Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 40:

Chương trước

Chương sau

Làn khói đen giấu mình trong bóng tối, lúc ẩn lúc hiện. Lý Nhị Cẩu nghiến răng xông thẳng vào, những sợi lông trắng đồng loạt trồi ra như thủy triều, đánh tan làn khói đen trong chớp mắt. Bụi mù và khói tan đi, rồi khói đen lại tụ lại sau lưng ông ta.

“Chết rồi.” Vì cú đánh vừa rồi đã dốc toàn lực, nên sau lưng ông ta hoàn toàn không có gì che chắn. Nếu lúc này bị tập kích, chắc chắn sẽ trúng chiêu của thứ kia.

Sát khí trong lòng dần dâng lên, cảm giác mất kiểm soát nhanh chóng tràn đến. Lý Nhị Cẩu nắm chặt con dao rựa bên hông—nếu làn khói đen khiến ông ta biến thành quái vật, ông ta sẽ tự tay kết liễu mình trước.

Làn khói đen đỏ theo gió lao tới với tốc độ nhanh chóng, rồi sượt qua vai ông ta, chui tọt vào xác con chim khổng lồ đã chết.

Lý Nhị Cẩu ngơ ngác cầm dao—ông ta còn tưởng mình sắp hy sinh rồi, thế này là trò gì đây?

Con chim to lớn nằm dưới đất bắt đầu giãy giụa, rồi đột nhiên vút lên không trung, cất tiếng kêu lanh lảnh. 

Nó xoay một vòng rồi hạ xuống, bất ngờ mở miệng… nói tiếng người: “Lão già chết tiệt! Nếu không nhờ tôi ngày đêm khóc lóc bên mộ ông, làm sao ông sống lại được? Thế mà ông đối xử với tôi thế nào? Hết ném tôi xuống đất, lại lấy tôi đập lung tung rồi còn tháo pin tôi ra chơi!”

Lý Nhị Cẩu lập tức hiểu ra—làn khói đen đỏ này chính là cái máy ghi âm đỏ to tướng đặt trên mộ ông. Ông ta theo phản xạ biện hộ: “Cái chuyện cậu nói ấy, hình như… chỉ có vụ ném xuống đất là do tôi.”

Con chim to: ……

Đôi mắt khôn ngoan lặng lẽ liếc về phía Quý Minh Hi—một, hai, ba, bên kia có ba con quỷ quái, bên này chỉ có một ông già. 

Nó lại từ từ quay đầu nhìn về phía Lý Nhị Cẩu, đồng tử trong bóng đêm phát sáng màu vàng kim—chỉ là nhìn kỹ thì trông hơi giống… chó husky.

Lý Nhị Cẩu: …

Ông ta đúng ra nên biết, một cái máy ghi âm chỉ biết phát nhạc đám ma với đọc được suy nghĩ thì làm gì có bản lĩnh gì ghê gớm để gây hại.

“Tôi mặc kệ! Tôi là vì ông mà chết! Nếu không phải đám người kia muốn giết ông để luyện lại thịt bất tử, thì đã chẳng lấy tôi ra làm thí nghiệm tìm dấu vết của ông trước!” Con chim lớn giang cánh vỗ phành phạch, mỗi khi xòe ra thì rộng hơn hai mét.

Lý Nhị Cẩu thu dao rựa lại, nói: “Vậy thì cậu nên đi tìm bọn họ báo thù chứ, tìm tôi làm gì.”

“Nếu tôi có khả năng báo thù thì còn cần đến ông sao.” Con chim đáp xuống, cụp cánh lại, trông càng ngố hơn.

Hóa ra làn khói vừa rồi đuổi theo ông ta là để nhờ ông ta đi báo thù.

Lý Nhị Cẩu cảm thấy nếu mình còn là người thì chắc đã tức đến phun máu. Ông ta xua tay nói: “Tôi vừa chết lại sống dậy, trong người có cái gì đâu mà giúp nổi.”

Con chim nhanh chóng quay đầu nhìn Quý Minh Hi, rồi lại quay về, rồi lại nhìn sang, cứ quay qua quay lại như vậy nhiều lần.

Lý Nhị Cẩu mặc kệ nó vặn cổ một mình, ông ta cứ giả bộ như không hiểu ám chỉ. Bọn người kia đến cả quỷ quái còn đánh được, còn bọn họ thì già có, trẻ con có, đi theo chỉ tổ chuốc thêm nguy hiểm.

Chuyện bên này ngoài Lý Thu Thu và Quý Minh Hi thì không ai để ý. Ba con quỷ quái—đứa thì ngủ, đứa thì ngơ ngẩn, Quý Xa Xa thì đang nhìn chằm chằm hai con lợn rừng. 

Cô bé quay sang hỏi thầy giáo: “Chúng gặp nguy hiểm, mấy người kia đã giết rất nhiều động vật trong rừng, con của chúng vẫn còn ở nhà, chúng muốn nhờ em giúp dọa cho bọn đó sợ chạy đi. Em có thể đi không?”

Quý Minh Hi lấy điện thoại ra nhìn, rồi nói: “Không cần đi đâu. Vừa nãy nghe tiếng súng là thầy đã gửi tin nhắn báo cảnh sát rồi. Đúng lúc cảnh sát đang tìm bọn lừa đảo bỏ trốn gần đây, họ nói sẽ đến ngay.”

Núi Hi Dương người thưa thớt, nhưng lại có nhiều loài động thực vật quý hiếm, mấy năm gần đây đã được quy hoạch thành khu bảo tồn thiên nhiên. 

Cục lâm nghiệp cũng giám sát rất chặt chuyện săn trộm, nghe nói có người săn bắn là lập tức dẫn người đến ngay trong đêm.

Như để đáp lại lời của cậu, dưới núi bắt đầu ồn ào hẳn lên. Mấy chiếc xe đỗ chật kín đường núi, đèn pha công suất cao quét sáng cả khu rừng, thi thoảng còn nghe thấy tiếng chó sủa vang.

Quý Minh Hi đưa điện thoại cho mấy đứa nhỏ tò mò xem tin nhắn, sau đó quay sang con chim lớn kia nói: “Cậu là Kim Điêu – loài động vật hoang dã quý hiếm cấp một quốc gia. Hắn bắn cậu là phạm pháp, ngồi tù là chắc, ít nhất năm năm. Giờ cậu chỉ cần bay xuống nằm ở đó, miễn có người nhìn thấy là hắn tiêu đời.”

Đôi mắt Kim Điêu đảo một vòng, kêu to một tiếng rồi sải cánh bay thẳng xuống chân núi.

Anh lại nói với hai con lợn rừng: “Hai đứa cũng là động vật quý hiếm cấp hai, trên người còn bị thương, nằm xuống đó cũng có tác dụng đấy.”

 

Hết

Chương 40:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page