Trở thành chim hoàng yến của Thái tử gia Bắc Kinh suốt ba năm, tôi bắt đầu muốn bỏ trốn rồi.
Lúc trước không ai nói cho tôi biết Hoắc Kinh Triệt lại có dục vọng mãnh liệt đến thế.
Ba năm trôi qua mà anh vẫn chưa chán tôi, đến mức eo tôi suýt nữa bị anh giày vò g/ã/y luôn rồi.
“Người lớn yêu đương phải dựa trên tự nguyện. Tôi ấy mà, vẫn thích mấy cậu em trai hoang dã một chút.”
Sau khi “bạch nguyệt quang” của anh từ nước ngoài trở về, tôi chẳng chút do dự ôm tiền bỏ trốn.
Không ngờ Thái tử gia Bắc Kinh lại là một kẻ đien.
Bị bắt về rồi, nửa đêm tôi bị anh đ/è dư/ớ/i thân, thay đổi đủ mọi t/ư t/h/ế.
“Thích hoang dã hả?” Anh phớt lờ lời tôi van xin: “Giờ thì sao, đủ hoang dã chưa?”
Lúc đó vì muốn trở thành t/ì/nh nh/â/n của Hoắc Kinh Triệt, tôi đã ngày đêm luyện tập để có một thân hình đẹp, học cách phối đồ, trau dồi khí chất và sự tinh tế.
Cuối cùng từ giữa đám phụ nữ như lang như hổ kia, tôi cũng giành được cơ hội bằng cách trèo lên giường anh, rồi “lên giường” thật sự luôn.
Là Thái tử thành phố Bắc Kinh, Hoắc Kinh Triệt không chỉ quyền thế ngút trời mà ngoại hình còn chẳng thua kém minh tinh.
Anh có thể chiều chuộng hầu hết những yêu cầu đỏng đảnh và tùy hứng của tôi.
Chỉ tiếc là tính cách quá lạnh lùng, lại còn bá đạo.
Bề ngoài thì có vẻ cấm d/ụ/c, nhưng đến tối thì hoàn toàn mất kiểm soát.
Lúc làm chuyện đó, anh chẳng có tí kỹ thuật dỗ dành nào, như một cỗ máy lạnh lùng, nhưng thể lực thì vô cùng dồi dào.
Hết lần này tới lần khác khiến tôi lên bờ xuống ruộng, như sống rồi lại ch*ết, ch*ết rồi lại sống.
Mỗi lần kết thúc, trên người tôi đầy dấu h/ô/n đầy chiếm hữu của anh, còn bụng và lưng anh thì toàn là dấu móng tay tôi để lại.
Chỉ nhìn thôi cũng thấy mãnh liệt đến mức nào.
Bản thân anh thì chẳng có phản ứng gì, thậm chí còn rất thích bị tôi cào như vậy, sau đó luôn từ tốn bế tôi lên, đưa vào phòng tắm tắm rửa.
Nước từ vòi sen xối xuống người, nhưng ngọn lửa giữa hai người chúng tôi lại bị dội càng lúc càng bốc.
Căn biệt thự ba tầng riêng biệt, gần như góc nào cũng lưu lại dấu vết mờ ám của hai chúng tôi.
Tôi cạn lời thật sự.
Lúc đầu leo lên giường anh, tôi đâu ngờ nhu cầu của anh lại cao đến vậy chứ.
Ban đầu chỉ tính đợi đến lúc anh chán, mình sẽ biết điều ôm tiền rút lui.
Đi tìm một em trai ngoan ngoãn, trẻ trung, biết nghe lời để bao nuôi cho vui.
Ai ngờ chờ mãi, chờ suốt ba năm.
Sao đến giờ Hoắc Kinh Triệt vẫn chưa chán tôi cơ chứ!
Trên tivi, kênh tài chính đang phát sóng buổi phỏng vấn.
Một người đàn ông mặc vest chỉnh tề ngồi trên sân khấu, nói chuyện trôi chảy, giữa chân mày toát lên vẻ quý khí lạnh lùng.
Ngoài tivi, tôi ngồi vắt chân trên ghế sofa, vừa tựa lưng vừa nhai khoai tây chiên rôm rốp.
Là một ông trùm thương trường, Hoắc Kinh Triệt đang được phỏng vấn, chia sẻ kinh nghiệm.
Gương mặt anh bình thản, toàn thân toát ra một luồng khí chất mạnh mẽ khiến người khác phải dè chừng.
Dù ngày nào cũng thấy anh bằng xương bằng thịt, nhưng nhìn qua màn hình tivi lại là một cảm giác khác hẳn.
Mà thú thật, tôi hoàn toàn không hiểu anh đang nói cái gì luôn.
Vừa nhai khoai tây chiên, tôi vừa nhìn chăm chăm vào đôi môi của anh trên màn hình.
Vừa đỏ vừa đầy đặn.
Hôm qua lúc hôn còn chẳng thấy đẹp như vậy nữa là.
Anh không biểu cảm nhìn thẳng vào ống kính, đối diện câu hỏi của phóng viên, giọng điệu vẫn ung dung điềm đạm.
Khí chất cấm d/ụ/c, lạnh lùng, đầy áp lực của người đứng trên vạn người.
Ra vẻ đứng đắn.
Hôm qua còn ép tôi ngồi lên đùi hôn tới tấp cơ mà.
Tôi tiếp tục nhai khoai tây.
Không biết có phải trong hội trường nóng quá không, đang nói dở, anh giơ tay nới lỏng cà vạt.
Một phóng viên nhạy bén lập tức phát hiện ra dấu đỏ mờ mờ trên cổ anh.
You cannot copy content of this page
Bình luận