Danh sách chương

Đạo diễn Trịnh Thu là một trong những đạo diễn trẻ nổi tiếng trong giới. Năm xưa, anh đã giành được giải Phim tài liệu xuất sắc nhất tại Liên hoan phim Cannes nhờ bộ phim tài liệu bảo vệ môi trường biển, từ đó một bước trở thành đạo diễn thực lực hàng đầu trong nước.

Sau đó, anh tiếp tục cho ra đời hàng loạt phim tài liệu, như Biến động của đất ghi lại công cuộc tái thiết sau thảm họa, hay Phía bên nước về các hiện tượng hạn hán và lũ lụt… Theo trí nhớ của Mộc Vũ, đạo diễn Trịnh Thu là một người theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường chân chính, các bộ phim của anh luôn gây chấn động sâu sắc, nhưng gần như không tạo ra lợi nhuận. Chính điều đó khiến anh nổi bật giữa chốn phù hoa ngập ngụa tiền tài của giới điện ảnh.

Xét về lý mà nói, lẽ ra anh sẽ không nhận quay một bộ phim thương mại như thế này. Nghe lời anh Lý vừa rồi, có vẻ đạo diễn Trịnh được một người tên là “Tổng giám đốc Vạn” đặc biệt mời về.

Trong khi còn đang đầy nghi hoặc, Mộc Vũ đã được dẫn tới một đại sảnh. Vừa bước vào, liếc mắt đã thấy máy quay và phông nền đã được dựng sẵn trong sảnh, cô lập tức bị vài nhân viên kéo sang phòng hóa trang.

Cô gái váy đỏ Từ Vị Ái đã đến hóa trang từ trước. Vài người thợ phục trang vội vàng giúp cô ta thay y phục, một bộ Hán phục màu đỏ tươi, cổ áo viền hai tấc, thêu hình rồng phượng giao hòa. Tà váy dài tha thướt kéo lê trên sàn như suối lụa.

Không thể phủ nhận, Từ Vị Ái rất hợp với bộ đồ đỏ rực này. Ngũ quan của cô ta vốn đã sắc sảo, sau khi trang điểm lại càng có chiều sâu. Khi không cười, vẻ nghiêm nghị tự nhiên toát ra, cực kỳ phù hợp với vai Trần A Kiều – một hoàng hậu kiêu hãnh và uy quyền.

Mộc Vũ thì được thay vào một bộ váy màu lam nhạt, phần tà váy xanh đậm quấn từng lớp như những con sóng xoáy, đuôi váy vừa chạm tới mu bàn chân. Trang phục của cung nữ dĩ nhiên không thể sánh với hoàng hậu, kiểu dáng gọn nhẹ thế này cũng tiện cho việc đi lại phục vụ.

Thay đồ xong, Mộc Vũ theo yêu cầu của chuyên viên trang điểm ngồi trước gương. Nhìn gương mặt có phần xa lạ trong gương, cô khẽ nhíu mày, có chút không quen.

An Cách có ngũ quan dịu dàng thanh tú, đáng tiếc là lại thiếu đi những đường nét sắc sảo, điều này vô hình trung đã giới hạn tuyến vai mà cô có thể đảm nhận. Với gương mặt như thế, cô rất hợp với những vai nữ chính trong các bộ phim bi kịch, lấy nước mắt khán giả.

Nhưng nếu phải đóng những vai phụ nữ hiện đại cá tính, phong cách thành thị, thì lại là một rào cản lớn.

Bàn tay của chuyên viên trang điểm như có phép thuật. Chỉ trong chốc lát, một mỹ nhân cổ trang như bước ra từ tranh thủy mặc cổ điển đã hiện diện trước mặt mọi người. Tất cả cùng dừng tay, bất giác nín thở nhìn chằm chằm vào Mộc Vũ, ngay cả Từ Vị Ái cũng không ngoại lệ.

Có những người, trước và sau khi trang điểm là hai người hoàn toàn khác biệt, An Cách rõ ràng là một trong số đó. Đặc biệt, gương mặt cô lại cực kỳ phù hợp với tạo hình cổ trang.

Ngay cả Mộc Vũ cũng sững sờ. Cô biết An Cách có nền tảng khá tốt, ngũ quan đều nổi bật, nhưng không ngờ khi hóa trang xong lại có thể động lòng người đến thế, giống như một mỹ nhân cổ đại thật sự bước ra từ sử sách.

Mộc Vũ nhanh chóng thoát khỏi cơn choáng ngợp, cô tinh nghịch làm vài biểu cảm kỳ quặc trước gương, cố làm cho gương mặt trở nên sinh động hơn. Những trò làm mặt đó khiến các nhân viên xung quanh cũng tỉnh lại từ cơn ngỡ ngàng, bắt đầu đưa ánh mắt qua lại giữa cô và Từ Vị Ái, âm thầm so sánh hai dáng vẻ cổ trang đối lập.

Từ Vị Ái trợn tròn mắt, hung hăng lườm lại từng người một. Thợ hóa trang và phục trang đều cố tránh ánh nhìn của cô ta. Mộc Vũ nhìn thấy tất cả, trong lòng thầm nghĩ: Từ Vị Ái đúng là có phong thái nữ vương, rất hợp với vai Trần A Kiều.

Từ Vị Ái quay đầu, kiêu ngạo hất cằm về phía Mộc Vũ, thách thức nói: “Đi thôi, ra thử vai nào.”

Mộc Vũ lặng lẽ gật đầu, theo sát sau lưng cô ta, cẩn thận không để dẫm lên tà váy.

Dưới sự chỉ huy của anh Lý cả hai được đưa tới giữa sảnh lớn. Ở đó có đặt một chiếc trường kỷ thấp và một tọa đệm, một vị phó đạo diễn họ Dư bước lên, tóm tắt qua nội dung cảnh quay.

Cảnh thử vai hôm nay là đoạn Trần A Kiều vừa biết tin Hán Vũ Đế phong thị nữ họ Vương làm phu nhân. Trần A Kiều trong lòng vừa vui mừng vừa ghen tị, đây là một thử thách không nhỏ cho người đóng vai hoàng hậu. Còn nhân vật Tiểu Thiện do Mộc Vũ đảm nhận, trong cảnh này hồi tưởng lại những kỷ niệm cũ khi còn bên cạnh Vương phu nhân, vừa phải thể hiện sự vui mừng thay chủ nhân, vừa mang theo nỗi bất an mơ hồ.

Vì máy quay chủ yếu tập trung vào Trần A Kiều nên nhân vật Tiểu Thiện sẽ gần như chỉ xuất hiện thoáng qua. Cách an toàn nhất là cúi đầu suốt cảnh, không mưu cầu thể hiện, chỉ cần không phạm lỗi là được.

Nhưng Mộc Vũ không chọn cách đó. Cô cho rằng, dù chỉ là một vai phụ, cũng phải thổi hồn vào nhân vật. Chỉ khi mọi vai diễn đều sống động, bộ phim mới có thể khiến khán giả cảm thấy chân thật và cuốn hút.

Ngay khi tiếng “Bắt đầu” vang lên, Mộc Vũ lập tức nhập vai. Cô cúi người nhưng đầu hơi ngẩng lên, trong mắt ẩn hiện ánh lệ, nụ cười chiếm nửa khuôn mặt nhỏ nhắn, môi hé rồi khép lại như muốn nói gì đó mà chẳng thể thốt nên lời.

Phòng quay im phăng phắc, tất cả đều chăm chú nhìn cô gái xa lạ này, bị cảm xúc chân thật toát ra từ cô làm chấn động.

Người cảm nhận rõ rệt nhất lại chính là Từ Vị Ái, người đóng vai Trần A Kiều.

Cô ta nghiến chặt răng, bất ngờ bước tới một bước, đúng lúc chắn hẳn trước mặt Mộc Vũ, hoàn toàn đẩy cô ra khỏi góc quay của máy quay.

Hành động này, trong giới gọi là “giành ống kính”.

Nhiều diễn viên gạo cội thường dùng chiêu này để đè ép tân binh sử dụng đạo cụ, vị trí đứng hay cử động để che khuất đối phương khỏi ống kính, khiến họ chỉ hiện ra trong khung hình một cách méo mó, rời rạc.

Dù đạo diễn có biết rõ sự việc, cũng khó mở lời, vì hành vi mờ ám này không hề phạm quy.

Chỉ có điều, lần này Từ Vị Ái làm quá lộ liễu. Ngay cả đạo diễn Trịnh Thu sau máy quay cũng khẽ cau mày.

Chưa kịp nói gì, Từ Vị Ái đã đột ngột chống nạnh, ngửa mặt cười lớn. Tiếng cười vang dội, nhưng không mang niềm vui mà là sự điên dại đầy chua chát.

Cô ta cười đến nghiêng ngả, váy áo lay động theo từng nhịp, thân hình lộng lẫy lộ rõ mồn một. Mọi người trong trường quay đều bị cô ta thu hút, hoàn toàn quên mất phần diễn đầy kinh ngạc của Mộc Vũ khi nãy.

Tiếng cười đột ngột dừng lại, nhưng nụ cười vẫn còn trên gương mặt xinh đẹp kia. Một giọt nước mắt lặng lẽ trượt xuống từ khóe mắt, mang theo nỗi cô đơn và bất lực của một hoàng hậu thất sủng, khắc họa tâm trạng nhân vật vô cùng sâu sắc.

Giữa bầu không khí im lặng, đột nhiên vang lên tiếng nức nở khe khẽ. Mọi ánh nhìn lập tức hướng về phía sau Từ Vị Ái. Từ vị trí của đạo diễn Trịnh Thu, chỉ có thể thấy một bờ vai trắng nõn khẽ run rẩy vì khóc, đầy sức hút lạ thường.

Khuôn mặt Từ Vị Ái khẽ giật giật, sự ghen tị cuồng loạn và chút hả hê khi thành công gạt được đối thủ khiến nét mặt cô ta vặn vẹo dữ dội. Cô ta quay phắt lại, gào lên: “Khóc cái gì mà khóc? Bổn cung còn chưa chết đâu!”

“Cắt!”

Trịnh Thu quát to một tiếng, kết thúc cảnh quay này. Phó đạo diễn lập tức chạy lên sân khấu, trong tay cầm hai chai nước, rất công bằng đưa cho hai nữ diễn viên, mỗi người một chai.

Đám nhân viên cũng bắt đầu nói cười rôm rả, vừa rồi màn thể hiện của nữ chính thật sự xuất sắc, khiến mọi người đều tràn đầy niềm tin vào bộ phim truyền hình này.

Hết Chương 8: Thử vai.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page