Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 61:

Chương trước

Chương sau

Trước kia anh ta từng hỏi sư phụ vì sao lại như vậy, sư phụ luôn làm vẻ mặt nghiêm túc sâu xa, nói rằng Yêu Vương làm vậy ắt có dụng ý riêng. 

Khi đó anh ta còn vì mình ngại niệm chú mà cảm thấy hổ thẹn. Bây giờ nghĩ lại, dụng ý cái quái gì chứ, đơn giản là vì Yêu Vương là… mù chữ!

Quý Minh Hi rất hài lòng với kết quả này, để lại không gian cho bọn họ trò chuyện xong liền rời khỏi tầng hầm.

Anh vừa đi trong hành lang tối om vừa khe khẽ hát, mỗi bước anh bước tới, yêu vật xung quanh lại lùi ra ba bước, trông còn đáng sợ hơn cả lũ yêu ma kia.

Giờ giáo viên cũng đã tạm đủ rồi, điều còn thiếu chính là… học sinh.

Trong phòng hiệu trưởng đặt một chiếc máy tính kiểu cũ. Dù không cắm điện nhưng màn hình lại phát ra ánh sáng xanh. 

Quý Minh Hi ngồi trước máy tính, đưa bản thông báo tuyển sinh đã soạn sẵn lên trang chủ của trường. Ngay khi nhấn nút xác nhận, ánh sáng đỏ bùng lên, màn hình lập tức tắt ngúm.

Cùng lúc đó, bản thông báo tuyển sinh ấy đã được gửi đến đúng những nơi cần đến.

***

Ở một nơi khác, Thuận Úc cuối cùng cũng nhận ra chàng trai trước mắt không phải là Tiểu Thiên mà mình từng quen, lòng không khỏi có chút buồn bực.

Mấy trăm năm trước, khi giặc cướp hoành hành khắp nơi, hắn ta là yêu vật sinh ra từ mong ước của Tiểu Thiên – một kẻ chuyên khiến người ta lạc lối trong ham muốn rồi thao túng lòng người. 

Ngay khi chào đời, hắn ta đã khiến đám giặc cưỡng đoạt làng mạc kia tàn sát lẫn nhau mà chết. Từ đó, Tiểu Thiên đặt cho hắn ta một danh hiệu — Yêu Vương núi Tiểu Hàn.

Hắn ta đã giết không ít đám giặc, trả lại yên bình cho núi Tiểu Hàn. Hắn ta dạy Tiểu Thiên những pháp thuật lưu truyền trong ký ức mình, Tiểu Thiên dẫn hắn ta đi khắp làng kiếm cơm. 

Hắn ta từng nghĩ họ sẽ cứ thế sống bên nhau cả đời, cho đến một ngày, Sơn thần núi Hi Dương đến đưa hắn ta đi, giam giữ trong ngôi trường này, từ đó về sau, hắn ta và Tiểu Thiên hoàn toàn mất liên lạc.

Kỳ Dương Thiên đưa ngọc bội trong tay ra, nói: “Năm ấy Thái sư tổ không hề phản bội ngài. Việc thiên đạo truy lùng yêu quái đến quá bất ngờ, ngài ấy không thể chống lại các chế tài, chỉ đành để ngài đến ẩn náu ở trường Trung học Dao Khởi.”

“Biết rồi.” Giọng của Thuận Úc nhàn nhạt, lúc này cuối cùng cũng mang dáng vẻ của một yêu quái đã sống qua bao năm tháng.

Hắn ta biết đến cuốn Bách Yêu Tập là vì tận mắt chứng kiến một yêu quái bị người chế tài chém giết.

Ban đầu, hắn ta cũng chỉ trốn dưới tầng hầm, an phận tĩnh tâm tu luyện, hy vọng có thể gột bỏ sát nghiệp để một ngày nào đó lại gặp được Tiểu Thiên. 

Vậy mà sau này, vì sao lại bắt đầu bồn chồn, muốn phá ra ngoài? Có lẽ là vào khoảnh khắc cảm nhận được tên mình bị thay đổi.

Tên đầy đủ của hắn ta là Đường Thuận Úc, còn Tiểu Thiên, tên là Đường Thiên.

Khi cái tên “Đường Thuận Úc” lại bị gọi ngắn đi thành “Thuận Úc”, thì Tiểu Thiên đã không còn nữa — chỉ là hắn ta không muốn thừa nhận mà thôi.

Hắn ta vuốt ve ngọc bội trong tay, ánh mắt hiện lên vẻ hoài niệm: “Đây là thanh tâm bội, có thể giúp tôi thoát khỏi trạng thái bị thôi miên. Trước đây, lúc tôi khống chế bọn cướp, cậu ấy sẽ đứng bên cạnh rung chuông đánh thức dân làng. Còn lần này, người rung chuông… lại là tôi.

Phía dưới ngọc bội treo một chiếc chuông nhỏ bằng ngọc, Thuận Úc khẽ lắc tay, chuông phát ra tiếng ngân trong trẻo, theo gió bay xa.

Trong phòng hiệu trưởng, Quý Minh Hi dần tỉnh táo lại, như vừa tỉnh khỏi một giấc mơ dài. Anh vươn vai rời khỏi phòng mà không để ý chiếc máy tính sau lưng đang lóe sáng — bản thông báo tuyển sinh trước đó… đã có hồi âm.

Khoảnh khắc làn khói dưới tầng hầm tan ra, bạch hạc bay lên trời, tê tê chui xuống đất, đám yêu quái mỗi kẻ một chiêu, thi triển thần thông, chỉ trong vài giây đã rút sạch khỏi tầng hầm.

“Cái giáo viên mới đến đó rốt cuộc là lai lịch gì mà đến cả chúng ta cũng bị khống chế? Chẳng lẽ là Sơn thần chuyển thế?” Bạch hạc dang cánh bay lên trời, vừa mở miệng đã nói tiếng người.

Bên cạnh nó là một con tuần lộc ngũ sắc đang giẫm lên mây mà đi, nói: “Quả thực kỳ lạ. Theo lý mà nói, linh thể cây hoè cổ không thể có hiệu quả ràng buộc với quỷ quái có cấp bậc mạnh hơn. Dù sơ suất bị dính bẫy thì cũng dễ dàng thoát ra. Vậy mà lần này, cả đám già tụi mình đều bị bắt phải làm bài tập mới được tự do hoạt động, chứng tỏ thực lực của hắn cao hơn chúng ta.”

Tuần lộc ngũ sắc không muốn đáp lại câu hỏi về Sơn thần.

Nó hất đầu giữa không trung, chiếc chuông nhỏ treo trên gạc vang lên khe khẽ. Nó cũng từng mong phép màu xảy ra, nhưng ai cũng biết, Thần thì không có thần hồn, bất tử bất diệt, nhưng một khi ngã xuống là hoàn toàn biến mất khỏi thế gian. Dù chỉ là một Sơn thần nhỏ nhoi… cũng không ngoại lệ.

 

Hết

Chương 61:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page