Sau đó tôi thấy trên diễn đàn linh dị có người nhắc tới trường mấy người, rồi còn thấy tài khoản cũ của thầy đăng tin tuyển sinh, lại còn nói có học sinh trốn học, nên tôi mới tưởng hắn là người của trường các cậu, mới gọi điện.”
Quý Xa Xa: ???
Hai người hoàn toàn không quen biết mà nãy giờ diễn cứ như là sinh ly tử biệt ân oán tình thù???
Cô bé lắc đầu: “Gossip kiểu này Xa Xa không chấp nhận được. Đề nghị anh bịa lại từ đầu.”
Hà Kim Bảo tức đến quay mặt đi chỗ khác, một thằng đàn ông như anh ta khóc đến mức này cũng đủ xấu hổ rồi đấy! Nhưng nước mắt ấy… đúng là không kiềm lại được!
Người trong lòng cuối cùng cũng chịu yên tĩnh lại, khiến anh ta thở phào nhẹ nhõm. Cảm giác như tảng đá lớn trong tim được gỡ xuống, anh ta nhắm mắt theo cơn buồn ngủ kéo đến, giao lại hết áp lực cho người còn lại.
Người đàn ông không đầu im lặng, tiếp tục giả chết, dù sao không có đầu thì đâu thể nói được gì, quá hợp lý luôn.
Tâm hồn hóng hớt của mọi người vừa nhen nhóm đã bị dội cho một gáo nước lạnh, ai nấy đều lặng lẽ tản ra, vừa ngáp vừa quay lại xe chơi tiếp.
Kiều Chí Thiên mượn tay thầy để đứng dậy, nhưng vì cú lao người bảo vệ con gái ban nãy mà chân giả bị hỏng, ông đành để người khác đỡ ra ngoài. Kiều Ny thì nước mắt lưng tròng, ôm quả bóng nhỏ đứng một bên, trông tội nghiệp hết sức.
“Chờ chút.” Người đàn ông không đầu ôm Hà Kim Bảo đi tới, đôi tay đầy vết thương đặt lên phần chân giả. Không lâu sau, cái chân hỏng đã được chữa lành như mới.
“Xin lỗi.” Hắn ta nói với Kiều Chí Thiên. Nói xong thì ngẩn người một lúc, sau đó do dự hỏi: “Ông là người điều khiển nhân hình của nhà họ Kiều, sống ở vùng đất của Yêu Lao Sơn đúng không?”
“Là tôi.” Kiều Chí Thiên thử bước vài bước, phát hiện độ vừa vặn của chân giả còn tốt hơn cả cái cũ. Ông ây bế Kiều Ny lên, dịu dàng dỗ vài câu, không thèm quan tâm đến người đàn ông không đầu nữa.
Người kia nhìn Kiều Ny một lúc, rồi đột nhiên nói: “Con búp bê trên tay con bé bị một trường quái quỷ nào đó nhắm trúng rồi. Mẹ kiếp, cái tên trường đó tôi chỉ tình cờ nghe qua một lần nên không nhớ rõ lắm… chỉ nhớ đó là nơi chuyên nhốt yêu quái để làm thí nghiệm. Chúng đã cài đầy tai mắt xung quanh nhà họ Kiều, chỉ chờ ông quay về để tẩy não ông.”
Kết hợp với những chuyện trước đây, rất có thể cái trường kia chính là Trung học Yểu Cầu.
Từ sau khi Kiều Ny đến trường Trung học Dao Khởi học, Kiều Chí Thiên chưa từng quay về nhà cũ.
Nhưng hệ thống camera quanh nhà vẫn hoạt động, và ông ta cũng đã sớm phát hiện có người lén lút lảng vảng quanh biệt thự.
Ông ta là người từng bước chiến đấu để giành lấy vị trí ngày hôm nay, chỉ cần một câu của đối phương đã đủ để hiểu rõ toàn bộ cục diện.
Ví dụ như tại sao nhà ông ta đột nhiên lại cung phụng một loại quỷ ký sinh không rõ nguồn gốc, và vì sao trường Yểu Cầu lại dùng đủ mọi cách để đưa Kiều Ny vào học.
Ánh mắt Kiều Chí Thiên trở nên lạnh đi. Đụng đến ông ta thì không sao, nhưng nếu dám đụng đến Kiều Ny thì không thể tha thứ được.
Ông ta nhận ra người đàn ông không đầu này đang nôn nóng muốn nói chuyện riêng với thầy Quý, nên cũng hiểu người ta cố ý nhắc chuyện này là để cảnh báo mình. Sau khi cảm ơn, ông ta không nói thêm gì nữa, ôm con gái rời đi nhanh chóng.
“Tôi tên là Ngân Như Ngọc.” Người đàn ông không đầu tự giới thiệu ngắn gọn, rồi vội vã hỏi Quý Minh Hi:
“Thầy mang hợp đồng theo không? Cái hợp đồng chuyển quy thuộc ấy, ký rồi là tôi có thể chuyển từ khu quản lý của Yêu Lao Sơn về bên trường các thầy luôn đó.”
Tên này biết nhiều phết. Hắn ta rõ luôn cả quy trình chuyển nơi quy thuộc của yêu quái cần có giấy tờ pháp lý.
Quý Minh Hi lấy từ trong túi ra một tờ đơn xin chuyển trường, do hai bên Thần Núi chưa thể trao đổi trực tiếp nên chỉ có thể thực hiện bằng cách ký kết hợp đồng.
Ngân Như Ngọc chẳng biết đọc được thông tin ở đâu, xem sơ qua thì buột miệng cảm thán: “Phúc lợi tốt ghê đó.”
Rồi ký cái roẹt một phát, sau đó còn lén ấn luôn tay Hà Kim Bảo lúc này vẫn đang ngủ say để lấy dấu vân tay.
Quý Minh Hi: “…Làm vậy hình như không đúng quy trình cho lắm.”
Tuy Quý Minh Hi cũng rất muốn trường có thêm học sinh, nhưng chiêu này thì… có hơi tranh thủ lúc người ta yếu lòng quá rồi.
Ngân Như Ngọc lên tiếng: “Không sao đâu, chỉ là chuyện chuyển khu quy thuộc thôi. Ở vùng quản lý của Yêu Lao Sơn không an toàn. Hơn nữa, người mà được Thần Núi của núi Xuân Sinh công nhận thì chắc chắn không thể là kẻ điên cuồng làm chuyện thất đức. Đến lúc Kim Thạch Đầu… à không, Hà Kim Bảo mà muốn rời đi, các người cũng không thể ngăn cản được, đúng không?”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Là Tớ Đây
Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”
2 tháng
SHYoon
Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂
2 tháng