Danh sách chương

“Nhà họ Kiều các ngươi ăn gan hùm mật gấu rồi, lại dám dùng một người chết để gả đi xung hỉ, ta thấy các ngươi không muốn sống nữa rồi.”

“Ôi trời ơi, Lục gia nào dám chứ, con bé Ngọc Linh này khi lên kiệu là người sống sờ sờ mà, chúng tôi đâu dám lừa Lục gia, thật là oan ức quá.”

“Đừng có nói nhảm nữa, Kiều Trần Thị, ta nói cho ngươi biết, đã nhận bao nhiêu tiền của ta thì sau một tháng nữa phải trả lại gấp đôi, nếu không thì chuẩn bị vào đại lao mà ăn cơm tù đi.”

“Ôi trời, Lục gia, Lục gia… thật là xui xẻo mà.”

“Vợ lão Tứ, người đã chết rồi, mau tìm chỗ mà chôn đi, thật là phiền phức.”

“Nhị muội, nhị muội… hu hu hu.”

“Tỷ tỷ… Tỷ tỷ…”

“Hu hu hu hu…”

Bạch Ngọc Linh tỉnh dậy trong tiếng mắng mỏ ồn ào và tiếng khóc lóc thảm thiết.

Chưa kịp mở mắt, cô đã cảm nhận được một vòng tay ấm áp đang ôm chặt lấy mình, có mùi mồ hôi nhưng không khó chịu.

Cô tưởng mình đang mơ, nhưng tiếng khóc quá chân thật làm cho cô dần tỉnh táo lại.

Mở mắt ra, cô thấy vài gương mặt đầy nước mắt, khóc lóc thảm thiết, gọi muội muội và tỷ tỷ.

Khi thấy cô mở mắt, một cô bé lớn hơn một chút bỗng tươi cười.

“Mẹ ơi, mẹ ơi, mau nhìn, nhị muội tỉnh rồi, tỉnh rồi, mở mắt rồi.”

Ánh mắt của cô bé đầy kinh ngạc.

Nhị muội?

Nhị muội gì chứ?

Từ nhỏ Bạch Ngọc Linh đã không biết cha mẹ mình là ai, cô luôn sống một mình, có thêm một người chị khi nào vậy?

Lại còn là một cô bé trông khoảng mười tuổi.

Đúng là chuyện cười quốc tế.

“Ngọc Linh, con gái ngoan của mẹ.”

Người phụ nữ ôm lấy cô bỗng khóc nức nở, miệng không ngừng tự trách.

“Mẹ không nên đồng ý bán con cho họ, tất cả là lỗi của mẹ, lỗi của mẹ.”

Bán, bán sao?

Bạch Ngọc Linh nghe họ nói mà thật sự không hiểu nổi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng cô nhớ mình đã… chết rồi mà.

Cảm giác đạn xuyên qua thịt vô cùng đau đớn…

Ơ, chỗ tim hình như không còn đau nữa.

Hai ngày sau.

Trời còn chưa sáng hẳn, bên cạnh có tiếng động nhẹ nhàng, Bạch Ngọc Linh biết đó là Lưu Thị đang dậy.

Sau hai ngày, cuối cùng cô cũng chấp nhận được thực tế này.

Cô đã bắt kịp trào lưu chuyển kiếp, cô xuyên không rồi.

Nhưng… xuyên không thì xuyên không, nhưng người ta đều xuyên thành tiểu thư, vương phi, quý nhân gì đó, còn cô thì sao?

Triều Nam Thuận.

Một triều đại chưa từng xuất hiện trong lịch sử.

Và cô hiện tại đang ở thôn Kiều Gia, nơi xa nhất về phía bắc của triều Nam Thuận, gần sát biên giới.

Những điều này còn chấp nhận được, xuyên vào thân xác một đứa bé tám tuổi ở nông thôn, cô cũng chấp nhận.

Nhưng… sinh ra đã ngốc nghếch là sao, lại còn béo phì nữa, đúng là không muốn sống nữa mà!

Nghĩ đến việc nhà họ Kiều đối xử với cô như một đứa ngốc, cưng chiều, yêu thương, nhường nhịn cô, cô liền cảm thấy toàn thân khó chịu, chỉ muốn gào lên với họ.

Tôi không phải đứa ngốc, không phải đứa ngốc, chỉ là hiện tại chưa thể chấp nhận nổi tình trạng này thôi, các người cần gì phải đối xử với tôi như người tàn tật vậy chứ?

Ngay cả ăn cơm cũng phải có người đút, thật sự không thể chịu nổi.

Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua, cô cảm thấy muốn khóc không ra nước mắt.

Nhà họ Kiều có bảy đứa con, năm trai hai gái, con gái lớn đã lấy chồng, và cha của thân xác này xếp thứ tư, là một người đàn ông thật thà nhưng có tật ở chân.

Chân bị thương từ lâu, đi lại không liền mạch, khập khiễng.

Thêm vào đó, vợ chồng sinh liên tiếp bốn đứa con gái, còn kèm theo một đứa ngốc, nên trong nhà họ Kiều họ hoàn toàn không có chút địa vị nào.

Bất kỳ ai trong nhà họ Kiều cũng có thể chỉ tay ra lệnh cho họ.

Và cha mẹ của thân xác này dường như đã quen với cuộc sống như vậy, chịu đựng mọi sự ức hiếp và lăng mạ.

Thân xác này tên là Kiều Ngọc Linh, có lẽ vì họ đều gọi là Ngọc Linh nên cô mới xuyên vào đây.

Trước khi cô xuyên tới, vì nhà họ Kiều cần gấp một khoản tiền, nên người ngốc nghếch và tốn kém lương thực như cô bị bà nội Trần Thị làm chủ bán cho nhà họ Vương ở huyện thành để gả xung hỉ.

Lão gia hiện tại của nhà họ Vương khoảng hơn năm mươi tuổi, có mười mấy phòng thiếp, nhưng bỗng nhiên mắc một căn bệnh kỳ quái, tính mạng nguy kịch, nhà họ Vương lo lắng, bèn mời một bà đồng tới xem.

Bà đồng cho rằng, tìm một cô gái sinh vào giờ Mão ngày mùng sáu tháng sáu năm Thành Côn thứ sáu để xung hỉ, đảm bảo có thể sống thêm vài chục năm nữa.

Nhà họ Vương tìm khắp nơi xung quanh huyện thành, cuối cùng tìm tới Kiều Ngọc Linh.

Nhưng Kiều Ngọc Linh vốn ngốc nghếch, Trần Thị lo lắng gặp vấn đề trên đường gả, nên trước khi lên kiệu bà ta đã cho Kiều Ngọc Linh ăn một cái bánh bao có tẩm thuốc mê.

Dẫn đến việc Kiều Ngọc Linh chết trên đường đến nhà họ Vương.

Mặc dù thân xác của Kiều Ngọc Linh béo phì, nhưng không được khỏe mạnh.

Sau khi tiếp nhận thân xác này, từ những ký ức rời rạc, cô tìm ra nguyên nhân.

Vì ngốc nghếch nên ngoài tam phòng và tứ phòng thì những phòng khác đều không ưa cô, họ thường xuyên không cho cô ăn no, cô thường lên núi sau tìm quả dại để ăn cho đỡ đói.

Lúc năm tuổi, cô ăn một loại quả màu đen trên núi, từ đó cơ thể cô nhanh chóng béo phì, và thường xuyên bị đau bụng, nhưng vì ngốc nghếch không biết diễn đạt nên không ai biết.

Hết Chương 1: Xuyên không.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page