Chương 1:
03/06/2025
Chương 2:
03/06/2025
Chương 3:
03/06/2025
Chương 4:
04/06/2025
Chương 5:
04/06/2025
Chương 6:
04/06/2025
Chương 7:
05/06/2025
Chương 8:
05/06/2025
Chương 9:
05/06/2025
Chương 10:
06/06/2025
Chương 11:
06/06/2025
Chương 12:
06/06/2025
Chương 13:
07/06/2025
Chương 14:
07/06/2025
Chương 15:
07/06/2025
Chương 16:
08/06/2025
Chương 17:
08/06/2025
Chương 18:
08/06/2025
Chương 19:
09/06/2025
Chương 20:
09/06/2025
Chương 21:
09/06/2025
Chương 22:
10/06/2025
Chương 23:
10/06/2025
Chương 24:
10/06/2025
Chương 25:
11/06/2025
Chương 26:
11/06/2025
Chương 27:
11/06/2025
Chương 28:
12/06/2025
Chương 29:
12/06/2025
Chương 30:
12/06/2025
Chương 31:
13/06/2025
Chương 32:
13/06/2025
Chương 33:
13/06/2025
Chương 34:
16/06/2025
Chương 35:
16/06/2025
Chương 36:
16/06/2025
Chương 37:
17/06/2025
Chương 38:
17/06/2025
Chương 39:
17/06/2025
Chương 40:
18/06/2025
Chương 41:
18/06/2025
Chương 42:
18/06/2025
Chương 43:
19/06/2025
Chương 44:
19/06/2025
Chương 45:
19/06/2025
Chương 46:
22/06/2025
Chương 47:
22/06/2025
Chương 48:
22/06/2025
Chương 49:
22/06/2025
Chương 50:
22/06/2025
Chương 51:
23/06/2025
Chương 52:
23/06/2025
Chương 53:
23/06/2025
Chương 54:
23/06/2025
Chương 55:
23/06/2025
Chương 56:
25/06/2025
Chương 57:
25/06/2025
Chương 58:
25/06/2025
Chương 59:
25/06/2025
Chương 60:
25/06/2025
Chương 61:
26/06/2025
Chương 62:
26/06/2025
Chương 63:
26/06/2025
Chương 64:
26/06/2025
Chương 65:
26/06/2025
Chương 66:
28/06/2025
Chương 67:
28/06/2025
Chương 68:
28/06/2025
Chương 69:
28/06/2025
Chương 70:
28/06/2025
Chương 71:
29/06/2025
Chương 72:
29/06/2025
Chương 73:
29/06/2025
Chương 74:
29/06/2025
Chương 75:
29/06/2025
Chương 76:
30/06/2025
Chương 77:
30/06/2025
Chương 78:
30/06/2025
Chương 79:
30/06/2025
Chương 80:
30/06/2025
Chương 81:
02/07/2025
Chương 82:
02/07/2025
Chương 83:
02/07/2025
Chương 84:
02/07/2025
Chương 85:
02/07/2025
Ý nghĩ vừa lóe lên thì túi áo bỗng nóng rực lên. Quý Minh Hi móc tờ đề trong túi ra, càng nhìn càng thấy cái “tà thuật” này thật ra cũng khá thông minh, đến cả đề thi cũng có thể phát nhiệt để nhắc người ta làm bài. Nếu có thể mang nguyên bộ này về trường thì tốt biết mấy…
Không đúng! Là một giáo viên nhân dân chân chính, sao anh lại có thể nảy ra mấy ý nghĩ độc ác như vậy được chứ?
Học sinh phải được cảm hóa bằng tình yêu thương! Cho dù học không tốt cũng không thể dùng cách ép buộc như thế để bắt các em cày đề!
Nhất định là do cái tà vật này làm nhiễu loạn tâm trí mình, mới khiến anh có những suy nghĩ như vậy!
Tờ đề thi đột ngột nóng rực lên, khiến Quý Minh Hi đau đến mức “xì” một tiếng rồi buông tay. Nhìn lại, thấy còn tám phút nữa.
“Vẫn kịp, cảm ơn đã nhắc.”
Nói xong, anh cầm bút bắt đầu làm bài. Đề đối với anh không khó, thậm chí trong lúc làm bài còn có thời gian suy nghĩ lan man — ví dụ như làm thế nào để cân bằng giữa sức khỏe tinh thần của học sinh và áp lực thành tích thi cử.
Thật ra, trước đó lúc trong lớp học chỉ thấy trên bàn Quý Nhất có sách giáo khoa, anh đã bắt đầu lo lắng sâu sắc cho thành tích học tập của Quý Bách Hiểu rồi.
**
Khi nghe tiếng thông báo điểm số vang lên, Liễu Thư Lâm cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi làm bài quá gấp, ông không chú ý có hai câu là câu chọn nhiều đáp án, bị trừ mất hai điểm, may mà 98 vẫn đủ để đứng đầu.
Khi thấy Lại Tử Hành bước ra khỏi biển cỏ trắng, Lại Thế An lập tức lao đến, nhưng còn chưa kịp chạm vào vạt áo con thì đã bị hất văng ra xa.
“Thằng oắt con mày…” — phần còn lại nghẹn ngay trong cổ họng, vì ông ta thấy rõ ràng gương mặt Lại Tử Hành đã vặn vẹo đến mức không còn giống người nữa. Da tay khô nứt bong tróc, từng luồng khói đen đặc cuộn lên từ sau lưng, còn dày đặc hơn cả màn đêm.
Đó không còn là con ông ta nữa — đó là một con quái vật.
Lại Tử Hành chẳng buồn nhìn ông ta, chỉ bước thẳng về phía Liễu Thư Lâm. Trên tay cậu bé giờ mọc ra những chiếc móng vuốt sắc nhọn. Chỉ một cú vung tay thôi, người thầy gầy gò ấy sẽ mất mạng, và vị trí đứng đầu sẽ lập tức được chuyển cho người kế tiếp.
Liễu Thư Lâm cố gắng lê người ra xa. Ông có thể thu hút sự chú ý của Lại Tử Hành, nhưng không thể đối đầu trực diện với cậu bé. Điều duy nhất ông nghĩ được lúc này là kéo cậu bé ra xa để không làm tổn thương người khác.
Móng vuốt lạnh lẽo đã chạm vào gáy ông.
Liễu Thư Lâm nhắm mắt lại trong tuyệt vọng.
“Còn ba phút nữa là kết thúc kỳ thi, đề nghị thí sinh tranh thủ hoàn thành bài làm. Hiện tại điểm cao nhất là 99, thí sinh Quý Nhất tạm dẫn đầu.”
Lại Tử Hành thu tay lại, không nói một lời, quay đầu bước thẳng về phía căn nhà ngói đỏ tường đất vàng.
Thoát chết trong gang tấc, Liễu Thư Lâm cuối cùng cũng không trụ nổi nữa, hai chân mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, thở hổn hển từng hơi. Ông lo lắng nhìn về phía căn nhà nhỏ, khẽ lẩm bẩm: “Em lại cứu thầy một lần nữa…”
**
Trong căn nhà ngói không có đèn, bàn học đổ nghiêng, bụi phủ đầy, nhưng Quý Nhất lại không hề tỏ ra khó chịu, chỉ yên lặng ngồi cạnh cửa sổ, thản nhiên nghịch một chiếc bút nước.
Trên bảng đen phía sau là một tờ giấy đỏ cũ kỹ đã ngả màu. Khác với bảng điểm in hiện đại ngày nay, đó là một tấm thành tích viết tay bằng bút lông.
Trên đó, người đứng thứ hai là Liễu Thư Lâm, còn mục “đứng đầu” lại để trống tên, chỉ ghi tổng điểm cao hơn người thứ hai đúng 0.5 điểm.
“Hạng nhất là của tôi.” Lại Tử Hành đột nhiên xuất hiện sau lưng Quý Nhất, thấy đối phương chẳng có chút cảnh giác nào thì bật cười quái dị, cố tình phát ra âm thanh đáng sợ.
“Dựa theo điểm số thì người đứng đầu phải là tôi mới đúng.” Cơ thể Quý Nhất không nhúc nhích, nhưng cái đầu lại xoay một vòng 180 độ nhìn thẳng về phía sau, khiến Lại Tử Hành giật nảy người.
Cậu ta thản nhiên đánh giá đối phương — một Lại Tử Hành đang bị tà khí xâm chiếm — rồi nói, giọng bình thản nhưng đầy khinh miệt: “39 điểm mà cũng đòi giành hạng nhất à? Giờ người ta xem thường tôi đến mức này rồi sao?”
Tà khí sau lưng Lại Tử Hành đột ngột bùng lên dữ dội, tách hẳn khỏi thân thể cậu bé rồi lao thẳng về phía Quý Nhất: “Chỉ cần những người đứng trước biến mất, thì bao nhiêu điểm cũng có thể là hạng nhất!”
Quý Nhất nghiêng người nhẹ một cái, luồng khí đen sượt qua bên người cậu ta, đập thẳng xuống đất tạo thành một hố lớn bị ăn mòn sâu hoắm.
“Ta hiểu rồi, đây chính là kỳ thi nhập ma của ngươi. Bài thi này không chỉ kiểm tra thành tích mà còn kiểm tra cả sức mạnh.” Quý Nhất chỉnh lại đầu, xoay cổ hai cái, sau đó quay người tung một cú đấm, bất ngờ đánh tan một nửa luồng khí đen kia.
You cannot copy content of this page
Bình luận