Chương 1: Khoảnh Khắc
26/06/2025
Chương 2: Cánh Cửa Thiên Cung
26/06/2025
Chương 3: Thiên Hậu
26/06/2025
Chương 4: Khởi Đầu Tu Luyện
26/06/2025
Chương 5: Thử Thách
26/06/2025
Chương 6: Thanh Tâm Đàm
26/06/2025
Chương 7: Tiếng Lành Đồn Xa
27/06/2025
Chương 8: Kỳ Tích Ngự Dược Viên
03/07/2025
Chương 9: Mối Lương Duyên Nảy Nở
03/07/2025
Chương 10: Sóng Gió
03/07/2025
Chương 11: Khám Phá Thanh Uyên
04/07/2025
Chương 12: Thân Phận
04/07/2025
Khai Phá Huyết Mạch
04/07/2025
Chương 14: Dấu Hiệu Viễn Cổ
04/07/2025
Tại Ngự Dược Viên, một thứ khí tức nặng nề, u ám bao trùm không gian, hòa lẫn với mùi hương đặc trưng của linh thảo quý hiếm bị nhiễm tạp chất, tạo nên một sự ngột ngạt khó chịu. Mộc Dao đứng giữa khu vườn, nàng lặng lẽ quan sát những tiên thảo khô héo và linh thú thoi thóp. Nàng biết mình đang đối mặt với một thử thách lớn hơn bất kỳ điều gì nàng từng gặp. Đây không chỉ là ma khí đơn thuần, mà còn là một loại linh lực biến dị, được pha trộn một cách tinh vi để gây tổn thương sâu sắc, khó lòng chữa trị, tựa hồ đến từ một nguồn gốc cổ xưa bị lãng quên. Rõ ràng, đây là một vấn đề nghiêm trọng mà Thiên Cung đang phải đối mặt.
“Tiên Tử, người… có ổn không ạ?” Tinh Lan lo lắng hỏi, giọng run run, nhìn những tiên thảo úa tàn và những linh thú đau đớn quằn quại. Ngay cả những tiên y có pháp lực thâm hậu nhất của Thiên Cung cũng đã phải bó tay trước loại bệnh lạ này, đành bất lực nhìn sinh vật quý giá lụi tàn.
Tô Mộc Dao hít sâu một hơi, cảm nhận từng luồng linh khí biến chất trong không khí. “Ta ổn. Ngươi hãy chuẩn bị cho ta một bồn nước lớn, và ta cần một vài loại tiên thảo cơ bản mà ta đã ghi ra.” Nàng đưa Tinh Lan một danh sách các loại thảo dược thông thường, không phải loại quý hiếm hay thần dược, khiến Tinh Lan ngạc nhiên đôi chút nhưng vẫn nhanh chóng tuân lệnh.
Trong những ngày tiếp theo, Tô Mộc Dao vùi mình vào công việc. Nàng không dùng phương pháp chữa trị thông thường của Tiên giới, những phương pháp dựa vào đan dược hay pháp thuật chữa trị trực tiếp. Thay vào đó, nàng ngồi tĩnh tâm bên cạnh từng tiên thảo, từng linh thú, vận dụng khả năng đặc biệt của mình. Nàng dùng linh lực của mình để “chạm” vào linh khí biến dị trong cơ thể chúng, từ từ cảm nhận, phân tích cấu trúc của nó, tựa như một y sĩ đang chẩn bệnh tỉ mỉ.
Sau đó, nàng sử dụng linh lực thuần khiết của bản thân, kết hợp với các loại tiên thảo cơ bản và nước trong lành, để tạo ra một “phép thuật” độc đáo, một phương pháp chữa trị mang đậm dấu ấn của tộc Mộc Linh. Nàng nhẹ nhàng đặt tay lên thân cây tiên thảo đang khô héo, hoặc vuốt ve bộ lông của linh thú đang hấp hối. Linh lực từ cơ thể nàng tuôn ra, không phải để đẩy lùi trực tiếp linh lực biến dị, mà để gột rửa và cân bằng nó. Giống như một dòng suối trong vắt từ từ cuốn đi bùn đất, linh lực của nàng từ từ làm sạch sự tạp nham, khôi phục lại sự hài hòa cho linh khí trong vật chủ. Đây là một quá trình chậm chạp, đòi hỏi sự tập trung cao độ và tiêu hao linh lực rất lớn, khiến Tô Mộc Dao đôi khi cảm thấy kiệt sức.
Từng chút một, kỳ tích bắt đầu xảy ra. Ngày đầu tiên, những tiên thảo chỉ khẽ run rẩy, lá cây hơi hé mở, như đang đấu tranh với tử vong. Ngày thứ hai, màu đen xám trên thân cây bắt đầu nhạt dần, một vài chồi non xanh biếc le lói mọc ra, báo hiệu sự sống đang trở lại. Những linh thú cũng khẽ cử động, tiếng rên rỉ yếu ớt dần ngừng lại, đôi mắt mờ đục bắt đầu có lại tia sáng. Đến ngày thứ ba, cả khu Ngự Dược Viên bắt đầu thay đổi một cách thần kỳ. Tiên thảo đã xanh tươi trở lại, không những vậy còn tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, linh khí dồi dào hơn trước. Những linh thú cũng đã đứng dậy được, tuy còn yếu ớt nhưng đôi mắt đã có lại ánh sáng, bắt đầu ngơ ngác nhìn quanh, đầy vẻ ngạc nhiên.
Một buổi chiều, khi Tô Mộc Dao đang ngồi kiệt sức bên một cây tiên thảo vừa hồi phục, một bóng người cao lớn, uy nghiêm xuất hiện tại lối vào Ngự Dược Viên. Đó là Lăng Thiên. Hắn không bước vào sâu, chỉ đứng ở rìa khu vườn, lặng lẽ quan sát. Ánh mắt hắn dán chặt vào Tô Mộc Dao, nhìn thấy nàng đang gầy đi trông thấy vì kiệt sức, nhưng vẫn tỏa ra một thứ hào quang thanh khiết, mạnh mẽ lạ thường. Lăng Thiên thấy nàng nhẹ nhàng vuốt ve một con linh thú vừa được cứu sống, ánh mắt nàng tràn đầy sự dịu dàng và kiên nhẫn. Không ai biết hắn đã đứng đó bao lâu. Hắn không nói một lời nào, chỉ lặng lẽ quan sát quá trình chữa trị thần kỳ của nàng, quá trình mà ngay cả tiên y giỏi nhất cũng không thể làm gì.
Đột nhiên, một luồng ma khí cực mạnh từ xa ập đến, kèm theo tiếng gầm rống của một loài ma thú cấp cao. Đó là một con Hắc Viên Quỷ Thú bị lạc từ biên giới, đang hoành hành dữ dội. Các tiên quan canh gác Ngự Dược Viên lập tức báo động, nhưng chúng không đủ sức chống đỡ con ma thú hung tợn này. Con Hắc Viên Quỷ Thú lao thẳng về phía Ngự Dược Viên, nơi Tô Mộc Dao và Tinh Lan đang ở, mắt đỏ ngầu sát khí.
Tinh Lan hoảng sợ tột độ, khuôn mặt trắng bệch, lùi lại nép sau Tô Mộc Dao. Tô Mộc Dao cũng giật mình, nhưng nàng không lùi bước. Nàng biết mình không thể chống lại ma thú cấp cao này bằng sức lực hiện có, nhưng nàng phải bảo vệ những tiên thảo và linh thú vừa được cứu sống, thành quả của bao ngày nỗ lực. Nàng lập tức vận dụng linh lực, tạo ra một kết giới mỏng manh bao bọc lấy khu vực mình đang đứng. Kết giới này không đủ mạnh để ngăn chặn ma thú, nhưng có thể trì hoãn được một chút thời gian quý giá.
Ngay khoảnh khắc con Hắc Viên Quỷ Thú lao tới, định phá nát kết giới, một bóng đen xẹt qua, nhanh đến mức không thể nhìn rõ. Một luồng kiếm khí mạnh mẽ như chẻ núi, bổ thẳng xuống đầu con ma thú. “Rầm!” Con Hắc Viên Quỷ Thú gầm lên đau đớn, thân hình khổng lồ đổ rầm xuống đất, rồi nhanh chóng biến thành tro bụi, tan biến vào hư không.
Tất cả mọi người sững sờ. Lăng Thiên đứng đó, thanh kiếm trong tay hắn vẫn còn vương chút ánh sáng chói mắt, uy vũ phi phàm. Hắn không nhìn ai, chỉ ánh mắt lạnh lùng quét qua khu vườn đã bình yên trở lại, rồi dừng lại trên người Tô Mộc Dao. Ánh mắt đó vừa sắc bén, vừa ẩn chứa một thứ gì đó khó tả, nhưng không hề có sự thờ ơ như lần đầu nàng gặp người. Một tia đánh giá cao, một chút hài lòng kín đáo, thoáng qua trong đáy mắt người.
Tô Mộc Dao ngẩng đầu nhìn Lăng Thiên, lòng nàng tràn ngập sự kinh ngạc và một chút… ấm áp. Lăng Thiên Thánh Quân đã xuất hiện đúng lúc, cứu nàng và những thành quả mà nàng đã dốc sức bảo vệ.
Lăng Thiên không nói một lời nào. Hắn chỉ lạnh lùng quét mắt qua những tiên quan đang run rẩy vì kinh hãi và kính phục, rồi một lần nữa liếc nhìn Tô Mộc Dao, trước khi hóa thành một luồng sáng đen và biến mất khỏi Ngự Dược Viên nhanh như khi người xuất hiện.
Không khí như vỡ òa. Các tiên quan và tiên y vội vàng chạy đến, kinh ngạc nhìn những tiên thảo đã hồi phục và con ma thú đã tan biến. Tin tức về “kỳ tích Ngự Dược Viên” và sự xuất hiện kịp thời của Lăng Thiên Thánh Quân đã nhanh chóng lan truyền khắp Thiên Cung với tốc độ chóng mặt, gây ra một làn sóng chấn động. Thiên Hậu Nguyệt Ly, khi nghe tin, ánh mắt nàng ta càng thêm sâu sắc, pha lẫn sự ngạc nhiên và tính toán. Nàng ta nhận ra Tô Mộc Dao không chỉ có tài năng thực sự mà còn được Lăng Thiên Thánh Quân ngầm chú ý và bảo hộ. Điều này khiến nàng ta phải xem xét lại kế hoạch của mình, và nghĩ cách tận dụng năng lực của Tô Mộc Dao cho lợi ích của Thiên Cung.
You cannot copy content of this page
Bình luận