Sáng hôm sau, lúc tôi gần khám xong, cô gái kia kéo tay Tùy Siêu xông thẳng vào phòng khám, tốc độ nhanh đến mức y tá hướng dẫn ở cửa cũng không cản nổi.
“Tôi đã nói rõ là đưa Tùy Siêu đến để kiểm tra viêm gan B, hỏi đại một người trên đường cũng biết là phải làm xét nghiệm ‘hai đôi rưỡi’, sao cô lại không cho anh ấy làm?” Cô gái mặt đỏ bừng chất vấn tôi.
“Đến tôi – người không học y – còn nghĩ ngay đến viêm gan B, cô là chuyên gia mà lại không nghĩ ra sao?”
Giọng cô gái càng lúc càng cao, may mà lúc đó trong khu khám bệnh không còn mấy bệnh nhân, nếu không chắc chắn đã thu hút cả đám người bu lại xem rồi.
“Ai nói vị hôn phu của cô nhất định mắc viêm gan B?!” Thấy cô gái tỏ ra hùng hổ, tôi cũng chẳng buồn giải thích, trực tiếp đáp trả.
“Chỉ số men gan tăng gấp mấy lần rồi, không phải viêm gan B thì là gì?”
Cô gái “bốp” một tiếng, đập tờ phiếu xét nghiệm lên bàn.
Tôi cầm lên xem, lập tức toát mồ hôi lạnh.
Chỉ số chức năng gan của Tùy Siêu đầy mũi tên đỏ, phiếu xét nghiệm cho thấy tăng bilirubin và tăng men gan. Đặc biệt, chỉ số ALT – chỉ số nhạy nhất phản ánh tổn thương gan – cao hơn gấp ba lần mức bình thường.
Chức năng gan tổn thương nghiêm trọng như vậy có thể dẫn đến suy gan, cuối cùng là suy đa cơ quan, thậm chí tử vong, tôi không khỏi thấy sợ hãi, thầm thấy may vì đã yêu cầu làm xét nghiệm chức năng gan cho anh ta.
“Chuyện này không liên quan đến giáo sư Trương, là anh tự mình từ chối.” Tùy Siêu nhỏ giọng nói. Sau đó, anh ta lấy cuốn sổ bệnh án ngoại trú có chữ ký của mình đưa cho cô gái.
Sau khi hiểu rõ đầu đuôi sự việc, cô gái không tiếp tục tranh cãi nữa.
“Phải nhập viện điều trị ngay!”
Tôi viết giấy nhập viện, dứt khoát nói với họ.
Rõ ràng họ vẫn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của bệnh tình, vẻ mặt đầy nghi hoặc. Tôi đành phải giải thích cho họ nghe về hậu quả nghiêm trọng của việc men gan tăng cao bất thường.
Tùy Siêu được nhập viện tại khoa Tiêu hóa của chúng tôi, sau đó là tiến hành hàng loạt kiểm tra.
Theo yêu cầu của vị hôn thê anh ta, việc kiểm tra viêm gan B được đặt lên hàng đầu. Tôi thậm chí còn dặn bác sĩ nội trú tiến hành luôn cả xét nghiệm định lượng virus viêm gan B.
Khi Tùy Siêu đến văn phòng ký giấy cam kết nhập viện, tôi hỏi anh ta một câu: Viêm gan B vốn là một căn bệnh rất phổ biến, đâu phải nan y, sao vị hôn thê của anh ta lại ám ảnh với căn bệnh này đến vậy?
Sau khi Tùy Siêu kể về một chuyện đã xảy ra với vị hôn thê của mình, tôi mới hiểu được ngọn ngành.
Anh ta nói, vị hôn thê có một người bạn thân từng bị lây nhiễm viêm gan B, cuối cùng phát triển thành xơ gan rồi ung thư gan. Bạn thân cô ấy được cho là bị lây nhiễm sau khi kết hôn với một người đàn ông đã giấu nhẹm tiền sử viêm gan B.
Lúc đó bạn thân chỉ có triệu chứng mệt nhẹ, đến khi mang thai, trước khi sinh mới được bệnh viện làm kiểm tra tiền phẫu, phát hiện kháng nguyên bề mặt viêm gan B dương tính, tiếp tục xét nghiệm thì được chẩn đoán là viêm gan B thể đại tam dương.
May mắn là bệnh viện đã kịp thời thực hiện các biện pháp bảo vệ cho em bé, nên đứa trẻ sinh ra không bị lây truyền từ mẹ sang con.
Người bạn thân đã thử nhiều phương pháp điều trị, nhưng kháng nguyên bề mặt viêm gan B vẫn không chuyển âm. Đến khi con học tiểu học, bệnh của cô ấy phát triển thành xơ gan, sau đó lại thành ung thư gan.
Ngay trước ngày Tùy Siêu đến khám, người bạn ấy đã không may qua đời vì bệnh. Chuyện đó đã gây ảnh hưởng rất lớn đến vị hôn thê của Tùy Siêu, khiến cô ấy gần như trở nên ám ảnh với viêm gan B.
Cô gái đã tìm kiếm rất nhiều tài liệu về viêm gan B trên mạng, liên tục ép Tùy Siêu đi bệnh viện kiểm tra, dù anh ta đã đưa ra kết quả khám sức khỏe trước đó cũng không thể khiến vị hôn thê yên lòng.
You cannot copy content of this page
Bình luận