23.
Trần Phù gợi ý tôi thử vào diễn đàn chính thức của trò chơi xem sao.
“Nếu muốn biết tin tức trò chơi, đó là cách nhanh nhất. Đọc bình luận của người chơi khác cũng được mà.”
Nghe lời cô ấy, tôi vào diễn đàn của 《Tòa nhà Sương Mù》,nhưng vừa vào đã thấy diễn đàn như muốn nổ tung.
Vô số bài viết, vô số bình luận, tất cả đều đang bàn tán về một chuyện —— Boss của trò chơi, “Lý Huyền”, đã xảy ra vấn đề.
Ban đầu, có người chơi phát hiện hành động của Boss đã lệch khỏi lập trình.
Anh không còn đáp trả khiêu khích của người chơi, cũng không còn tấn công người chơi.
Sau đó, có người chơi phát hiện anh đôi khi biến thành hình người cực kỳ đẹp, ngồi trên ghế sofa trong đêm, như đang hồi tưởng, như đang nhìn ai đó.
Rồi lại có thêm người chơi phát hiện anh bắt đầu có xu hướng tự hủy.
Lý Huyền cứ thế lặng lẽ bước vào ánh mặt trời, hoàn toàn phá vỡ tiến trình thiết kế của trò chơi.
Anh vốn dĩ phải là Boss cuối cùng, chỉ hoạt động trong bóng tối và những căn phòng lạnh lẽo, đáng lẽ phải lãnh khốc vô tình, chỉ biết giết chóc.
Nhưng anh dường như đột nhiên có ý thức riêng.
Anh giải tán những linh hồn vất vưởng, hành động tự ý, liên tục tự hủy.
Không ai biết anh đang nghĩ gì, cũng chẳng ai hiểu anh muốn đạt được mục đích gì.
Hàng loạt người chơi mắng chửi, đòi nhà phát triển nhanh chóng sửa lỗi.
Tôi cũng dần dần ghép nối lại được một “Lý Huyền” xa lạ qua việc lướt đọc.
Thì ra vì tôi không chơi đúng theo lối mòn, nên đã bỏ lỡ rất nhiều tình tiết lẽ ra phải biết trong trò chơi.
Ví dụ như, nhiệm vụ chính của trò chơi ban đầu là thanh tẩy toàn bộ oán linh trong căn biệt thự bằng các phương pháp như rắc muối, đốt gỗ đào, tưới máu chó đen…
Ví dụ như, anh sợ ánh mặt trời, ghét thịt gà.
Còn ví dụ, câu chuyện nền trong trò chơi: căn biệt thự này từng là nơi nương tựa của rất nhiều người vô gia cư trong thị trấn.
Bị xã hội ruồng bỏ, họ ôm nhau sưởi ấm, nhưng cuối cùng vẫn chết cóng trong một trận tuyết lớn kéo dài.
Tôi chợt hiểu ra vì sao khi đó Lý Huyền lại nói với tôi câu “Cảm ơn”.
Có lẽ, anh và những người đó đã bị giam cầm trong sự tuyệt vọng ấy quá lâu rồi.
Bài viết mới nhất cho biết, Boss của trò chơi, Lý Huyền, đã hoàn toàn biến mất.
Sau đó, trò chơi dần dần chìm vào im lặng.
Một trò chơi có lỗi mà không được sửa chữa, rất nhanh sẽ bị thế giới lãng quên.
Nhưng tôi thì không quên được.
Trái tim như một khối sắt nặng nề rơi vào đáy biển, không biết sẽ rơi sâu đến đâu, cũng không biết phải mất bao lâu mới ngừng rơi.
24.
Tôi nghĩ, mình sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa.
Những ngày sau đó, tôi vẫn ăn uống, ngủ nghỉ, làm việc như thường, cuộc sống không có gì thay đổi.
Thỉnh thoảng lại cầm chiếc kính thông minh trong tay, ngồi ngẩn ra mà chẳng làm gì cả.
Trần Phù vài lần năn nỉ tôi thử chơi trò hẹn hò thực thụ kia, tôi ngẫm nghĩ một chút rồi từ chối.
Cuộc sống của tôi cứ lặng lẽ trôi đi như vậy, như một kịch bản trò chơi đã được lập trình sẵn, tuần tự theo từng bước.
Cho đến một đêm trăng sáng bình thường như mọi đêm.
Tôi nằm trên giường, bỗng nghe thấy tiếng kính vỡ vụn.
Mơ màng trong cơn buồn ngủ, tôi nhìn thấy một khối dịch trắng trắng nhớp nháp trào ra từ chiếc kính thông minh.
Anh chầm chậm bò đến bên tôi, mở đôi mắt đỏ rực dịu dàng, đưa móng vuốt nhỏ đen sì về phía tôi.
“Quý cô Chân Gà Sốt Cay thân mến, anh có thể nắm tay em không?”
Hết.
You cannot copy content of this page
Bình luận