Chương 2:
29/05/2025
Chương 1:
29/05/2025
Chương 3:
29/05/2025
Chương 4:
03/06/2025
Chương 5:
03/06/2025
Chương 6:
03/06/2025
Chương 7:
03/06/2025
Chương 8:
03/06/2025
Chương 9:
03/06/2025
Chương 10:
05/06/2025
Chương 11:
05/06/2025
Chương 12:
05/06/2025
Chương 13:
05/06/2025
Chương 14:
05/06/2025
Chương 15:
05/06/2025
Chương 16:
07/06/2025
Chương 17:
07/06/2025
Chương 18:
07/06/2025
Chương 19:
07/06/2025
Chương 20:
07/06/2025
Chương 21:
07/06/2025
Nhưng với mấy tình huống nhỏ như này tôi chẳng sợ, vẫn tô son đỏ chói, tìm trong tủ quần áo chiếc váy dây bó sát lấp lánh nhất, một mình đến đó.
Trong KTV vang lên những ca khúc tình cảm từ thập niên 80, dưới ánh đèn mờ ảo, tôi cười đưa hợp đồng mua cổ phần cho lão Vương.
Lão Vương lại giữ chặt tay tôi, gương mặt béo ú, bóng nhẫy đầy nụ cười nham nhở: “Tiểu Chu à, đừng vội nói chuyện công việc, nào, uống với chú vài ly đã.”
Tôi mỉm cười, nhận ly cocktail Long Island từ tay ông ta, búng tay một cái.
Nhân viên phục vụ ở khu ghế VIP lập tức tiến đến, cúi người lắng nghe.
Tôi thì thầm vài câu, đối phương hiểu ý cười rồi rời đi.
Vài phút sau, nhân viên quay lại, phía sau là hơn chục chàng trai mặt mày khôi ngô, tinh tế.
Những người này đứng xếp hàng, trông vô cùng bắt mắt.
Tôi gật đầu: “Lấy hết.”
Mấy chàng trai ngay lập tức chen chúc ngồi cạnh chúng tôi, miệng gọi một tiếng “chị”, khiến tôi không khỏi nhếch môi cười.
Lão Vương bị đàn ông vây quanh, không biết làm gì: “Tiểu Chu… cô làm cái gì vậy…”
Ly rượu từ tay nam người mẫu được đưa tới bên môi, tôi khẽ nhấp một ngụm, mỉm cười nhìn lão Vương: “Chú Vương, bây giờ người ta chuộng uống rượu với mấy cậu trai trẻ. Vừa đẹp trai, vừa nói chuyện dễ nghe, tửu lượng lại còn tốt.”
Lão Vương còn chưa kịp phản bác, một chàng trai đã ngồi lên đùi ông ta, nhiệt tình hôn tới tấp.
Làm tốt lắm!
Nếu không ký hợp đồng, hôm nay đừng hòng thoát khỏi đám yêu tinh nam này.
Khi tôi còn đang tính toán trong đầu, đám đông đột nhiên tản ra, Trình Dục với vẻ mặt lạnh lùng, khí thế hùng hổ tiến về phía tôi.
Tôi còn chưa kịp phản ứng thì một nam người mẫu bên cạnh đã đứng lên đẩy Trình Dục một cái, lớn tiếng: “Anh bạn, làm vậy là không được đâu nhé, sao lại ngang nhiên cướp khách của người ta chứ?”
Trình Dục trợn mắt nhìn cậu ta.
Nam người mẫu thấp hơn anh nửa cái đầu, cả hai đều mặc vest, mắt to trừng mắt nhỏ.
Tôi không nhịn được mà bật cười.
Trình Dục chỉ nói ngắn gọn: “Cút.”
Nam người mẫu ưỡn cổ lên, chưa kịp nói thêm câu nào đã bị bảo vệ kéo đi.
Những người còn lại thấy vậy cũng nhanh chóng tản ra.
Trình Dục mạnh mẽ chen tới bên tôi, chỉ vào lão Vương vẫn chưa hoàn hồn, phẫn nộ: “Loại này mà em cũng không tha?!”
Tôi không biết Trình Dục nghe tin tức gì, càng không rõ tại sao anh lại tìm được tới đây.
“Trình tổng, anh bình tĩnh…”
Nhưng lão Vương không vui, lập tức đập vỡ ly rượu: “Thằng nhãi, mày có ý gì hả?”
Trình Dục xông lên.
Hai người ngay lập tức lao vào nhau, Trình Dục túm lấy cổ áo lão Vương.
“Đó là vợ tôi đấy, mẹ kiếp!”
Khi hai người bị tách ra, mặt lão Vương đã sưng lên vài chỗ, ông ta nhìn Trình Dục, quệt vết máu mũi, vẻ mặt đầy sợ hãi.
Trình Dục giơ nắm đấm lên, lão Vương lập tức rụt cổ lại, sau đó trợn mắt nhìn tôi đầy tức tối: “Chu Dực Nhiên, đừng có mơ đến cổ phần trong tay tôi nữa!”
Tôi trơ mắt nhìn lão Vương được bảo vệ dìu đi, trong lòng thầm mắng: Trình Dục, đúng là tên phá hoại!
Anh vẫn chưa hiểu chuyện gì, tóc mái rối tung, cau mày hỏi: “… Cổ phần gì?”
Tôi tức giận đứng dậy, quay người bỏ đi.
Trình Dục chạy theo, nắm lấy tay tôi.
Tôi chẳng buồn quay đầu, hất mạnh tay anh ra.
Cho đến khi ra đến cửa quán bar, Trình Dục lớn tiếng gọi: “Chu Dực Nhiên!”
Tôi quay lại, thấy anh tự ôm tay mình với vẻ mặt có chút tủi thân.
“Anh cũng bị thương rồi.”
Tôi hừ lạnh một tiếng: “Không đi bệnh viện nhanh, vết thương lành mất đấy.”
Thấy tôi chịu nhượng bộ, Trình Dục liền cởi áo khoác ra khoác lên người tôi: “Đã có chồng rồi, còn ăn mặc thế này đến KTV…”
“Tôi đến để bàn công việc.”
Dù gì anh cũng là một tổng tài, ít nhiều phải hiểu tôi đang làm gì chứ.
You cannot copy content of this page
Bình luận