Danh sách chương

Sau khi phát xong quá trình ghi hình của các cô gái, cảm xúc của khán giả đã được khơi dậy một cách tối đa. Tô Ba Ba ngồi xuống ghế giám khảo, mỉm cười nói: “Tiếp theo, chúng ta sẽ bước vào phần đánh giá ảnh tĩnh (hard photo) của các thí sinh. Trước tiên xin được nhấn mạnh rằng, vòng thi này sẽ chọn 10 người trong 19 mỹ nữ ở đây, tức là gần một nửa số thí sinh sẽ bị loại tại đây.”

Cả khán phòng ồ lên, tiếng bàn tán rộ lên khắp nơi, không ai ngờ tiến trình thi lại nhanh và khốc liệt đến thế. Chỉ trong một vòng, đã loại đi một nửa, làm cuộc thi trở nên căng thẳng và hấp dẫn hơn hẳn.

Chờ cho tiếng xì xào bàn tán lắng xuống, Tô Ba Ba tiếp tục giải thích: “Tôi sẽ giải thích sơ qua để mọi người dễ theo dõi. Ảnh tĩnh (硬照) là một thuật ngữ chuyên dùng trong nhiếp ảnh, chỉ những bức ảnh tĩnh được chụp cho quảng cáo hoặc tạp chí.”

Cô ấy nhìn xuống khán đài, thấy phần lớn khán giả đã hiểu, liền gật đầu nhẹ và nói nhỏ với đạo diễn chương trình. Lập tức, hình ảnh trên màn hình lớn chuyển sang bức ảnh tĩnh của thí sinh số một.

Đây chính là lúc thể hiện năng lực thực sự của ban giám khảo, bởi nhận xét hấp dẫn cũng là yếu tố then chốt giúp nâng cao tỷ suất người xem.

Phí Đông Minh nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, không chút nể nang mà thẳng thừng phê bình: “Cũ rích, không có chút sáng tạo nào cả!”

Ngay sau đó, Ngô Bác cũng lạnh lùng ra kết luận: “Bình thường, quá bình thường.”

Tô Ba Ba nhìn hai người đồng nghiệp lạnh như băng đá mà ngập ngừng, cuối cùng đành phải đóng vai “người tốt”: “Động tác này là kinh điển, thường thấy trong các quảng cáo mỹ phẩm và sữa tắm. Có thể nói là an toàn, nhưng cũng cho thấy thiếu tính sáng tạo.”

Khán giả lúc đầu còn cảm thấy bức ảnh khá ổn, nhưng sau khi nghe giám khảo phân tích thì mới “vỡ lẽ”, đúng là tư thế quen thuộc trong hàng loạt quảng cáo. Được chỉ ra rồi nhìn lại, quả thật nhạt nhẽo, không có điểm nhấn.

Các cô gái đứng trên sân khấu đồng loạt run rẩy trong lòng, trước đó còn nghĩ thí sinh số một đã làm khá tốt, mà cũng bị chê tơi tả thế kia. Không ít người nét cười trên mặt đã không thể giữ nổi nữa.

Các thí sinh tiếp theo lên hình, và các giám khảo thì bắt đầu bung hết độc miệng:

“Đơ quá, đây là người hay là cây đứng im thế?”

“Không có sức sống gì cả, trông như ruộng vừa bị phun thuốc trừ sâu quá liều!”

“Nụ cười gượng gạo quá, mới chia tay người yêu hả?”

Không chịu nổi đả kích, đã có vài thí sinh bật khóc thút thít, đạo diễn chương trình lập tức ra lệnh cho máy quay chuyển sang cận cảnh gương mặt họ, đây chính là tinh túy của chương trình giải trí, tất cả vì tỷ suất người xem.

Mộc Vũ có chút không nỡ nhìn, cô hiểu rất rõ vì sao các giám khảo lại làm vậy. Thật ra, phần thể hiện của các cô gái cũng không đến nỗi tệ. Cô nhẹ giọng thì thầm với cô gái bên cạnh: “Đừng nản, lần này chỉ loại một nửa thôi. Họ chê tất cả mọi người, chỉ cần có người tệ hơn cô, thì vẫn còn hy vọng.”

Cô gái đứng bên cạnh Mộc Vũ chính là thí sinh đầu tiên, người đang buồn bã cúi đầu. Nghe vậy, cô ấy bất giác giật mình: Đúng rồi, dù mình làm chưa tốt, nhưng nếu có người tệ hơn, mình chưa chắc bị loại.

Cô ấy ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt dịu dàng, đầy động viên của Mộc Vũ, lòng tràn đầy hy vọng. Nhìn theo ánh mắt của Mộc Vũ, cô ấy hiểu ngay ẩn ý, nhẹ giọng truyền lại nguyên văn lời Mộc Vũ cho cô gái khác.

Như một câu thần chú ma thuật, câu nói ấy nhanh chóng lan truyền khắp mười chín cô gái trên sân khấu. Những con mèo nhỏ chán nản trong phút chốc hóa thành những con báo săn đang chực chờ bùng nổ.

Đạo diễn kinh ngạc nhìn vào màn hình, các cô gái vừa mới rơm rớm nước mắt, vệt nước mắt còn vương nơi khóe mắt, vậy mà chỉ trong tích tắc đã bừng bừng khí thế, khiến ông ngạc nhiên không thôi. Ông lập tức ra lệnh cho trợ lý: “Nhanh! Quay lại đoạn vừa rồi, phát lại chậm, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Máy quay nhanh chóng tua ngược lại đoạn trước, hành động nhỏ của Mộc Vũ lập tức hiện ra rõ mồn một trong phòng điều khiển. Đạo diễn trầm trồ: “Đúng là nhân tài lãnh đạo! Không những bình tĩnh, mà còn kéo được cả tinh thần người khác lên!”

Trợ lý dè dặt hỏi: “Vậy có cần… phát lại đoạn này không ạ?”

Đạo diễn lườm trợ lý một cái rồi gắt nhẹ: “Phát gì mà phát! Đang truyền hình trực tiếp mà còn đòi phát lại? Đoạn này lưu lại, nếu sau này cô gái đó vô địch, ta có thể làm thành một chương trình đặc biệt.”

Trợ lý gật đầu liên tục, lập tức chuyển lại hình ảnh trực tiếp ở trường quay.

Đến phần ảnh tĩnh của Ellie, ba vị giám khảo đều im lặng rất lâu. Cả khán phòng như bị cuốn theo không khí bức ảnh, lặng người chiêm ngưỡng hình ảnh nàng như hoa sen nở giữa làn nước, đẹp đến lay động lòng người.

Phí Đông Minh là người đầu tiên cất lời: “HOÀN HẢO.”

Ngô Bác cũng không tiếc lời tán dương: “ĐẸP TUYỆT VỜI!”

Tô Ba Ba nửa đùa nửa thật: “Xem ra hai vị giám khảo của chúng ta đã bị sắc đẹp của Ellie làm rung động rồi! Quả thực, bức ảnh này rất đẹp, xứng đáng gọi là một tác phẩm nghệ thuật.”

Cuối cùng cũng có một phần đánh giá tích cực xuất hiện, cả trường quay như thở phào nhẹ nhõm, khán giả bắt đầu cười nói vui vẻ trở lại.

Sau đó, các giám khảo cũng dịu giọng hơn khi đánh giá những bức ảnh còn lại, không còn gay gắt như trước, mà lịch thiệp chỉ ra điểm chưa tốt.

Lý Thiếu Long tuy khi quay không quá nổi bật, nhưng khi bức ảnh tĩnh của cô ấy xuất hiện, vẫn khiến khán giả vỗ tay rào rào tán thưởng.

Khi bức ảnh được phóng to lên nhiều lần, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô ấy hiện lên vô cùng chân thực, đôi mắt sáng ngời khi uống nước cũng nhìn xa xăm về phía trước, ý chí kiên cường, không đạt được mục tiêu thì không chịu dừng lại, tất cả được thể hiện sống động và mạnh mẽ qua tấm ảnh này.

Như lời của Phí Đông Minh: “Đây không chỉ là một bức ảnh chân dung, mà chính là poster quảng cáo của nước tăng lực JINLI.”

Lời vừa dứt, cả khán phòng chấn động.

Ai cũng hiểu rằng vòng thi này chỉ là một phần trong quá trình tuyển chọn người mẫu, nhưng chỉ với một câu nói của Phí Đông Minh, giống như đã định đoạt cả cục diện, hơn nữa ông còn là một trong ba vị giám khảo chính, khiến khán giả lập tức có thiện cảm mạnh mẽ với thí sinh Lý Thiếu Long.

Các thí sinh nữ trên sân khấu đều đồng loạt quay đầu nhìn về phía Lý Thiếu Long, còn cô ấy thì tự mãn ngẩng cao đầu, từng người một đều ngước nhìn đáp lại. Mộc Vũ âm thầm lắc đầu, thời điểm này vẫn chưa phải chung kết, quá kiêu ngạo chỉ khiến bản thân bị đẩy vào thế đối đầu với tất cả mọi người.

Giữa tiếng bàn tán của khán giả, các giám khảo tiếp tục đưa ra nhận xét, có lời khen, cũng có chê, cho đến khi bức ảnh nghệ thuật trắng đen của Lâm Viễn Dao hiện ra, khiến tất cả như nghẹt thở.

Các giám khảo lại rơi vào im lặng, khán giả cũng nín thở dõi theo, tất cả đều mong chờ một lời bình “gây chấn động” từ ban giám khảo.

Phí Đông Minh mở lời ngắn gọn mà sắc sảo: “Bức ảnh này mà rửa ra, tôi sẽ treo ngay trong phòng khách của mình.”

Ngô Bác giơ tay tạo thành hình chữ V bằng ngón trỏ và ngón giữa: “Rửa hai tấm.”

Tô Ba Ba bật cười khúc khích, nhìn xuống khán giả rồi hài hước hỏi: “Còn ai muốn rửa ảnh nữa không?”

Dưới khán đài lập tức hưởng ứng rầm rộ, phản ứng này đã chứng minh sự thành công rực rỡ của bức ảnh Lâm Viễn Dao.

Đạo diễn vô cùng nhanh nhạy, lập tức ra lệnh cho máy quay: “Nhanh, chuyển qua lại giữa Lâm Viễn Dao và Lý Thiếu Long, hai người hot nhất hiện giờ!”

Quả nhiên, biểu cảm của cả hai không khiến ông thất vọng.

Nụ cười của Lý Thiếu Long không còn vẻ tự tin như ban đầu, mà đang dần dần thu lại.

Trên gương mặt điềm tĩnh của Lâm Viễn Dao, dù vẫn giữ bình thản, nhưng cơ mặt khẽ giật nhẹ, đủ để thấy trong lòng cô ấy đang rất phấn khích.

Trong tiếng reo hò cổ vũ của khán giả, Tô Ba Ba nghiêm túc đề nghị nhân viên hậu trường thu thập địa chỉ của những người muốn có bức ảnh, và chính miệng cam kết: “Đến lúc đó, chúng tôi sẽ gửi tận tay bức ảnh có chữ ký của Lâm Viễn Dao!”

Mới chỉ là vòng bán kết, nhưng một ngôi sao nhỏ đã ra đời.

Cuối cùng, bức ảnh của Mộc Vũ cũng hiện lên trên màn hình lớn.

Hết Chương 47: Nhận xét của ban giám khảo.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page