“Anh cũng nghĩ vậy, hơn nữa lần đó chiếu xong cũng không bị phạt gì, thế là sau này anh càng được đà lấn tới, lại còn chơi game trong giờ tự học nữa. Cuối cùng thì bị bạn học tố cáo, nói là anh làm ảnh hưởng đến việc ôn bài của họ.” Cố Ngộ bây giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy bản thân lúc đó thật trẻ trâu và ngông cuồng, không ngờ lại có thể làm ra chuyện như vậy.
“Cũng phải thôi, ngày xưa chẳng phải người ta ghét nhất là kiểu học sinh không cần tốn nhiều công sức mà vẫn đạt thành tích cao hay sao.” Thang Ninh không ngờ Cố Ngộ lại có một mặt nghịch ngợm như vậy, thoáng chốc còn cảm thấy khá đáng yêu: “Kiểu người vừa học giỏi lại vừa ham chơi như anh, chắc chắn có rất nhiều người ngưỡng mộ lắm nhỉ.”
“Nhưng mà anh thật sự cảm thấy hồi đi học anh học hành rất nhẹ nhàng. Những bài thầy cô giảng trên lớp về cơ bản anh đều nghe một lần là hiểu, những dạng bài đã từng thi qua thì gần như đều có thể nhớ được, thật sự không biết có gì khó cả. Cho nên hồi đó đi học rất thảnh thơi, đôi khi còn chê bài tập về nhà quá dễ nên thường không làm. Giờ nghĩ lại thấy mình cũng đáng ăn đòn thật.”
Thang Ninh không thể hình dung ra được dáng vẻ của Cố Ngộ hồi cấp ba, bèn hỏi anh: “Anh có ảnh hồi cấp ba không?”
Cố Ngộ hồi tưởng lại một chút: “Có chứ, dĩ nhiên là có rồi, hình như ở ngăn kéo dưới có mấy tấm ảnh tốt nghiệp thì phải.”
Thang Ninh mở ngăn kéo tiếp theo ra, quả nhiên bên trong có một vài tấm ảnh và mấy phong thư khác.
Có một tấm ảnh tốt nghiệp rất dài được cuộn lại, có lẽ là ảnh chụp tập thể toàn bộ học sinh trường cấp ba của họ.
Bức ảnh trông có vẻ phải đến mấy trăm người, vậy mà Thang Ninh chỉ cần lướt mắt qua một lượt đã nhanh chóng tìm thấy Cố Ngộ giữa đám đông.
Ngay cả trong ảnh mà anh cũng nổi bật đến thế.
So với Cố Ngộ của hiện tại, Cố Ngộ thời cấp ba chắc chắn trông non nớt hơn một chút, toát ra cảm giác của một chàng trai rạng rỡ như ánh mặt trời.
“Anh thế này chắc từ nhỏ đến lớn đều là hot boy của trường rồi nhỉ.” Thang Ninh nói với giọng có chút hờn dỗi: “Chắc là có nhiều người theo đuổi anh lắm đúng không ạ?”
“Người theo đuổi anh thì cũng nhiều thật, nhưng hồi đó anh hoàn toàn không có hứng thú với mấy chuyện này. Ban đầu có một hai người gửi thư tình với đồ ăn vặt cho anh thì anh còn thấy mới mẻ, nhưng sau đó thì thấy hơi nhàm chán rồi. Mà em yên tâm đi, anh đối xử với mấy bạn nữ đó lạnh lùng lắm, anh rất biết giữ gìn nam đức.” Cố Ngộ đến lúc này cũng không quên tranh thủ thể hiện lòng trung thành.
Dù sao thì mấy chuyện này cũng chẳng thể nào kiểm chứng được, nên Thang Ninh nghe xong rồi cũng cho qua. Suy cho cùng, đó đều là chuyện của rất nhiều năm về trước, cho dù có thật sự xảy ra chuyện gì đi nữa thì cũng không đến mức phải lôi ra để tính toán ở hiện tại.
Sau khi xem xong ảnh tốt nghiệp của Cố Ngộ ở các thời kỳ, Thang Ninh lại tiếp tục lật xuống dưới.
Và rồi cô phát hiện ra đó là một chồng thư tình dày cộp.
Không hề khoa trương chút nào, đúng là một chồng dày cộp, chất đầy cả hai ngăn kéo.
Thang Ninh nhìn những lá thư tình nhiều không đếm xuể này mà kinh ngạc thốt lên: “Oa, rốt cuộc là anh đã nhận được bao nhiêu thư tình thế này.”
Cố Ngộ vội vàng giải thích: “Nhiều lá là do bạn bè chuyển hộ cho anh, hoặc là họ để thẳng trên bàn anh thôi, chứ anh tự tay nhận thì không nhiều đâu.”
Thang Ninh hừ mũi hai tiếng: “Nhận thì cũng thôi đi, nhưng tại sao anh lại giữ chúng đến tận bây giờ!!!”
“Thế không thì… vứt đi à?” Cố Ngộ cũng không chắc chắn: “Thật ra hồi đó anh cũng không biết phải xử lý thế nào, chỉ nghĩ dù sao cũng là tấm lòng người ta đã cất công viết tay, nên cứ để tạm đó đã, rồi để mãi để mãi thành ra thế này… Hay là em nói xem, thư tình ngày xưa của em thì em xử lý thế nào?”
“Em… em chưa bao giờ nhận được thư tình cả.” Nói đến đây, Thang Ninh bỗng cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Cô cảm thấy mình thật chẳng có chút sức hút nào.
Thời cấp ba, Thang Ninh học ở một thành phố nhỏ, nơi mà mọi người thực ra không quá chú trọng ăn mặc hay học hành, vì vậy cũng chẳng có nam sinh hay nữ sinh nào thực sự nổi bật. Hơn nữa, do hoàn cảnh gia đình, Thang Ninh còn hay bị bạn học xa lánh.
Chính vì thế, quãng thời gian cấp ba là một ký ức mà cô vô cùng không hài lòng và cũng chẳng bao giờ muốn nhớ lại.
Cố Ngộ cũng không để tâm đến câu trả lời của cô, chỉ thản nhiên nói một câu: “Mà phần lớn trong số đó anh cũng chưa từng đọc, cũng chẳng có thời gian dọn dẹp. Hay là tìm hôm nào đó vứt hết đi cũng được.”
Thang Ninh liếc nhìn, quả thực có rất nhiều phong bì vẫn còn được dán kín bằng hồ, đến tận bây giờ vẫn chưa hề được bóc ra.
Thang Ninh tò mò xem qua vài chiếc phong bì. Hầu hết đều là thư nặc danh, nhiều nhất cũng chỉ đề “Gửi Cố Ngộ”, nhưng vẫn có một vài lá thư hiếm hoi ghi rõ tên người gửi.
Thang Ninh lật đến một chiếc phong bì trông vô cùng tinh xảo, vừa nhìn đã biết khác hẳn những cái còn lại. Bên trên còn có họa tiết mạ vàng, nét chữ đề tên cũng là kiểu chữ khải vô cùng xinh đẹp.
Rõ ràng là nó không giống với những lá thư tình khác.
Nó mang lại cảm giác “thấy chữ như thấy người”, chỉ cần nhìn mấy chữ này thôi cũng đủ thấy cô gái này không hề tầm thường.
Hơn nữa, cô ấy còn ghi cả tên của mình.
Thang Ninh chỉ tò mò nên thuận miệng hỏi một câu: “Cô bạn tên Quý Tĩnh này, anh có ấn tượng gì không?”
Cố Ngộ lúc này đang quay lưng về phía Thang Ninh để dọn dẹp tủ quần áo, bèn thờ ơ đáp lại một câu: “Cũng có chút ấn tượng, hình như hồi đó khá nhiều bạn trong lớp anh thích cô ấy. Sao thế em?”
“Em chỉ là thấy lá thư tình cô ấy viết cho anh, cảm thấy nó rất khác biệt thôi.”
“Cô ấy còn viết thư tình cho anh á?” Cố Ngộ tỏ vẻ khó hiểu và kinh ngạc: “Anh với cô ấy còn chưa gặp nhau được mấy lần, viết thư tình cho anh làm gì chứ. Mà sao anh không có chút ấn tượng nào về việc cô ấy từng gửi thư cho anh nhỉ.”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
6 tháng