Chương 1: Người kể chuyện
04/05/2025
Chương 2: Diêu Thủ Ninh
04/05/2025
Chương 3: Từ Hổ Lang
04/05/2025
Chương 4: Kể chuyện xưa
04/05/2025
Chương 5: Hỏi Quỷ Thần
04/05/2025
Chương 6: Nói đến tin
04/05/2025
Chương 7: Vào ảo ảnh
04/05/2025
Chương 8: Hỏi thần minh
04/05/2025
Chương 9: Nói chuyện xưa
04/05/2025
Chương 10: Nhân duyên sai
04/05/2025
Chương 11: Nghi ngờ
04/05/2025
Chương 12: Khéo léo hỏi thăm
04/05/2025
Chương 13: Nói đến thần y
04/05/2025
Chương 14: Đặt bẫy
04/05/2025
Chương 15: Khảo công khóa
04/05/2025
Chương 16: Ôn Hiến Dung
04/05/2025
Chương 17: Hết mưa rồi
04/05/2025
Chương 18: Tin đồn xuất hiện
04/05/2025
Chương 19: Tiếng đập cửa
04/05/2025
Chương 20: Giấc mơ kỳ lạ
04/05/2025
Chương 21: Ngày lễ đến
04/05/2025
Chương 22: Tâm trạng bất an
04/05/2025
Chương 23: Phá cửa tiệm
04/05/2025
Chương 24: Nói báo quan
04/05/2025
Chương 25: Có dự cảm
04/05/2025
Chương 26: Con ngựa phát điên
04/05/2025
Chương 27: Gặp quý nhân
04/05/2025
Chương 28: Cứu mạng
04/05/2025
Chương 29: Một luồng khí đen hiện ra
04/05/2025
Chương 30: Người chết
04/05/2025
Chương 31: Kỳ lạ
04/05/2025
Chương 32: Ai nói chuyện
04/05/2025
Chương 33: Nương ở đâu
04/05/2025
Chương 34: Ta hộ tống
04/05/2025
Chương 35: Biết cất nhắc
04/05/2025
Chương 36: Bị đả kích
04/05/2025
Chương 37: Ngài trúng tà
04/05/2025
Chương 38: Hỏi thân phận
04/05/2025
Chương 39: Cầu an ủi
04/05/2025
Chương 40: Đừng lo lắng
04/05/2025
Chương 41: Nốt ruồi giữa mi tâm
04/05/2025
Chương 42: Hoa mắt
04/05/2025
Chương 43: Mơ tiếp
04/05/2025
Chương 44: Bình an trở về
04/05/2025
Chương 45: Không chào đón
04/05/2025
Chương 46: Được nghe lại
04/05/2025
Chương 47: Ban đêm dạy dỗ nữ nhi
04/05/2025
Chương 48: Sau khi sự việc xảy ra
04/05/2025
Chương 49: Có phiền não
04/05/2025
Chương 50: Có ác ý
04/05/2025
Chương 51: Tìm con
04/05/2025
Chương 52: Tặng tranh chữ
04/05/2025
Chương 53: Nhớ lại kiếp trước
04/05/2025
Chương 54: Thần dị xuất hiện
04/05/2025
Chương 55: Trấn Yêu Tà
04/05/2025
Chương 56: Nhiệm vụ mới
04/05/2025
Chương 57: Giỏi ngụy trang
04/05/2025
Chương 58: Rắn náo loạn vào ban đêm
04/05/2025
Chương 59: Tìm con trai
04/05/2025
Chương 60: Sinh ra nghi ngờ
04/05/2025
Chương 61: Lục quản sự
04/05/2025
Chương 62: Người hôn mê
04/05/2025
Chương 63: Cho ngươi mượn
04/05/2025
Chương 64: Nổi tranh chấp
04/05/2025
Chương 65: Để lại lời nguyền
04/05/2025
Chương 66: Thiên Yêu Tộc
04/05/2025
Chương 67: Yêu cổ thuật
04/05/2025
Chương 68: Đại Nho Lực
04/05/2025
Chương 69: Liễu Tịnh Chu
04/05/2025
Chương 70: Đệ tử
04/05/2025
Chương 71: Hiển lộ hần uy
04/05/2025
Chương 72: Dỗ muội muội
04/05/2025
Chương 73: Người thành thật
04/05/2025
Chương 74: Hòa thuận
04/05/2025
Chương 75: Tra án
04/05/2025
Chương 76: Tìm xa phu
04/05/2025
Chương 77: Hắn ta đã chết
04/05/2025
Chương 78: Nàng ta giấu giếm
04/05/2025
Chương 79: Nói dối
04/05/2025
Chương 80: Có ác ý
04/05/2025
Chương 81: Biết trước sự tình
04/05/2025
Chương 82: Cơn ác mộng
04/05/2025
Chương 83: Chuyện kỳ dị
04/05/2025
Chương 84: bị ép buộc
04/05/2025
Chương 85: Rất ngột ngạt
04/05/2025
Chương 86: Ly tâm
04/05/2025
Chương 87: Ảo cảnh hiện ra
04/05/2025
Chương 88: Có lời muốn nói
04/05/2025
Chương 89: Xuất hiện manh mối
04/05/2025
Chương 90: An toàn nhất
04/05/2025
Chương 91: Lựa chọn
04/05/2025
Chương 92: Gió yêu nổi lên
04/05/2025
Chương 93: Bà lão rắn xuất hiện
04/05/2025
Chương 94: Đánh thức hắn
04/05/2025
Chương 95: Hắn điên rồi
04/05/2025
Chương 96: Thu dọn tàn cuộc
04/05/2025
Chương 97: Nhớ nhân tình
04/05/2025
Chương 98: Đại nhi tử trở về
04/05/2025
Chương 99: Nói tình tiết vụ án
04/05/2025
Chương 100: Đồ háo sắc
04/05/2025
Chương 101: Nhớ lại quá khứ
04/05/2025
Chương 102: Có niềm tin
04/05/2025
Chương 103: Ngụy quân tử
04/05/2025
Chương 104: Chuyện phiền toái
04/05/2025
Chương 105: Trưởng thành
04/05/2025
Chương 106: Rửa nhục
04/05/2025
Chương 107: Nhận thưởng
04/05/2025
Chương 108: Được khen thưởng
04/05/2025
Chương 109: Hình Ngục ty
04/05/2025
Chương 110: Thật là can đảm
04/05/2025
Chương 111: Lôi kéo làm quen
04/05/2025
Chương 112: Vào Hình Ngục
04/05/2025
Chương 113: Gặp bất trắc
04/05/2025
Chương 114: Quyết tâm
04/05/2025
Chương 115: Tôn thần y có vấn đề
04/05/2025
Chương 116: Không được nói với mẹ con
04/05/2025
Chương 117: Tiếng nước chảy
04/05/2025
Chương 118: Bạn thân tốt
04/05/2025
Chương 119: Dung mạo vô cùng xuất sắc
04/05/2025
Chương 120: Chỉ là lời đồn mà thôi
04/05/2025
Chương 121: Bệnh tình nặng hơn
04/05/2025
Chương 122: Hỏi thăm
04/05/2025
Chương 123: Lo lắng
04/05/2025
Chương 124: Ngăn cản
04/05/2025
Chương 125: Tìm thuốc dẫn
04/05/2025
Chương 126: Gả cho Hà Thần
04/05/2025
Chương 127: Cảnh tượng vô cùng chẳng lành
04/05/2025
Chương 128: Dỗ con gái
04/05/2025
Chương 129: Nghi hoặc
04/05/2025
Chương 130: Nguy cơ bị bắt
04/05/2025
Chương 131: Phải giữ bí mật
04/05/2025
Chương 132: Giữ bí mật
04/05/2025
Chương 133: Có nốt ruồi nhỏ
04/05/2025
Chương 134: Có chuyện muốn nói
04/05/2025
Chương 135: Cuộc trò chuyện giữa cha và con gái
04/05/2025
Chương 136: Mọi việc có cha đây
04/05/2025
Chương 137: Nói lời thật lòng
04/05/2025
Chương 138: Nhắm vào Diêu gia
04/05/2025
Chương 139: Hộp thuốc
04/05/2025
Chương 140: Da rắn
04/05/2025
Chương 141: Mưa gió nổi lên
04/05/2025
Chương 142: Diêu Hồng bị bắt
04/05/2025
Chương 143: Chuẩn bị
04/05/2025
Chương 144: Xin tranh chữ
04/05/2025
Chương 145: Nói thật
04/05/2025
Chương 146: Ta cũng muốn thử lần
04/05/2025
Chương 147: Thừa cơ xâm nhập
04/05/2025
Chương 148: Tìm ra vài bức tranh chữ
04/05/2025
Chương 149: Biến động
04/05/2025
Chương 150: Hà Thần xuất hiện
04/05/2025
Diêu Thủ Ninh ngủ rất sâu, lúc nàng mở to mắt ra thì đã nằm trong phòng mình.
Màn giường màu xanh buông xuống một nửa, ngăn cản một nửa đường ánh sáng.
Trong phòng thắp huân hương an thần, truyền tới hương thơm sâu kín.
Bên ngoài giống như đang mưa, đánh lên nóc nhà phát ra âm thanh ‘xào xạc’.
Liễu thị ngồi trên ghế tròn thấp ở đầu giường, tay chống lên ngăn tủ đầu giường ngủ gật.
Tiếng mưa rơi, tiếng hít thở nhè nhẹ tinh tế của Liễu thị vang lên bên tai Diêu Thủ Ninh, tạo thành một loại cảm giác vô cùng thoải mái, an bình.
Nàng đã lâu không ngủ thoải mái như vậy, vả lại bên người còn có Liễu thị—— trước kia đây là đãi ngộ mà chỉ Diêu Uyển Ninh mới có.
Diêu Thủ Ninh quay đầu nhìn chằm chằm Liễu thị, bàn tay mẫu thân đỡ gò má, một lọn tóc đen buông xuống bên mặt bà, làm khuôn mặt vốn lạnh lùng cứng rắn của bà dịu dàng thêm vài phần.
Phía dưới mắt bà có chút bóng mờ, giống như ngủ không được an ổn lắm.
Diêu Thủ Ninh nhẹ nhàng vươn tay ra, sờ sờ lên má mẫu thân.
Bàn tay trắng như ngọc kia gần như mới chạm tới Liễu thị, Liễu thị ngủ cũng không tính là an ổn thoáng cái liền bừng tỉnh.
Bà mở mắt ra, nhìn nữ nhi của mình.
“Tỉnh rồi?” Bà trở tay nắm lấy bàn tay Diêu Thủ Ninh, ngữ khí có chút vui mừng:
“Con tỉnh rồi!”
“Nương——” Diêu Thủ Ninh làm nũng đáp một tiếng.
Gương mặt của nàng hồng nhuận phơn phớt, đôi mắt vừa mới tỉnh giấc giống như ngậm một làn nước mùa thu, đôi môi nhỏ nhắn căng mọng không tô mà đỏ, làn da trắng đến rạng rỡ, giống như sứ trắng thượng hạng, khiến cho cả người nàng thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp.
“Xem ra là khỏe thật.”
Liễu thị thấy nàng nói chuyện, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lại có chút không yên tâm:
“Ta cho người mời đại phu, tí nữa đến sẽ bắt mạch cho con.”
Trước kia tâm tư của bà đều ở trên người Diêu Uyển Ninh, vẫn cho là thân thể tiểu nữ nhi khỏe mạnh, lúc này đây đột nhiên ngất xỉu làm bà sợ tới mức không nhẹ.
Cánh tay Diêu Thủ Ninh chống lên, muốn đứng dậy ——
Chỉ là chăn kia vừa trượt xuống, đã bị Liễu thị ấn trở về:
“Trời mưa, bên ngoài lạnh, nằm thêm một hồi nữa mới đứng dậy.”
Nàng tóc đen như mây, tóc đen mượt mà trải đầy gối, làm nổi bật lên làn da trắng như ngọc dương chi của nàng.
Liễu thị trìu mến sửa sang lại mái tóc dài của nàng, lại nhét tay nàng trở lại trong chăn.
Diêu Thủ Ninh ngoan ngoãn mặc cho bà làm, cuối cùng hỏi:
“Tỷ tỷ đâu? Tại sao con ở trong nhà?”
Ký ức của nàng còn dừng lại ở trên xe ngựa, lúc đó nghe mẫu thân nhắc tới người nhà tiểu Liễu thị.
“Hôm qua con đột nhiên ngất xỉu bất tỉnh nhân sự, làm ta và tỷ tỷ con sợ muốn chết, thậm chí ngay cả đại ca con cũng từ thư viện chạy về.”
“Hôm qua?”
Diêu Thủ Ninh sửng sốt, Liễu thị hồi tưởng lại tình cảnh hôm qua, trong lòng còn sợ hãi:
“Ngày hôm qua con đột nhiên ngã trên người ta, gọi thế nào cũng không tỉnh.”
Bà nói đến đây, chỉ thấy thần sắc Diêu Thủ Ninh ngơ ngác.
Mặt mày thiếu nữ ngày thường vô cùng tốt, nhìn kỹ có chút tương tự Liễu Tịnh Chu, vừa có mị thái hồn nhiên thiên thành, lại có vẻ ngây thơ của thiếu nữ, thanh tịnh trong suốt.
Liễu thị càng nhìn, trong lòng càng yêu thương, không khỏi sờ sờ gò má nữ nhi:
“Hôm qua sau khi cha con trở về cũng vô cùng sốt ruột, mời đại phu tới bắt mạch, đều nói không có việc gì.” Nhưng cho dù châm cứu thế nào thì con vẫn bất tỉnh.
Làm Diêu Hồng gấp đến mức giậm chân, nếu không phải Liễu thị ngăn lại:
“…… Cha con thiếu chút nữa ban đêm ra khỏi thành, mời đạo nhân Thanh Phong quan trở về xem cho con một chút, có phải đụng tà hay không.”
Diêu Hồng chỉ có một trai hai gái, trưởng tử học tập bên ngoài, tính cách chất phác không thân thiết lắm với ông.
Mà đại nữ nhi thân thể không tốt, lúc nào cũng cần tĩnh dưỡng, cũng không thể hầu hạ dưới gối ông.
Duy chỉ có tiểu nữ nhi Diêu Thủ Ninh này, vừa biết làm nũng, tính cách lại hoạt bát vui vẻ, luôn làm ông vui vẻ.
Diêu Thủ Ninh vừa nghĩ đến phụ thân suýt nữa ra khỏi thành mời đạo sĩ, mà Liễu thị đối với những lời thần quỷ này lại không tín nhiệm, không khỏi “phốc xuy” cười ra tiếng.
“Con là cái đồ không có lương tâm.”
Hiểu con gái không ai bằng mẹ.
Liễu thị thấy nàng cười, liền đoán ra suy nghĩ trong lòng nàng, không khỏi vươn tay điểm trán nàng một cái:
“Chọc cha mẹ con rầu thúi ruột, vậy mà con còn cười được.”
Bà nói xong, nhớ tới tình cảnh hôm qua trong nhà gà bay chó sủa, cũng không khỏi lộ ra chút ý cười.
“Nương, đi lên ôm con một cái.” Diêu Thủ Ninh kéo chăn xuống, làm nũng với Liễu thị.
Nàng vừa tỉnh ngủ, Liễu thị đối với nàng nào có chỗ nào không nghe, nghe lời này, cũng cởi giày lên giường.
Lại sợ trên người mình lạnh, nhiễm hàn khí cho nàng, dứt khoát ôm hết cả người nữ nhi vào trong ngực.
“Theo ta thấy, con ngủ một giấc này, có thể là ngày hôm qua đi trà lâu, nghe xong những chuyện xưa thần thần quỷ quỷ kia, bị dọa thôi.”
Liễu thị ôm nữ nhi đã tỉnh lại trong ngực, thấp thỏm không yên hôm qua mới từng chút từng chút rút đi.
Bà nhớ lại câu chuyện nghe được từ người kể chuyện trong trà lâu ngày hôm qua, lúc này lo lắng vừa đi, trong lòng bà lại cảm thấy tức giận:
“Mấy người kể chuyện này bịa đặt lung tung, nói không có nhận thức, suýt nữa dọa hỏng hai đứa con gái của ta.”
Liễu thị hôm qua chịu đủ kinh hách, lúc này liền có chút không nói đạo lý, âm thầm suy nghĩ muốn trở về bảo trượng phu phái vài người, quản lý người kể chuyện ở phố Bắc cho tốt.
“Con không phải bị dọa.”
Diêu Thủ Ninh theo bản năng phản bác, nhưng nghĩ đến tình cảnh hôm qua hôn mê, lại chần chờ một lát.
Lúc đó nàng giống như hồn lìa khỏi xác như trong lời đồn, “nhìn” muội muội trong miệng Liễu thị, đang trong thời gian hấp hối.
Thế nhưng Liễu thị từ trước đến nay không tin thần quỷ tinh quái, nếu nàng nói mình mê man là nguyên nhân này, chỉ sợ Liễu thị sẽ tiêu diệt thần thái của từ mẫu, quát mắng nàng ngay lập tức.
Nàng điềm nhiên như không có việc gì chuyển chủ đề, hỏi:
“Tỷ tỷ không sao chứ?”
“Không có gì đáng ngại, chỉ là chịu chút kinh hách.”
Tối hôm qua sau khi về nhà, Liễu thị đặc biệt sai người nấu canh an thần cho nàng uống, mới có thể khiến cho nàng chìm vào giấc ngủ.
Đến buổi sáng, một trong những nha hoàn bên người Diêu Uyển Ninh là Thanh Nguyên kể lại, nói nàng ngủ cũng không an ổn, mồ hôi lạnh không ngừng.
“Chỉ sợ phải dưỡng mấy ngày.”
Diêu Thủ Ninh gật đầu, rúc vào trong ngực mẫu thân:
“Vậy sau này con phải đi nhận lỗi với tỷ tỷ mới được.”
Nàng từ trước đến nay tính cách như vậy, mặc dù nói không tính là nhu thuận, nhưng có sai thì sửa, tuyệt đối không trốn tránh.
Liễu thị thấy nàng khó có thể nhu thuận nằm trong ngực mình như một con mèo nhỏ, lại nghe nàng nói, trong lòng mềm nhũn thành một đoàn, không khỏi sờ sờ mái tóc trơn bóng mát lạnh của nàng:
“Chuyện này không liên quan đến con, rõ ràng là những người kể chuyện kia nói cái gì thần quỷ tinh quái, dọa người ta sợ hãi.”
“Nương.” Diêu Thủ Ninh nghe đến đó, trong lòng không khỏi kinh ngạc:
“Ngài vì cái gì mà không tin trên thế giới này có thần linh tinh quái?”
Nếu là trước kia, nàng hỏi lời này, không thể không bị Liễu thị khiển trách, trách cứ nàng hồ ngôn loạn ngữ.
Nhưng lòng hiếu kỳ của nàng thật sự tràn đầy, ỷ vào mình hôm qua mới hôn mê, Liễu thị không nỡ mắng nàng, liền tranh thủ hỏi nghi hoặc trong lòng.
“Nào có nhiều sự chuyện thần dị như vậy chứ?”
Liễu thị nghe xong lời này, bàn tay vuốt ve sợi tóc Diêu Thủ Ninh hơi dừng lại, rõ ràng nhắc tới đề tài như vậy khiến bà không vui lắm.
————
You cannot copy content of this page
Bình luận