Xuyên Thư Bỗng Vớ Được Cữu Cữu Của Nam Chính

Chương 4: Ngươi vừa nói gì?

Chương trước

Chương sau

Phụ thân sủng ái Tố di nương và đệ muội thứ xuất thì đã sao? Mẫu thân xuất thân Lục gia, phụ thân chẳng dám vì một di nương mà đắc tội họ Lục. 

Nguyên chủ có thể tung hoành trong phủ, chẳng ai dám quản, chính là bằng chứng cho điều ấy. Dù không được phụ thân sủng ái, nàng vẫn có thể ngang nhiên hành xử trong phủ!

Thân phận nàng đặt ở đó, bất kể mẫu thân có được yêu thương hay không, trong phủ ngoài phủ cũng chẳng ai dám khinh thường nàng. Chỉ cần nàng không phạm sai lầm nghiêm trọng gì, cả đời này át sẽ thuận buồm xuôi gió.

Chẳng những vậy, dung nhan nàng cũng thuộc hàng tuyệt sắc khuynh thành.

Nguyên chủ sở dĩ rơi vào kết cục thê lương là bởi tâm thuật bất chính, hãm hại người khác, lại còn tranh đoạt nam chính với nữ chính!

Là lụa là gấm vóc không đủ mặc? Hay sơn hào hải vị không đủ ăn? Sao phải rảnh rỗi mà toan tính kẻ khác, lại còn khổ tâm tranh giành một nam nhân với nữ chính?

Hiện tại nguyên chủ vẫn chưa hãm hại đệ đệ thứ xuất, càng chưa bày mưu gả cho nam chính, mọi sự vẫn chưa đến lúc tệ nhất, vẫn còn kịp xoay chuyển.

Nàng vốn chẳng phải hạng người thích gây chuyện, chỉ cần không ai đụng tới nàng, nàng cũng sẽ chẳng chủ động dây vào ai. Với thân phận hiện tại, chỉ cần nàng không làm loạn, nhìn thế nào cũng là cuộc đời nằm không cũng thắng.

Từ đây không còn dậy sớm lúc gà gáy, không còn làm việc từ chín giờ sáng đến chín giờ tối, không cần suốt hai tư canh giờ kè kè bên di động; không lo thất nghiệp; không phải khổ sở vì mua xe mua nhà trả nợ…

Nghĩ đến đây, Vân Ninh cảm thấy toàn thân thư thái, hít thở cũng thấy không khí đặc biệt trong lành.

Thu xếp xong, Vân Ninh đi dùng điểm tâm, Hương Thảo đứng bên dâng món.

Nàng ấy theo hầu Vân Ninh đã nhiều năm, đối với tập tính của nàng nắm rõ trong lòng bàn tay. Hôm nay có thể rõ ràng cảm nhận được Vân Ninh khác hẳn mọi khi. 

Tiểu thư trông có vẻ chẳng khác hôm qua, nhưng tính khí hôm nay dường như hiền hoà hơn nhiều.

Nghĩ tới nghĩ lui, nàng ấy đoán tiểu thư thay đổi hẳn là bởi vì chuyện ấy. Nếu tiểu thư ngày nào cũng như vậy, cuộc sống của bọn họ át cũng dễ thở hơn nhiều. Sau khi nghĩ thông suốt, Hương Thảo liền mỉm cười nói: “Tiểu thư, nô tỳ vừa mới đi nghe ngóng, Lăng Thế tử hôm nay cùng đại thiếu gia đi du hồ rồi. Chúng ta dùng bữa xong có muốn đi qua đó xem thử chăng?”

Vân Ninh đang thưởng thức mỹ vị, nghe được lời này, tay cầm muỗng khựng lại giữa không trung.

Nàng đăm đăm nhìn Hương Thảo, hỏi: “Ngươi vừa nói gì?”

Hương Thảo tưởng Vân Ninh là vì vui mừng mà vậy, liền lập lại: “Nô tỳ nói, Lăng Thế tử cùng đại thiếu gia đi du hồ rồi, chúng ta có muốn qua đó không?”

Từ dạo hôm trước gặp thế tử một lần, tiểu thư đã nhất kiến chung tình, mấy ngày nay trong miệng vẫn luôn nhắc đến thế tử. 

Nàng ấy đoán tiểu thư thay đổi là vì thế tử. Nếu chuyện giữa tiểu thư và thế tử thành công, tiểu thư sẽ rất mừng.

Lăng Thế tử…

Trong lòng Vân Ninh thầm lặp lại hai lượt.

Người này chẳng phải nam chính trong sách đó sao?

Không ngờ trùng hợp đến vậy, giờ hắn cũng đang ở trong phủ.

Theo như trong truyện, nơi nào nam chính xuất hiện, nơi đó chắc chắn có bóng dáng nữ phụ.

Nàng phải nghĩ xem mấy ngày nay nguyên chủ đã làm gì…

Đang nghĩ, “cách” một tiếng, thìa trong tay rơi xuống bàn.

Hỏng bét!

Nàng nhớ ra rồi, hôm qua nguyên chủ có tặng cho nam chính một cái túi thơm.

Tình tiết này từng được nhắc tới trong truyện, là một chi tiết vô cùng trọng yếu. 

Nam chính Lăng Tử Quan cùng đại thiếu gia Giản Quân Ninh sau khi du hồ trở về phủ, hai người phát hiện túi thơm nguyên chủ tặng trong phòng Lăng Tử Quan. 

Giản Quân Ninh vốn đã cực kỳ chán ghét người muội muội cùng mẫu thân này, lại mang tính cách giống hệt ngoại tổ, cương trực nghiêm nghị, lập tức cầm túi thơm đi chất vấn nguyên chủ. 

Hai người cãi nhau một trận kịch liệt.

 

Hết Chương 4: Ngươi vừa nói gì?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page