Chương 1: Dị Thế Giới vĩnh viễn thay đổi tam quan
02/05/2025
Chương 2: Ngươi cứ giả vờ đi
02/05/2025
Chương 3: Ngươi tưởng mình là Vô Tình sao?
02/05/2025
Chương 4: Boss là tên khốn đổi trắng thay đen
02/05/2025
Chương 5: Ai với hắn là người yêu?
02/05/2025
Chương 6: Ai muốn cùng ngươi làm chuyện đó?
02/05/2025
Chương 7: Quả nhiên có nhu cầu sinh lý
02/05/2025
Chương 8: Ngươi ghê tởm ta, ta ghê tởm ngươi
02/05/2025
Chương 9: Ta sẽ không phụ trách
02/05/2025
Chương 10: Boss không phải là sủng vật
02/05/2025
Chương 11: Dăm bông cũng là đồ vật quan trọng
02/05/2025
Chương 12: Lý do ngày đó mà cô chưa biết
02/05/2025
Chương 13: Boss là tên biến thái
02/05/2025
Chương 14: Cho ta một bát canh của vợ người
02/05/2025
Chương 15: Da mặt dày cứu vớt thế giới
02/05/2025
Chương 16: Tâm tình không tốt liền đánh Boss
02/05/2025
Chương 17: Những yêu hận đó đều không cần để ý nữa
02/05/2025
Chương 18: Nhóc con ngẩn người đi theo
02/05/2025
Chương 19: Vấn đề lớn nhất vẫn là phòng tiểu nhân
02/05/2025
Chương 20: Tới đây bắt nạt người
02/05/2025
Chương 21: Dùng xong một lần liền vứt
02/05/2025
Chương 22: Hôm nay vẫn như cũ bị khinh phụ
02/05/2025
Chương 23: Đến đây nào!
02/05/2025
Chương 24: Lại tới một cái mục tiêu mới
02/05/2025
Chương 25: Thiếu người tài giỏi thì không được
02/05/2025
Chương 26: Thanh mai trúc mã
03/05/2025
Chương 27: Đúng vậy ngươi là nhất, ngươi thật tuyệt vời
03/05/2025
Chương 28: Cảnh tượng chưa từng thấy
03/05/2025
Chương 29: Tô thúc thúc tốt, thúc thúc hẹn gặp lại
03/05/2025
Chương 30: Cướp quái là không thể nào
03/05/2025
Chương 31: Chiếm tiện nghi sẽ bị đánh đấy
03/05/2025
Chương 32: Chết cũng nghĩ đừng trốn
03/05/2025
Chương 33: Ngươi là bằng hữu của ta
04/05/2025
Chương 34: Muốn ôm một cái không
04/05/2025
Chương 35: Biết làm ấm giường cầu bao nuôi
04/05/2025
Chương 36: Cùng ở với người kia
05/05/2025
Chương 37: Cái gì P
05/05/2025
Chương 38: Cái gì mà đầu giường đánh nhau
05/05/2025
Chương 39: Dưới ánh trăng
06/05/2025
Chương 40: Bỏ trốn dưới đêm trăng
08/05/2025
“……” Thương Bích Lạc khẽ ngẩn người, sau đó nở một nụ cười thánh thiện và ôn hòa đặc trưng của mình, dịu dàng nói: “Không, thứ đó không phải của ta.”
“Thật sao?” Hạ Hoàng Tuyền nhẹ nhàng buông tay, chiếc hộp nhạc lập tức rơi xuống đất, sau đó cô không chút khách khí vung đao chém nát bấy nó.
Ngẩng đầu nhìn Thương Bích Lạc, phát hiện đối phương vẫn giữ nguyên nụ cười thánh mẫu như thể hoàn toàn không thấy hành động thô bạo của cô — quả nhiên là Boss, dù Thái Sơn sụp trước mặt cũng mặt không đổi sắc, huống hồ chỉ là chuyện nhỏ như thế này. Cô khẽ tặc lưỡi một tiếng, thu đao vào vỏ, rồi bước ngang qua xác hộp nhạc, cúi đầu hỏi: “Tiếp theo ngươi định làm gì?”
Cô phát hiện bản thân thật sự rất thích cảm giác “nhìn từ trên xuống” như thế này.
“Xin lỗi……” Nam thanh niên hơi nhíu mày, vẻ mặt hiện lên một tia bối rối, “Ta vừa tỉnh lại đã thấy mình ở một nơi xa lạ, ban đầu còn tưởng là bạn bè đang đùa giỡn, nhưng mà…… mấy thứ quái vật kia, hình như là loại tang thi trong phim ảnh?”
Vẻ yếu ớt của hắn khiến người khác thương cảm, tiếc rằng Hạ Hoàng Tuyền biết quá rõ bản chất của hắn, tuyệt đối không dễ bị lừa. Vì vậy cô chỉ cười khẽ, khoanh tay ôm thanh đao, dựa vào tường nói:
“Ngươi chắc chắn đó là bạn bè chứ không phải kẻ thù? Ta nghĩ, có lẽ ngươi đã làm ra chuyện gì tệ hại với người ta, nên hắn mới ném ngươi tới chốn này.”
“……”
“Như ngươi thấy đó, đây thật sự là tang thi. Không chỉ nơi này, cả thế giới này đâu đâu cũng đầy rẫy tang thi cả.” Hạ Hoàng Tuyền đứng thẳng, rút vỏ đao và dí vào cổ Thương Bích Lạc, sau đó ngẩng cằm hắn lên, nói lạnh lùng: “Này tiểu tử, dám dùng giọng nghi ngờ nói chuyện với ta, ngươi đang đùa ta đấy à?”
Không ai hiểu rõ nguồn gốc Thương Bích Lạc hơn Hạ Hoàng Tuyền, nhưng cô vẫn cố tình trêu chọc hắn, chỉ muốn nhìn thấy vẻ mặt hắn không thể cười nổi, chỉ có như vậy mới khiến trái tim đầy uất ức của cô cảm thấy một chút sảng khoái.
Tặc tặc, đúng là bị thế giới này làm cho hỏng mất rồi.
“Không, ta không nói dối.” Thương Bích Lạc nhìn thẳng vào mắt cô, không chớp, trên mặt không hề có chút sợ hãi hay hoảng loạn, vẫn mỉm cười như cũ: “Ta thực sự không hiểu rõ tình hình hiện tại của mình, nhưng dù sao thì, cảm ơn ngươi đã giúp ta vừa rồi.”
“Chậc!” Hạ Hoàng Tuyền khó chịu thu đao về. Chính vì thế, cô mới ghét kiểu người lúc nào cũng cười và điềm tĩnh như vậy.
Và để khiến hắn cũng phải khó chịu như cô, cô quyết định ra tay.
Vì vậy cô xoay người, nhếch mép cười đầy ác ý, rồi nói: “Thôi được rồi, thân phận của ngươi chẳng liên quan gì tới ta cả. À đúng rồi, ta tên là Hạ Hoàng Tuyền, còn ngươi tên gì?”
“……”
Sao thế? Mau nói ra đi nào, đừng ngại ngùng quá chứ.
Chờ một lát, phía sau vang lên một tiếng thở dài ngắn ngủi, rồi cô nghe thấy đối phương đáp:
“Ngươi có thể gọi ta là A Thương.”
“……” Hạ Hoàng Tuyền siết chặt nắm tay, suýt chút nữa định quay đầu lại cho hắn một đòn “giở trò với con gái nhà lành”, nghiến răng nghiến lợi — có cần phải như vậy không hả!
Tới nước này rồi còn dùng tên giả là sao chứ!
Thôi, sau này còn cơ hội mà!
Hạ Hoàng Tuyền hơi ổn định lại cảm xúc, mặt không biểu cảm quay đầu lại, tiếp tục hỏi: “Tiếp theo ngươi tính sao?” Sau đó nghiêng đầu cười, “Này tiểu tử, với thân thể như ngươi, đi một mình trên đường quá mười phút là bị ăn sạch đấy.”
Không sai, điểm yếu chí mạng của Thương Bích Lạc chính là hắn chỉ là một Boss dạng trí tuệ, vì bị liệt hai chân nên hoàn toàn yếu về vũ lực!
“Thảm thật đấy.” Cô khẽ tặc lưỡi hai tiếng, nói tiếp: “Nghe nói bọn tang thi thích ăn nhất là não, rồi đến nội tạng, sau đó là đùi. Nhưng cũng có ngoại lệ, có người bị ăn mất nửa người mà vẫn còn sống, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị ăn đến chỉ còn xương……”
Tất nhiên là nói xạo. Mấy ngày qua ngoài Thương Bích Lạc, cô chưa gặp ai còn sống. Thật ra khi miêu tả như thế, bản thân cô cũng thấy buồn nôn.
“Muốn ch.ết, hay là muốn sống?” Cô cúi người, vươn tay nâng cằm hắn đầy khiêu khích, “Muốn sống sót không? Nếu muốn, thì cầu xin ta đi.”
Tới đây nào! Tức giận lên đi! Trở mặt đi! Dù sao đừng tiếp tục cái kiểu điềm tĩnh khó ưa này nữa, thiếu nữ đã từng bị lừa một lần tuyệt đối sẽ không để bị lừa lần thứ hai!
“Cầu xin ngươi.”
Đối phương nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng chân thành, giọng nói càng chân thành hơn.
Thế nhưng, Hạ Hoàng Tuyền lại cảm thấy vô cùng bi phẫn, cực kỳ bi phẫn.
Boss, tiết tháo của ngươi đâu rồi?!
Tác giả có lời muốn nói:
Câu chuyện này là loại truyện trung ngắn, nhưng không loại trừ khả năng kéo dài tuyến tình tiết. Hy vọng mọi người sẽ thích! Vò đầu, ta không giỏi viết mở đầu đâu, thật đấy.
À, nữ chính bên ngoài lạnh lùng cao quý nhưng thực ra là một cô nàng ngốc nghếch, còn nam chính thì bề ngoài là chàng trai dịu dàng như ánh trăng, nhưng thật chất là kiểu âm u quỷ dị, tâm cơ nặng. Mọi người đừng bị vẻ bề ngoài lừa nha xDDDD
Một cốt truyện ngược luyến tình thâm tuyệt vời, mục tiêu xa: 【 bị đánh 】.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Thuhien10
Mọi người thấy đoạn nào chưa ổn thì bình luận để mình sửa lại nhé
1 tuần