Danh sách chương

“Trường Trung học Yểu Cầu của chúng tôi quyết tâm xây dựng ngôi trường dị nhân số một toàn quốc, chuyên đào tạo những nhân tài đặc biệt, sau này sẽ tỏa sáng trong lĩnh vực huyền học. Vì thế chúng tôi thiết kế các môn học như phù chú, luyện đan, khai đàn tế lễ…”

Kiều Chí Thiên lặng lẽ quay sang nhìn Quý Minh Hi.

Quý Minh Hi đang nghe mà tròn xoe mắt thích thú. Khi bắt gặp ánh nhìn của Kiều tiên sinh, anh ngượng ngùng cười đáp: “Trường chúng tôi thì bình thường hơn nhiều. Ngữ văn, toán, Anh, lý, hóa, sinh, sử, địa, giáo dục công dân — thi môn nào dạy môn nấy. Gần đây thấy mọi người không mặn mà học hành cho lắm, nên tôi định thêm vài môn thủ công và vẽ tranh để tăng hứng thú.”

Chương Thủ cười mỉa: “Chuẩn phong cách trường làng vùng núi đấy, giản dị ghê. Trường tôi thì khác hẳn, bỏ ra số tiền lớn mời đủ các thể loại giáo viên, nào là chưởng môn các đường phái, đạo sĩ ẩn cư trên núi, thậm chí cả lãnh đạo của Yêu Hương Đường cũng định kỳ đến tổ chức hội thảo. 

Một lớp ngoài giáo viên bộ môn còn được phân đến tận năm giáo viên đời sống, tạo môi trường học tập và sinh hoạt toàn diện cho học sinh.”

Điền Bằng Nghĩa cũng hùa theo: “Cậu lấy gì ra mà so đội ngũ giáo viên với người ta chứ? Trường cậu chỉ có mỗi một giáo viên — dù có tốt nghiệp đại học Kinh thị đi chăng nữa thì cũng đâu thể phân thân dạy hết cho học sinh được.”

Kiều Chí Thiên không nhịn được mà quay đầu nhìn — Đại học Kinh thị chính là trường đại học hàng đầu cả nước đấy chứ.

“Hiện tại bọn tôi đã có thêm hai giáo viên mới, một người tốt nghiệp Đại học Kinh thị, một người tốt nghiệp Đại học Hải Thị. Tuy nhân lực hơi ít một chút, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức.”

So với đội ngũ giáo viên “lạ đời” ở trường bên cạnh, trong lòng Kiều Chí Thiên, tổ giáo viên của trường Dao Khởi đã được chấm điểm tuyệt đối. 

Ông ta không giấu nổi sự hứng thú, hỏi với vẻ tim đập rộn ràng: “Học sinh bên trường các cậu…”

Thấy nhà tài trợ lớn sắp nghiêng về phía trường của Quý Minh Hi, Chương Thủ âm thầm rủa một tiếng. 

Cái trường “góc núi xó rừng” này rốt cuộc có gì hay cơ chứ? Gã nhà giàu kia cũng vậy, con của yêu quái mà còn định cho đi học trường người thường sao?

Hắn ta vội chen lời: “Trường bọn tôi không chỉ có những nhân tài dị sĩ, mà còn quy tụ nhiều yêu quái. Bất kể ông thuộc tộc nào, đều có thể tìm được cảm giác thuộc về nơi này.”

Từng điểm đặc sắc mà hắn ta kể ra đều trúng ngay vào “tử huyệt” trong lòng Kiều Chí Thiên. Ông ta âm thầm vạch một dấu gạch chéo thật to trong lòng, mất hết hy vọng, quay sang nhìn Quý Minh Hi.

Nếu thật sự không được, thôi thì để Kiều Ny ở nhà với anh cũng được.

Quý Minh Hi mỉm cười: “Trường bọn tôi học sinh không nhiều, nhưng đứa nào cũng rất ngoan. Có một em đạt thủ khoa kỳ thi vào cấp ba toàn huyện, hiện tại ông nội em ấy cũng đang theo đến trường để tiện chăm sóc…”

Mắt Kiều Chí Thiên lập tức sáng rỡ. Có thể thi vào cấp ba, nghĩa là là người bình thường! Hơn nữa còn có thể theo để chăm sóc con cái!

Không chút do dự, ông ta nắm chặt tay Quý Minh Hi, tha thiết nói: “Thầy giáo, những gì thầy vừa nói… vẫn còn hiệu lực chứ? Xin hãy cho con tôi học ở trường Dao Khởi, cho tôi được theo con đi học cùng. Tôi sẵn lòng tài trợ xây thư viện!”

Từ lâu đã mong muốn có thư viện, nay Quý Minh Hi được toại nguyện, còn gì mà không đồng ý. Anh nắm tay Kiều Chí Thiên lắc qua lắc lại, cả hai lập tức ký hợp đồng, sợ đối phương đổi ý.

Hai giáo viên của trường Yểu Cầu đến khi bị mời ra khỏi trang viên vẫn không hiểu nổi, trường mình rốt cuộc thua ở điểm nào.

Rõ ràng con bé đó là yêu quái, chẳng phải đang cần tìm con đường lập thân sao? Học bùa chú, luyện đan chẳng phải là điều bình thường à? Ai đời yêu quái lại đi học văn, toán, ngoại ngữ chứ?

Họ bịn rịn nhìn lại trang viên sang trọng. Một hợp đồng lớn thế mà lại để vụt mất, không biết sẽ bị ông chủ mắng tới mức nào đây.

Trước khi rời đi, người đàn ông mặt lạnh, cao lớn không rõ thân phận còn hỏi một câu: “Những môn học mà trường Yểu Cầu mở ra, đã được Cục Tông giáo phê duyệt chưa?”

“Đừng lo chuyện bao đồng.” Chương Thủ trợn mắt, thời buổi này còn ai lại ngang nhiên làm mấy trò mê tín phong kiến nữa chứ. 

Nếu không phải vì học sinh kia có thân phận đặc biệt, e rằng mấy người này đến cả tờ giới thiệu tuyển sinh của trường Yểu Cầu còn chẳng có cơ hội nhìn thấy.

Giản Hoang gật đầu: “Biết rồi.”

Hắn lấy điện thoại ra nhắn một loạt tin nhắn. Vừa ký xong hợp đồng, Quý Minh Hi tò mò hỏi: “Anh gửi cho ai vậy?”

Giản Hoang đáp với vẻ đương nhiên: “Tất nhiên là gửi cho Cục Tông Giáo. Mở lớp, tuyển sinh, dạy học mà không có phê duyệt thì đều là hành vi trái phép. À, còn phải gửi kèm một bản cho đơn vị của tôi nữa, không ngờ có trường dám chứa yêu quái bất hợp pháp.”

 

Hết

Chương 76:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page