Chư thần đều biết, ta ái luyến Lăng Dao tiên quân đến cực điểm.
Hắn phạm thiên luật, ta liền cùng hắn nhảy xuống Tru Tiên đài.
Bạch nguyệt quang của hắn bị thương, ta lập tức dâng tu vi của mình, thay nàng ta chữa trị.
Chư thần thiên giới không ai không than thay cho sự si tình của ta, Lăng Dao tiên quân chính hắn cũng từng nói: “Hàn Vân tiên tử tình thâm ý trọng, điều gì cũng chịu vì ta mà làm.”
Nhưng hắn không biết—
Ta chính là vai ác nữ trong thoại bản, chỉ cần vì hắn mà chet đi mười lần, liền có thể thoát ly cốt truyện.
Về sau, ta rốt cục biến mất khỏi thế giới của hắn.
Hắn lại trong một đêm sa vào ma đạo, chỉ để vì ta chuộc tội.
01.
Hôm ấy, ta đang bế quan trị thương trong động phủ của mình, tiên đồng bỗng nhiên xông vào.
“Hàn Vân tiên tử, không ổn rồi, Ninh Nhất tiên tử bởi vì đánh vỡ lò luyện đan của Lão Quân mà bị thiên binh bắt đi, Lăng Dao tiên quân lệnh ngài lập tức đến đó.”
Ta mở đôi mắt thanh lãnh, nhàn nhạt nói: “Được.”
Ta nén đau từ vết thương mà đứng dậy, song trước mắt tối sầm, linh lực toàn thân mơ hồ bất ổn, suýt nữa liền ngã xuống.
Tiên đồng đỡ lấy ta, không nhịn được đỏ hốc mắt.
“Tiên tử, thương thế của ngài còn chưa lành, bên Lăng Dao tiên quân hẳn có thể tự lo được, dù gì cũng đã lau mông giúp Ninh Nhất không biết bao nhiêu lần rồi, lần này…”
Ta giơ tay ngăn tiên đồng lại, nhẹ giọng nói: “Không được, sự tình liên quan tới Lăng Dao, dẫu to tát đến đâu, ta cũng phải đi.”
Tiên đồng thâm ý nhìn ta một cái, thương ta bất hạnh, giận ta không tranh.
Bởi vì thân phận khác biệt, cuối cùng vẫn nuốt lời định nói xuống.
Tứ hải bát hoang, vô nhân bất tri, ta thân là nữ nhi của Tinh Nghi đại nhân điện Tư Tinh, từ nhỏ được thiên tài địa bảo tưới tắm mà lớn, lại thêm thiên tư tu luyện cực cao, tương lai sẽ tiếp quản Tư Tinh điện, số tiên nhị đại muốn kết đạo lữ cùng ta đếm không xuể.
Thế nhưng thiên chi kiêu nữ năm xưa lại vì tình mà rơi khỏi thần đàn, cam tâm tình nguyện thay Lăng Dao tiên quân đỡ một kích chí mạng từ Ma quân, tu vi tan tành, suýt hóa phế nhân.
Lăng Dao thúc giục gấp gáp, ta hơi thở bất ổn, vội nuốt một viên đại hoàn đan, gắng gượng đến phủ Lão Quân.
Phủ Lão Quân người đông như chợ, rất nhiều thiên binh thiên tướng vây quanh bên trong.
Cánh cửa lớn sắc vàng trang nghiêm nặng nề được mở ra, ta lập tức thấy Lăng Dao đang đứng giữa đám thiên binh, bảo vệ Ninh Nhất sau lưng.
Thấy ta đến, thiên binh vây quanh hai người lập tức tự động tránh ra, đồng loạt hành lễ với ta.
Dù tu vi đã tán, ta vẫn là tiên tử tôn quý nhất cửu trùng thiên.
Tư Tinh điện chưởng quản vận hành vạn tinh, nói trắng ra là nắm giữ sự vận hành của vạn vật, là kẻ định ra quy tắc cho thiên địa.
Trong toàn bộ thiên giới, dẫu là Ngọc Đế gặp ta, cũng phải kính xưng một tiếng “tiên tử”.
Thế nhưng vẫn có kẻ hành sự dị thường.
Lăng Dao chẳng thèm ban cho ta lấy một ánh mắt chính diện, chỉ nhàn nhạt nói: “Ngươi đến rồi?”
Hắn nhìn đống hỗn loạn dưới chân, bảo ta: “Ninh Nhất không thể tu bổ lò luyện đan, nhưng ngươi lại có năng lực ấy, sửa nó hẳn chẳng có gì khó khăn.”
Tầm mắt ta vượt qua Lăng Dao, nhìn thiếu nữ đứng phía sau hắn.
Thiếu nữ sinh mạo kiều nhuyễn động lòng, song trong mắt lại mang một tia quật cường, hai khí chất mâu thuẫn hòa quyện, không chỉ chẳng lạc điệu, ngược lại khiến người ta cảm thấy một vẻ đẹp kinh tâm động phách.
Ninh Nhất tiên tử.
Nàng ta là công chúa yêu tộc ta cùng Lăng Dao gặp được lúc lịch luyện nơi trần thế.
Nhưng tu vi thấp, thiên tư tu luyện lại hoàn toàn không có, trong yêu tộc lấy cường giả vi tôn, địa vị nàng ta thậm chí còn chẳng bằng hạ đẳng tiện dân.
Tu vi thấp thì thôi đi, lại còn rất hay gây chuyện, lần nào cũng cần ta cùng Lăng Dao đứng ra thu dọn hậu quả.
You cannot copy content of this page
Bình luận