Danh sách chương

Quý Minh Hi lạnh nhạt tiếp lời: “Đầu óc hắn tỉnh lắm, chỉ có điều tâm cơ nhiều. Nếu hắn nói thẳng là muốn tạo ra một con rối để thay thế thiên đạo, lỡ như không thành thì mất mặt lắm, còn bị thiên đạo ghi sổ. Bây giờ gán cho cái danh ‘vì yêu mà điên’, lỡ cuối cùng thất bại thì ít ra cũng có cái cớ để thoát thân.”

Giản Hoang: “Tốt thật đấy, lần đầu tiên thấy có người nói chuyện giết người cướp bảo nghe hay như vậy.”

Quý Minh Hi: “Dù sao thì rắn cũng biết lột da, cho nên có cần mặt mũi hay không cũng chẳng quan trọng.”

Những lời này sát thương thì không lớn, nhưng độ xúc phạm thì cực kỳ cao, từng câu từng chữ như giẫm mạnh lên vết thương của hắc giao. Từ sau khi hắn ta thành thần đến nay, chưa từng bị mỉa mai cay độc như vậy.

Đồng tử đỏ như máu của hắn ta sáng rực lên, miệng há rộng, giận dữ gào lên: “Ta phải giết hết các ngươi!”

Giọng nói đầy phẫn nộ vang vọng như chuông đồng trong hang, đánh thức những người vừa nãy đã hạ vũ khí.

Bọn họ mờ mịt nhìn nhau, dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra. Rõ ràng chỉ là nghe một câu chuyện, vậy mà lại buông lỏng cảnh giác một cách không kiểm soát.

Con ác giao rút roi dài bên hông ra, cười lạnh: “Không hổ là Thần núi của núi Hi Dương, đến cả năng lực của ta cũng bị ngươi nhìn thấu. Không sai, tộc ta vốn giỏi mê hoặc lòng người, nhưng ta không phải nhờ vậy mà thành thần đâu.”

Quý Minh Hi: … Không, anh chỉ đơn giản đang nói suy nghĩ trong đầu thôi mà.

Con ác giao vung roi dài tấn công Quý Minh Hi, nhưng lần này còn chưa kịp tới gần thì đã bị một kết giới vô hình chặn lại giữa không trung.

“Sao có thể như vậy!” Hắc giao trừng mắt kinh ngạc nhìn tay mình. Dù thiên đạo lực trong người hắn ta đã bị rút đi, nhưng chỉ cần hắn ta vẫn là Chấp pháp giả, thì không có kết giới yêu tộc nào có thể cản nổi.

Trên thế gian này, thứ duy nhất có thể cản trở sức mạnh của thiên đạo chỉ có một. Lẽ nào…

“Cảnh báo: năng lượng không đủ, xin hãy bổ sung năng lượng kịp thời.” Âm thanh máy móc ồn ào lại vang lên, trên màn hình hiển thị nhấp nháy dấu chấm than màu đỏ.

Hắc giao đành ngừng suy nghĩ, thu roi lại, quay sang nói với Giản Hoang: “Ngươi giao sức mạnh thiên đạo ra đây cho ta, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.”

Giản Hoang thậm chí không nhíu mày: “Dựa vào cái gì chứ?”

Có hắn ở đây, rốt cuộc ai tha cho ai còn chưa biết.

“Dựa vào cái này.”

Các màn hình đang nhấp nháy ghép lại với nhau, hiện ra cảnh tượng trên núi Hi Dương.

Hắc giao cười quái dị: “Ngươi không nghĩ rằng ta thật sự rảnh đến mức đứng đây tán dóc với các ngươi đấy chứ? Ta chỉ đang bày bố mọi thứ mà thôi. Nếu không phải vì triệu hồi viên cầu đoạt xác từ dị giới tiêu tốn quá nhiều sức lực, thì ta cũng chẳng cần tới ngươi đâu.”

Trên bầu trời tụ lại từng tầng mây dày đặc, sấm sét rền vang chớp lóa. Tuy không phải là lôi kiếp, nhưng cũng đủ khiến những tiểu yêu quái tan thành tro bụi.

“Nếu đã không chịu giao ra sức mạnh thiên đạo, vậy thì chọn đi, là bên này bị ta tàn sát sạch sẽ, hay bên kia hóa thành tro khói.”

Nhìn đám mây tích tụ trong khung hình, mọi người đồng loạt rơi vào im lặng kỳ quái. Cảnh này… sao trông quen quen thế nhỉ.

Sự im lặng đó khiến hắc giao cảm thấy hài lòng, hắn ta phá lên cười ha hả: “Ta không tốt bụng đến mức cho các ngươi thời gian lựa chọn đâu. Từ bây giờ trở đi, chỉ cần ngươi còn chưa đưa ra quyết định, bên kia sẽ liên tục bị thiên lôi giáng xuống.”

Trong màn hình, Quý Xa Xa đang chơi trò đá bóng nhựa bỗng ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn nhỏ chớp chớp, kêu lên: “Mẹ ơi, sao lại đột nhiên bắt đầu kiểm tra thể dục rồi?”

Hắc giao: ??? 

Ngươi nói lại lần nữa xem, cái gì cơ?

Mây đen cuồn cuộn trên trời, tích tụ một sức mạnh đáng sợ.

“Là lôi kiếp!”

Không biết ai hô lên một câu, toàn bộ yêu quái và lệ quỷ đang lang thang bên ngoài lập tức chen nhau chạy về phòng học, ai nấy mặt mày đều tuyệt vọng sợ hãi. Nếu bị thiên lôi đánh trúng, sống sót hay không vẫn là điều chưa biết.

Không ngờ vừa thoát khỏi hang ổ ác ma, bọn họ lại gặp phải đại nạn như thế.

Thấy phản ứng như vậy, hắc giao trước màn hình mới thở phào nhẹ nhõm, như vậy mới đúng chứ, chứ vừa rồi cái gọi là “tiết thể dục” gì đó là trò ma quỷ gì thế không biết.

Căn cứ bí mật lại một lần nữa bị bọn nhỏ chiếm đóng. Trên trần nhà, Bách Nhãn cáu kỉnh nói: “Mấy đứa là từ ngoài tới đúng không? Còn lôi kiếp gì chứ, tu vi của bọn mình làm gì đủ để dẫn xuống lôi kiếp. Đó chỉ là thiên lôi bình thường thôi, là bài khởi động trước giờ thể dục đó!”

Đám yêu quái và lệ quỷ: ??

Cái này mà gọi là khởi động á?

 

Hết

Chương 279:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page