Tái Duyên Hữu Kiến

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Tuần thành đổ mưa, trên phố dài đi chưa được nửa đường, Từ Hiển đưa cho mỗi người một cây dù.

 

Dù của ta còn chưa kịp mở, “soạt” một tiếng, dù của Cố Trường Nguyệt đã che lên đầu ta.

 

Hắn đứng trong mưa, nước mưa theo gò má chảy xuống, men theo yết hầu lướt xuống dưới.

 

Thoạt nhìn, còn thấy quyến rũ không thôi.

 

Nhưng nghĩ kỹ lại, ta nghi hắn cố ý.

 

Bởi vì dù kia đủ lớn, hai người chúng ta cùng che cũng được.

 

“Hồi phủ.” Hắn nói.

 

“Không tuần tra nữa?” Từ Hiển khó hiểu.

 

Cố Trường Nguyệt nhìn ta: “Dư Kiều không thích ngày mưa, ghét nhất nước mưa ẩm ướt, lại lười cầm dù.”

 

Tên này, quả thật…lại đoán trúng.

 

Không chỉ thế, khi nắng đẹp, ta thích bưng ghế ra sân phơi nắng. 

 

Thích ăn ngọt, tuyệt không ăn cay, thậm chí kiểu y phục ta thích cũng bị Cố Trường Nguyệt nắm rõ như lòng bàn tay.

 

Phụ thân ta chịu không nổi nữa, lặng lẽ kéo ta qua một bên: “Kiều nhi, có cần phụ thân mời đạo cô đến xem thử cho đại nhân kia không.”

 

“Nếu phụ thân nhớ không nhầm, chẳng phải hai người các ngươi không hợp nhau ư? Sao những thói quen nhỏ nhặt của ngươi, phụ thân không biết mà hắn biết?”

 

Đúng vậy, chúng ta vốn chẳng tốt đẹp gì mà.

 

Huống hồ những thói quen ấy, căn bản không phải của Dư Kiều.

 

Là của chính ta.

 

14.

 

Ta nghĩ tới nghĩ lui, quyết định tìm Cố Trường Nguyệt hỏi rõ.

 

Những giấc mộng hoang đường kia, cần hỏi.

 

Sự săn sóc đột ngột của hắn, cũng phải hỏi.

 

Mắt thấy vào thu, mưa dầm nối tiếp, Cố Trường Nguyệt thích nhất ngồi trong lương đình ngắm mưa.

 

Ta cưỡi khoái mã của Từ Hiển, gấp gáp đuổi tới trước khi cơn mưa kéo tới.

 

Cố Trường Nguyệt đang đun trà, tay áo dài khẽ xắn, thấy chiến mã của Từ Hiển liền mặt mày âm trầm.

 

“Ngươi cùng Từ tướng quân thật tốt, từ lúc ta đến đã thấy hai ngươi quấn quýt chẳng rời.”

 

“Cố Trường Nguyệt, ngươi và ta đã hoà ly, gần đây hành vi ngươi quái dị, lại toan tính gì đây.”

 

Hắn đặt chén trà xuống: “Nếu ta nói, ta vốn chưa từng ký hưu thư kia thì sao?”

 

“Dư gia ta đã chẳng còn giá trị lợi dụng gì đâu!”

 

“Không phải.” Hắn thần sắc phức tạp: “Là bởi vì…”

 

“Nếu nói đột nhiên yêu ta, miễn đi.”Ta dứt khoát tỏ vẻ chán ghét: “Ta không tin loại người chuyện gì cũng phải cân nhắc như ngươi, lại đột nhiên yêu một nữ tử trước kia từng chán ghét.”

 

“Huống hồ, không phải ngươi đã có bảo bối trong lòng, là Vân Nguyệt ngươi yêu nhất sao?”

 

Nghe vậy, lông mày ủ rũ của hắn lại khẽ nâng, mang theo tia ửng đỏ như nước.

 

“Yêu ngươi, sao lại là đột nhiên.” Hắn tự giễu cười: “Khi ấy ngươi từng nói sẽ biến mất một thời gian, ta không ngờ lại là thế này.”

 

Cố Trường Nguyệt siết chặt tay ta, gần như tuyệt vọng: “Thủ Thủ, ngươi thật sự quên sạch quá khứ của chúng ta rồi sao? Chẳng lẽ, bất luận là trước kia hay bây giờ, ta đều không giữ nổi ngươi.”

 

Ầm ầm.

 

Bên ngoài sân sấm chớp nổ vang, ta nghe thấy hệ thống truyền tới thanh âm nhắc nhở: Chúc mừng ký chủ, giá trị “Phẫn nộ” của phản diện đạt 0%, nhiệm vụ lần hai thành công.

 

Lần hai?

 

Đinh đong.

 

Hệ thống lại vang lên nhắc nhở: Giá trị “Nghi hoặc” của phản diện đạt 100%, phụ bản mở ra.

 

15.

 

Ta chưa từng nghĩ tới, đây chẳng phải lần đầu ta bày mưu tính kế với Cố Trường Nguyệt.

 

Thậm chí từ rất lâu trước kia, khi Cố Trường Nguyệt vẫn còn là thiếu niên bần hàn, chính là ta lựa chọn vươn tay cứu giúp hắn.

 

Lần đó, thân phận của ta là nha đầu thôn dã Vân Nguyệt.

 

Mà nhiệm vụ hệ thống giao cho ta, là trợ giúp phản diện làm quan tới chức Tể Tướng, lại không thể để phản diện sinh lòng yêu ta.

 

Ký ức khi xưa ùn ùn kéo tới, trong đầu vang vọng vô số tiếng nhắc nhở của hệ thống.

 

Rõ ràng nhất, chỉ có câu ấy của hệ thống: Thân ái ký chủ, ngài ở thế giới hiện thực đã rơi vào hôn mê, có nguyện ý tham gia 《Kế hoạch công lược phản diện》 không?

 

Nếu đồng ý, tất phải hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, đạt được thiện chung tại dị thế giới, công lược hoàn thành sẽ tự nhiên tỉnh lại.

 

Nếu cự tuyệt, sẽ vĩnh viễn hôn mê.

 

Ta không chút do dự mà chọn đồng ý.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page