Danh sách chương

Thế này chẳng khác gì cực hình nhân gian cả!

Nỗi đau của Kiều Ny là khi nhỏ phải lang thang bên ngoài cùng Kiều Chí Thiên, suýt thì chết đói, may mà được Thần Núi cứu giúp mới sống được. 

Vậy nên khi Quý Minh Hi tiến vào ảo cảnh, anh đã phá giải nó với thân phận Thần Núi.

Nỗi đau của Quý Nhất là tận mắt chứng kiến Liễu Thư Lâm bị bắt nạt mà bản thân lại bất lực không thể cứu giúp.

Nỗi đau của Tiểu Trinh là đêm hôm đó bị ép viết bài, rõ ràng bản thân mắc chứng sợ giao tiếp xã hội, vậy mà vẫn phải lò dò đến lớp học khác để chép bài, rồi mang về cho những yêu quái chưa thể hóa hình chép lại. 

Đêm đó, số yêu quái cô ta gặp còn nhiều hơn cả cuộc đời từng thấy cộng lại – đúng là ác mộng của dân sợ xã giao!

Nỗi đau của Bút Tiên là cái đêm bị ép đi học làm học sinh, không chỉ bị một đám yêu quái vây đánh, mà sáng hôm sau còn phải đến lớp học tiếp.

Còn nỗi đau của Quý Xa Xa thì càng chân thực hơn – trong ảo cảnh, cô bé vừa khóc vừa làm bài tập, thầy Quý đứng trên bục thì mặt mày lạnh tanh, trông cực kỳ nghiêm khắc khiến cô bé chẳng dám mè nheo gì luôn.

Khi họ đến chỗ của Quý Xa Xa, trên bàn của cô bé đã bày ra bốn bộ đề thi đã hoàn thành, mỗi câu hỏi đều được ghi rõ ràng cả quá trình giải.

Tất cả mọi người nhìn Quý Xa Xa bằng ánh mắt đầy cảm thông. Dù họ cũng đau khổ, nhưng cùng lắm là xem một “bộ phim ký ức”, còn đứa nhỏ này thì thật sự đã làm xong hẳn bốn đề kiểm tra.

Quý Minh Hi cầm một bài lên xem, phát hiện điểm số mấy bài này đều qua mức trung bình. Xem ra đứa nhỏ này không phải là không biết làm, chỉ là bình thường toàn dùng đầu óc vào việc chép đáp án mà thôi.

Anh lặng lẽ đặt bài thi xuống, nói nhỏ: “Hay là chúng ta cứ sang ảo cảnh tiếp theo trước, đợi giải quyết xong mọi chuyện rồi quay lại đón con bé sau?”

Giản Hoang tất nhiên không phản đối, nhanh chóng xác định được vị trí của ảo cảnh tiếp theo.

Khe nứt không gian mở ra, luồng khí thiên đạo từ bên trong tràn ra, phá vỡ kết giới ảo cảnh, hình ảnh trở nên chập chờn, Quý Xa Xa cũng theo đó thoát khỏi ảo cảnh, nhớ ra hiện tại mình đang làm nhiệm vụ cứu Thập Khả Tư, chứ không phải đang ở trong lớp làm bài tập.

Nhìn đám người đang rón rén định rút lui, cô bé còn gì không hiểu nữa chứ.

Quý Xa Xa kinh ngạc nhìn Quý Minh Hi, sau đó bật khóc nức nở: “Thầy định bỏ em lại đây thật sao!”

“Không không, bọn thầy cũng vừa mới đến thôi.” Quý Minh Hi bế lấy Quý Xa Xa đang khóc như mèo ướt, lén liếc mắt ra hiệu cho Giản Hoang.

Ngón tay Giản Hoang khẽ động, vị trí phía sau khe nứt liền được thay đổi ngay tức khắc. Quý Xa Xa nghi ngờ đưa đầu vào nhìn, cảm nhận được khí tức còn sót lại của Quý Minh Hi bên trong, lúc này mới chịu nín khóc.

Vừa lau nước mắt vừa nói: “Sao thầy không đến đón em sớm hơn chứ? Thầy trong ảo cảnh hung dữ cực kỳ luôn, mặt lạnh tanh bắt em làm bài!”

Quý Minh Hi: … Hiểu rồi, lần sau muốn con bé ngoan ngoãn làm bài thì cứ nghiêm khắc hơn chút.

Ánh mắt những người khác nhìn Quý Xa Xa ngoài thương cảm ra, lại có thêm vài phần xót xa. 

Trẻ con đúng là dễ dụ, đến cả thứ mình sợ nhất cũng lỡ miệng nói hết với “đại ma vương”, sau này liệu còn sống yên không đây?

“Nhưng mà, tại sao ảo cảnh của Quý Xa Xa lại không phải được tạo từ ký ức?” Quý Minh Hi nghi hoặc hỏi.

Ảo cảnh của bọn họ ít nhiều đều dựa vào ký ức thật, còn ảo cảnh của Quý Xa Xa hoàn toàn là do tưởng tượng ra nỗi khổ mà thôi. 

Dù sao anh cũng chưa từng hung dữ với cô bé, càng không có chuyện bỏ mặc cô bé ở lại làm bài tập.

Đám yêu quái đưa mắt nhìn nhau, như vừa mới nhận ra điều này—ảo cảnh mà tự nhiên biến dạng, e rằng không phải chuyện tốt.

Giản Hoang vẽ ra một đường rạch không gian, nói: “Đi, đến chỗ tiếp theo xem sao.”

Vì khi nãy định vị, hắn đã cảm nhận được một luồng sức mạnh khác lạ.

Ảo cảnh cuối cùng thuộc về Lý Thu Thu, nhưng nơi này lại hoàn toàn trống rỗng, tối đen như mực, chỉ có màn hình phía trên đầu phát ra cảnh báo “phân tích thất bại”, ánh sáng đỏ nhạt phản chiếu trong đôi mắt tím sáng rực của cô ta, đẹp đến mức có phần quái dị.

Thấy bọn họ bước ra từ khe nứt, Lý Thu Thu cũng tiến lại gần, ngoan ngoãn chào hỏi, gương mặt hoàn toàn không biểu lộ chút đau khổ hay tiếc nuối nào, trông chẳng giống vừa trải qua một ảo cảnh.

Quý Minh Hi hỏi: “Vừa rồi ở đây đã xảy ra chuyện gì?”

(Mỗi ngày chia sẻ 3 lần, sẽ được 30 pha lê miễn phí đó ạ, mọi người nhớ chia sẻ để đọc truyện nha :3 Cảm ơn mọi người đã ủng hộ)

Hết

Chương 129:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page