy tuyệt đối không được hoảng loạn.”
…
Ngay lúc này, Lâm Sơ vẫn chưa biết môi trường cực đoan mà Vu Hồng Phi nói đến cụ thể là gì.
Mãi đến bảy ngày sau, khi cô bị thả vào thế giới thứ hai…
Dĩ nhiên, đó là chuyện sau này.
Trong những ngày cuối cùng ở thế giới tang thi, Lâm Sơ gần như đóng cửa không ra ngoài, tập trung cày cho đủ số nhiệm vụ hằng ngày.
Ngoài ra, cô còn dành thời gian rèn luyện thể lực, mỗi ngày lại mang ra hai hộp phế phẩm để “biến phế thành bảo” tăng cấp kỹ năng.
Đến ngày thứ năm trước khi rời thế giới, kỹ năng “biến phế thành bảo” của Lâm Sơ đã chính thức lên cấp 2.
You cannot copy content of this page
Bình luận