Chương 1:
03/06/2025
Chương 2:
03/06/2025
Chương 3:
03/06/2025
Chương 4:
04/06/2025
Chương 5:
04/06/2025
Chương 6:
04/06/2025
Chương 7:
05/06/2025
Chương 8:
05/06/2025
Chương 9:
05/06/2025
Chương 10:
06/06/2025
Chương 11:
06/06/2025
Chương 12:
06/06/2025
Chương 13:
07/06/2025
Chương 14:
07/06/2025
Chương 15:
07/06/2025
Chương 16:
08/06/2025
Chương 17:
08/06/2025
Chương 18:
08/06/2025
Chương 19:
09/06/2025
Chương 20:
09/06/2025
Chương 21:
09/06/2025
Chương 22:
10/06/2025
Chương 24:
10/06/2025
Chương 23:
10/06/2025
Chương 25:
11/06/2025
Chương 26:
11/06/2025
Chương 27:
11/06/2025
Chương 28:
12/06/2025
Chương 29:
12/06/2025
Chương 30:
12/06/2025
Chương 31:
13/06/2025
Chương 32:
13/06/2025
Chương 33:
13/06/2025
Chương 34:
16/06/2025
Chương 35:
16/06/2025
Chương 36:
16/06/2025
Chương 37:
17/06/2025
Chương 38:
17/06/2025
Chương 39:
17/06/2025
Chương 40:
18/06/2025
Chương 41:
18/06/2025
Chương 42:
18/06/2025
Chương 43:
19/06/2025
Chương 44:
19/06/2025
Chương 45:
19/06/2025
Chương 46:
22/06/2025
Chương 47:
22/06/2025
Chương 48:
22/06/2025
Chương 49:
22/06/2025
Chương 50:
22/06/2025
Chương 51:
23/06/2025
Chương 53:
23/06/2025
Chương 52:
23/06/2025
Chương 54:
23/06/2025
Chương 55:
23/06/2025
Chương 56:
25/06/2025
Chương 57:
25/06/2025
Chương 58:
25/06/2025
Chương 59:
25/06/2025
Chương 60:
25/06/2025
Chương 61:
26/06/2025
Chương 62:
26/06/2025
Chương 63:
26/06/2025
Chương 64:
26/06/2025
Chương 65:
26/06/2025
Chương 66:
28/06/2025
Chương 67:
28/06/2025
Chương 68:
28/06/2025
Chương 69:
28/06/2025
Chương 70:
28/06/2025
Chương 71:
29/06/2025
Chương 72:
29/06/2025
Chương 73:
29/06/2025
Chương 74:
29/06/2025
Chương 75:
29/06/2025
Chương 76:
30/06/2025
Chương 77:
30/06/2025
Chương 78:
30/06/2025
Chương 79:
30/06/2025
Chương 80:
30/06/2025
Anh ta đưa tay định kéo người trở lại, nhưng vẫn chậm một bước. Ngải Tả Tư đã gật đầu đồng ý.
“Các anh cũng muốn giúp tôi sao?” Nam nhân tóc đen nghiêng đầu nhẹ một chút, vẻ ôn hòa dịu dàng khiến người ta khó lòng từ chối.
Kỳ Dương Thiên cắn mạnh đầu lưỡi mới đè xuống được cơn thôi thúc muốn gật đầu. Anh ta lắc đầu, nói: “Tôi còn việc bắt buộc phải làm.”
“Vậy cũng được, nhưng làm ơn đi nhẹ một chút, đừng đánh thức bọn trẻ.” Nói xong, nam nhân tóc đen dẫn theo Ngải Tả Tư biến mất vào bóng tối.
Hoàng Thập Tam bám chặt lấy tay Kỳ Dương Thiên, hoảng hốt hỏi: “Làng nhà họ Quý dưới núi sớm chuyển đi hết rồi mà, trường này lấy đâu ra bọn trẻ?”
Huống hồ nhìn quanh nơi đây hoang vắng trống trải, chẳng giống như có người sinh sống.
Sắc mặt Kỳ Dương Thiên không mấy dễ nhìn. Anh ta cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định đuổi theo nhóm người phía trước. Dù sao cũng đã bước vào chỗ chết, thà liều một phen, may ra còn cơ hội cứu được Ngải Tả Tư.
***
Quý Minh Hi lúc này vẫn đang trong trạng thái bị thôi miên, hành động hoàn toàn dựa theo dục vọng của bản thân.
Ngoài mong muốn học sinh chăm chỉ học hành, anh còn mong có thêm đội ngũ giáo viên chất lượng hơn cho bọn trẻ. Vì vậy, khi từ xa nhìn thấy nhóm Ngải Tả Tư, ý nghĩ đầu tiên của anh là: giáo viên giá rẻ đến rồi.
Lúc đó anh đang quan sát học sinh học tối và làm bài tập. Khi phát hiện ra nhóm người kia, anh lập tức bảo học trò thể hiện tốt nhất có thể, còn mình thì đích thân ra đón để cố gắng giữ chân “giáo viên mới”.
“Thầy muốn tôi giúp gì vậy?” Ngải Tả Tư hỏi.
“Làm giáo viên của ngôi trường này.” Lúc này Quý Minh Hi hoàn toàn không có khái niệm uyển chuyển, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến tấm bằng đại học danh giá lấp lánh vàng kim kia, còn có cả danh hiệu thủ khoa toàn tỉnh—nếu người này dạy học cho bọn trẻ, chắc chắn tỷ lệ đậu đại học sẽ tăng vọt.
“Cái đó thì…” Ngải Tả Tư do dự, so với việc làm giáo viên, anh ta vẫn thích dành tuổi trẻ của mình cho việc săn tìm quỷ quái hơn.
Như thể nhìn thấu suy nghĩ của anh ta, Quý Minh Hi lập tức bổ sung điều kiện:
“Giáo viên bán thời gian cũng được, có thời gian thì dạy, tôi sẽ cấp chỗ ở cho giáo viên. Lúc rảnh anh có thể tự do đi quanh núi Hi Dương tìm ‘quỷ xa’.”
“Giao kèo thành công.”
Ngải Tả Tư—người vừa tự bán mình—hoàn toàn không phát hiện ra rằng cái “quỷ xa” mà anh ta đang tìm suốt chính là đang đứng ngay trong lớp học bên cạnh, nhìn anh ta bằng ánh mắt u oán.
Quý Xa Xa (tên thật của “quỷ xa”) vẫn còn nhớ người này. Năm nào lên núi săn quỷ cũng có mặt anh ta, đúng là fan cuồng của các sinh vật huyền bí.
Cô bé biến lại thành hình người bình thường, chỉ tay về phía Ngải Tả Tư rồi nói:
“Người này chẳng thích gì ngoài quỷ với ma. Nếu phát hiện ra ngôi trường này toàn là yêu ma quỷ quái, có khi lại càng không chịu rời đi ấy chứ.”
Lời còn chưa dứt, cả lớp học lập tức nhặt đầu mình lên từ bàn hoặc từ dưới đất, cố gắng làm bộ như người bình thường. Duy có Lý Thu Thu vì màu mắt đặc biệt mà trở nên lạc lõng giữa đám đông.
Ngải Tả Tư theo Quý Minh Hi đi ngang qua lớp học đó, không thấy có gì khác lạ, trong mắt còn lộ ra chút thất vọng.
Lớp học thứ hai tối đen như mực. Qua khung cửa sổ chỉ thấy những đôi mắt kỳ dị không giống mắt người. Quý Minh Hi đưa tay định bật đèn nhưng không sao bật lên được, bên trong có tiếng thì thầm vọng ra: “Thầy ơi, đèn hỏng rồi, thầy qua phòng bên cạnh đi ạ.”
Lũ quỷ trong lớp này vốn không thể biến thành hình người, định bụng sẽ dọa cho người mới một trận, ai ngờ vừa nghe thấy lời Quý Xa Xa là chưa kịp chạy thì Quý Minh Hi đã dẫn người đến. Đành phải làm liều tắt luôn đèn.
Quý Minh Hi nói: “Vậy mấy đứa tìm lớp nào có đèn mà ngồi, không có ánh sáng thì sao viết bài tập được.”
Đợi bên trong có tiếng đồng ý, anh mới tiếp tục dẫn Ngải Tả Tư đi tiếp.
Trong lớp có tiếng thì thào: “Quý Đồ Tể, tới nước này rồi mà vẫn không quên giao bài tập.”
Ngải Tả Tư không nhịn được liền bật đèn rọi vào trong. Anh ta chỉ nhìn thấy bóng lưng của một cô gái mặc váy trắng đang cúi đầu viết bài. Anh ta nghiêng đầu suy nghĩ, vừa rồi hình như mình thấy nhiều hơn một đôi mắt mà? Chẳng lẽ nhìn nhầm rồi?
Trên đường đi, Ngải Tả Tư vừa trò chuyện vừa kể cho Quý Minh Hi nghe về chuyện Yêu Hương Đường, bao gồm cả việc tối nay bọn họ định giở trò gạt anh ta như thế nào.
Quý Minh Hi lo lắng hỏi: “Bọn họ lại xấu xa như vậy sao? Vậy có làm bọn trẻ trong trường sợ không…”
You cannot copy content of this page
Bình luận