Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Chuyện tự chứng minh trong sạch, nàng tuyệt đối sẽ không làm lại nữa.
Nếu không có gì bất ngờ, tất cả các thế tộc có máu mặt ở Đại Triều đều là kẻ thù của nàng, vì đều phải giết hết, điều quan trọng chỉ là thắng thua – ai mà quan tâm đến suy nghĩ của kẻ chắc chắn phải chết?
Cho dù là sống với tiếng xấu đầy mình.
Cũng tốt hơn là cả tộc bị diệt vong, oán huyết hóa thành tro bụi.
“Nếu như vậy… những gì chúng ta làm dạo trước có phải hơi quá đáng rồi không?”
Triều Minh khẽ ho hai tiếng, che giấu vẻ mặt hơi ngại ngùng.
“Tên yêu quỷ gọi là Sơn Tiêu kia, nhìn chúng ta với ánh mắt rất không thân thiện.”
Nhìn theo hướng Triều Minh chỉ, chỉ thấy thiếu niên áo xanh đeo đầy bạc trên người đang dùng khí lưu nâng hơn mười món đồ gia dụng, từng bước đi thở hổn hển, ngay cả lưng cũng cong xuống.
Còn nữ tỳ Ngọc Kinh mặc váy sa đứng bên đường, dùng giọng điệu xa cách mà khách sáo nói:
“Vẫn phải làm phiền Sơn Tiêu đại nhân nhanh tay hơn chút nữa, trước giờ Ngọ cần phải chuyển những vật lớn này vào lầu, buổi chiều chúng tôi mới có thể sắp xếp nội thất, quét dọn…”
Sơn Tiêu nhịn không được nữa: “Các người rốt cuộc mang theo bao nhiêu đồ đạc! Là muốn chuyển cả Âm Sơn gia đến đây sao!!”
Các nữ tỳ trong sân đều nhìn nhau, che miệng cười khúc khích.
“Sơn Tiêu đại nhân nói đùa, tiểu thư tiết kiệm, nói đồ đạc ở Cực Dạ cung đều còn khá mới, vứt đi thì tiếc, những thứ này chỉ là đồ dùng của ba gian nội thất và chính đường, phần lớn của hồi môn của tiểu thư vẫn còn để ở Tập Linh đài.”
“Bàn ghế, bình phong, lọ hoa trong khuê phòng của tiểu thư ở Âm Sơn gia còn nhiều gấp ba lần so với chỗ này, nếu thật sự chuyển hết đến đây, e rằng phải cần cả mười hai Tà Thần giúp đỡ mới được.”
Còn nhiều gấp ba lần…
Sơn Tiêu hung hăng liếc nhìn thiếu nữ nằm trên ghế dài.
Quả nhiên là con gái của Thành chủ Vô Sắc thành năm xưa.
Xa xỉ như vậy, chẳng phải là đang tiêu tiền mồ hôi nước mắt mà bọn yêu quỷ bọn họ kiếm được khi bị người ta đùa bỡn ở Vô Sắc thành sao!
Lưu Ngọc nằm nghiêng trên ghế dài, gối đầu lên tay, hái một quả nho từ đĩa trái cây Triều Minh đang cầm, cắn một miếng, nhìn thiếu niên đầy vẻ bất mãn ở đằng xa, thiếu nữ phồng má, cười cong mắt:
“Làm cho tốt, nếu có gì va chạm, bán hết số đồ bạc lủng lẳng trên người ngươi cũng không đền nổi đâu.”
Sơn Tiêu:… Hắn phải đi mách với Tôn chủ! Thật là quá đáng!
Đợi bóng dáng thiếu niên yêu quỷ đầy phẫn nộ đi khuất, Triều Minh mới nhướn mày nói với Lưu Ngọc:
“Đây chính là… kết thành đồng minh của tiểu thư sao?”
Nhìn thế nào cũng giống như đang đổ thêm dầu vào lửa.
Lưu Ngọc chỉ cắn nho, đôi mắt trong veo lóng lánh còn tròn hơn, sáng hơn cả quả nho đen trên đầu ngón tay.
Như đang nói –
Chẳng lẽ không phải sao?
“Tuy ta cần mượn thế lực của Cửu U, nhưng ngươi nghĩ rằng Cửu U không cần ta sao?”
Lưu Ngọc nhìn về phía những thành trì trùng điệp dưới chân núi Cực Dạ cung.
Ngọc Sơn ở cực bắc, chính là cứ điểm của người Nhện mặt ngọc.
Người Nhện mặt ngọc kiếp trước có thể giằng co với Mặc Lân gần trăm năm, chắc chắn phải có chút bản lĩnh, nhưng một người có bản lĩnh như vậy, lúc hỏa thiêu Vô Sắc thành lại không lập được chút công trạng nào, thậm chí không có tư cách bước vào mười hai Tà Thần.
Nói là không có ai giúp đỡ phía sau, Lưu Ngọc là người đầu tiên không tin.
Nghĩ đến manh mối mình vô tình phát hiện ra ở kiếp trước, khóe mắt Lưu Ngọc cong lên một độ cong hơi tự đắc:
“Lần này ta nguyện ý liên minh với bọn họ, đó là phúc khí của bọn họ.”
Cho nên, ai cầu ai còn chưa chắc đâu.
“Hồi âm, có rồi.”
Giọng nói không chút cảm xúc của Triều Diên đột nhiên vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện giữa Lưu Ngọc và Triều Minh.
Lưu Ngọc hoàn hồn, lập tức đứng dậy khỏi ghế nằm.
Hồi âm mà Triều Diên nói đến, chính là trận pháp truyền tin của Tiên Đô Ngọc Kinh.
Bắc Hoang Cửu U và Tiên Đô Ngọc Kinh ở cực nam Đại Triều cách nhau rất xa, cho dù dùng trận pháp truyền tin tốt nhất, cũng phải mất một nén nhang mới có thể kết nối.
Lưu Ngọc bước nhanh đến trước trận pháp truyền tin, nhìn linh quang lưu chuyển bên trong, nỗi nhớ nhung của kiếp trước kiếp này như muốn tuôn trào.
Triều Diên lúc này như nhớ ra điều gì, a một tiếng, chậm nửa nhịp bổ sung:
“Nhưng mà, không phải Chủ Quân và Kính phu nhân, là Ninh tiểu thư.”
… Đàn Ninh?
Linh quang ở trận nhãn lưu chuyển, một bóng người mặc váy màu xanh tuyết dần hiện rõ.
Thiếu nữ đang độ tuổi trăng tròn, mặt phấn má đào, búi tóc được vấn cầu kỳ hơn so với tu giả bình thường rất nhiều, vài chiếc trâm cài tóc bằng ngọc trai được kết thành hình bông hoa cài xen kẽ trên mái tóc mây, thêm phần kiều diễm lại càng quý phái.
Nàng ấy giống như hình dung cụ thể nhất của thường dân bách tính về tiểu thư thế gia.
Nói năng tao nhã, toàn thân khí chất nho nhã, đi đứng nằm ngồi đều có quy củ, khi ở Linh Ung học cung giao thiệp với các thế gia khác, nàng ấy giống như tua rua buông xuống trên búi tóc, tuyệt đối không vượt quá phạm vi mà nàng ấy tự đặt ra cho mình.
You cannot copy content of this page
Bình luận