Lấy Đâu Ra Con? 

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

“Chúng tôi khiêng đồ nhà anh hồi nào? Anh đừng có nói bậy! Đưa ra bằng chứng đi, có chứng cứ không?” Hai tên trai trẻ tóc vàng hét toáng lên.

 

Chờ đúng câu này đấy!

 

Tôi lập tức lấy video giám sát ra, đồng thời báo cảnh sát, yêu cầu bắt giữ bốn người đã trộm và bán đồ đạc nhà tôi.

 

Đúng rồi, trong đó còn có cả chị gái Viên Thiên Tứ.

 

“Đây là bằng chứng. Còn gì để chối nữa không?”

 

“Giả hết! Tất cả là giả!” 

 

Vừa nói, hai tên trẻ xông lên định giật điện thoại của tôi.

 

Cuối cùng bị cảnh sát khống chế, quật ngã ngay tại chỗ.

 

22.

 

Màn kịch nhốn nháo ấy cuối cùng cũng khép lại bằng việc cả gia đình họ bị tạm giam.

 

Tôi lập tức nộp đơn lên tòa, bổ sung thêm hai tội danh: vu khống và trộm cắp, khởi kiện toàn bộ gia đình Viên Thiên Tứ.

 

Đúng như tôi dự đoán, gã đàn ông hung hãn khoảng 40 tuổi chính là anh rể của Viên Thiên Tứ, còn hai thanh niên tóc nhuộm là em trai ruột của vợ hắn.

 

Đúng là không phải một nhà thì không vào cùng một cửa.

 

Vậy thì đi tù nguyên gia đình cho trọn vẹn!

 

Sau khi đám đông giải tán, video sự việc được đăng lên mạng, khiến câu chuyện lan truyền chóng mặt.

 

Có không ít cư dân mạng tốt bụng đề nghị gây quỹ giúp tôi sửa lại nhà.

 

Cũng có vài công ty bất động sản ngửi thấy “mùi cơ hội”, ngỏ ý muốn tặng nhà miễn phí để quảng bá thương hiệu.

 

Tôi từ chối tất cả — quân tử không ăn đồ trên trời rơi xuống!

 

Huống chi, tôi chỉ muốn sống một cuộc đời bình thường, việc câu chuyện lan rộng như thế vốn dĩ không phải điều tôi mong muốn.

 

Nhưng cũng có cái lợi.

 

Tôi nhận được một manh mối quan trọng: Viên Thiên Tứ có một căn nhà tái định cư!

 

Trước đó tôi cứ nghĩ điều kiện nhà hắn tệ đến mức không thể bồi thường, thiệt hại chỉ có thể tự mình gánh chịu, mục tiêu duy nhất là tống bọn họ vào tù.

 

Nhưng bây giờ thì khác rồi.

 

Tôi không chỉ có thể buộc họ đi tù, mà còn có cơ hội được đền bù thiệt hại!

 

Vào ngày xét xử, khuôn viên tòa án vô cùng náo nhiệt.

 

Do sức nóng của vụ việc, nhiều cơ quan truyền thông lớn cũng đến đưa tin.

 

Cuối cùng, tòa tuyên án: Viên Thiên Tứ phạm tội xâm phạm chỗ ở người khác. 

 

Theo Điều 39 Hiến pháp nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nơi ở của công dân được bảo vệ, không ai được xâm phạm.

 

Căn cứ theo Điều 245 Bộ luật Hình sự, hành vi đột nhập trái phép vào nơi ở người khác có thể bị phạt tù đến ba năm hoặc bị tạm giam.

 

Tòa áp dụng hình phạt tổng hợp cho nhiều tội danh, tuyên Viên Thiên Tứ 10 năm tù giam, đồng thời buộc bồi thường toàn bộ thiệt hại theo giá gốc.

 

Anh rể và chị gái Viên Thiên Tứ bị kết tội trộm cắp tài sản với giá trị đặc biệt lớn, lãnh án tù trên 10 năm, kèm phạt tiền hoặc tịch thu tài sản.

 

Hai thanh niên tóc vàng, mẹ và vợ của Viên Thiên Tứ bị xác định là đồng phạm, hưởng mức án nhẹ hơn.

 

Bước ra khỏi tòa, nhìn ánh nắng rực rỡ ngoài trời, tôi mới thật sự thấy lòng mình an ổn trở lại.

 

Chuyện này đã bám theo tôi suốt nửa năm trời.

 

Còn tiếng khóc ăn năn hối lỗi của nhà Viên Thiên Tứ, tôi để lại phía sau, mỗi lúc một xa.

 

Bọn họ vừa khóc vừa xin được tha thứ, muốn tôi chấp nhận lời xin lỗi, nhưng nếu chỉ cần xin lỗi là đủ, thì cần gì đến pháp luật?

 

Huống chi, chính các người là những kẻ coi thường pháp luật, không hiểu pháp luật — thế thì cứ vào tù mà học đi!

 

Việc tiếp theo tôi cần làm chỉ là đợi họ bồi thường, nếu không bồi thường, tôi sẽ lập tức nộp đơn xin thi hành án cưỡng chế.

 

Hết.

 

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page