Danh sách chương

Dị Năng Giả Hệ Mộc Mạnh Nhất

Chương 9: Lên đường tới điểm dừng tiếp theo

Sáng hôm sau, Tiểu Mai dắt theo một bé gái gầy gò xuất hiện.

Dưới sự khích lệ của mẹ, cô bé nhìn Trình Tịnh, lí nhí gọi:
“Chị Tiểu Tịnh.”

Trình Tịnh gật đầu:
“Đi thôi, chúng ta qua làm thủ tục trước đã.”

Trong lòng Tiểu Mai hơi bất an.

Tối qua rời đi, chị ta không ngó ngàng đến gã chồng đang hôn mê, giờ chẳng biết hắn được xử lý ra sao.

“Tiểu Tịnh, em có biết… chồng chị tỉnh dậy rồi đi đâu không?”

Trình Tịnh nhướng mày:
“Tôi báo cảnh sát rồi. Giờ hoặc là ở bệnh viện, hoặc trong đồn công an.”

Rõ ràng Tiểu Mai thở phào nhẹ nhõm. Suốt đêm qua chị ta không chợp mắt, chỉ sợ bất cứ lúc nào hắn ta cũng xông đến.

“Cảm ơn em.”

Trình Tịnh không đáp. Cô không thấy mình cần được cảm ơn.

Cô nhận cửa hàng quần áo chỉ vì để sau này tiện hành sự.

Thủ tục sang nhượng hoàn tất, Trình Tịnh chuyển khoản mười vạn.

Cô không phải người tốt, nhưng cũng chẳng phải kẻ thừa nước đục thả câu.

Hàng trong cửa tiệm, cô đã xem qua, giá trị tuyệt đối trên mười lăm vạn.

Trước lời cảm ơn của mẹ con Tiểu Mai, Trình Tịnh lạnh nhạt ném lại một câu:
“Thay vì phí thời gian, tốt hơn chị nên đưa con rời khỏi đây. Tin tôi đi, chắc người trong đồn sắp ra rồi.”

Quả nhiên.

Khi cô quay lại tiệm, một người đàn ông bộ dạng nhếch nhác đứng ngoài cửa.

Rượu đã tỉnh, hình ảnh bị đánh tối qua vẫn ám ảnh trong đầu.

Bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Trình Tịnh, hắn rùng mình mấy cái, nuốt nước bọt, lí nhí:
“Ờ… tôi không gây chuyện đâu, tôi chỉ tới tìm vợ con thôi.”

Trình Tịnh đảo mắt khinh bỉ. Xin lỗi, chuyện nhà người khác, cô không quan tâm.

“Sáng nay cửa tiệm đã làm thủ tục sang tên. Hy vọng anh đừng xuất hiện ở đây nữa. Tôi sợ mình không kìm được tay.”

Nghe nói cửa tiệm đã chuyển nhượng, gã lập tức nở nụ cười, xoay người chạy về nhà thu tiền.

Trình Tịnh chẳng buồn bận tâm đến chuyện nhỏ này. Cô tiếp tục nhận hàng, rảnh thì tranh thủ nấu ăn, cất vào không gian.

Trong lúc bốc dỡ, thấy trên xe chở hàng dán một tấm poster quảng cáo combo gà rán KFC, cô mới vỗ trán nhớ ra món yêu thích.

Cô lập tức đặt hàng trên mạng, chọn năm cửa hàng KFC, mỗi chỗ đặt một trăm suất combo, chia ra giao trong năm ngày.

Tiếp đó, cô lại tìm vài cửa hàng vịt quay, tổng cộng đặt mười đơn, một ngàn con vịt.

Cứ thế, trước sau một tháng rưỡi, Trình Tịnh tiếp nhận toàn bộ vật tư.

Lô hàng cuối cùng là gạc y tế, dung dịch khử trùng, thuốc cầm máu và hai mươi bộ dụng cụ phẫu thuật.

Cô không mua thêm thuốc linh tinh, vì khi tận thế mở ra, chúng hoàn toàn vô dụng.

Con người thức tỉnh dị năng, cơ thể cũng âm thầm tiến hóa.

Cảm cúm sốt vặt không còn tồn tại, ngay cả “những ngày đặc biệt mỗi tháng” của phụ nữ cũng biến mất.

Rau, quả, thịt, ba loại này không cần tích trữ quá nhiều.

Trong tận thế, cô từng tận mắt chứng kiến một cây dẻ biến dị, lấy hạt dẻ làm vũ khí tấn công, tung ra vô tận suốt ngày đêm vẫn không cạn, đánh lui cả một đội quân.

Sau đó, trên cây vẫn lủng lẳng đầy quả. Cô nhặt một hạt ăn thử, vị ngon hơn cả trước tận thế.

Rau quả sau khi biến dị, chỉ cần không nhổ cả gốc thì sẽ tiếp tục sinh trưởng.

Sau khi nhận xong toàn bộ vật tư, Trình Tịnh thu hết ba cửa tiệm vào không gian, rồi lập tức bắt xe đêm hướng đến thành phố C.

Nhìn số dư còn lại trong tài khoản, cô thở dài nặng nề.

Tiết kiệm từng đồng, vậy mà cuối cùng cũng chỉ còn tám mươi chín vạn.

Haiz…
Tiền xài thì như nước, kiếm lại mới là khó.

May thay.

Nửa tháng sau, cô sẽ chẳng còn phải phiền lòng vì tiền nữa.

Hết

Chương 9: Lên đường tới điểm dừng tiếp theo.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    KaThy

    truyện hay lắm, up nhanh nha shop

Trả lời

You cannot copy content of this page