Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Mặc Lân xách đầu tên phó thành chủ Vô Sắc thành, giẫm lên biển lửa ngút trời, một mình phá vỡ vòng vây của các gia tộc tiên môn, xây dựng một tòa thành trì yêu quỷ ở Bắc Hoang Cửu U, từ đó cùng với các gia tộc tiên môn Đại Triều đối đầu ngang hàng.
Tên yêu quỷ ti tiện hèn mọn này, cứ như vậy từ Vô Sắc thành tối tăm bước ra trước mặt những kẻ quyền quý tiên đô.
Thậm chí, ngay cả Âm Sơn Lưu Ngọc xuất thân cao quý, trong ngày nghị hòa giữa hai vực cũng đưa tay ra xa, tự nguyện kết hôn với Mặc Lân, gả đến Cửu U xa xôi.
Ánh mắt Yến Vô Thứ dần trở nên nham hiểm.
“Năm đó ở học cung Linh Ung ta đã từng thề, nếu có một ngày ta có thể ngẩng cao đầu, nhất định sẽ không bỏ qua những kẻ từng chà đạp tôn nghiêm của ta, hôm nay nàng ta có kết cục này, đều là báo ứng cho việc nàng ta từng kiêu ngạo ngông cuồng!”
Nam tử trẻ tuổi với vẻ mặt u ám gần như phát điên, nhưng Lưu Ngọc lại mỉm cười trước ánh mắt khát máu kia.
Để trà trộn vào tiên đô Ngọc Kinh, nàng đã tự hủy hoại dung nhan của mình, nhưng nụ cười này lại khiến Yến Vô Thứ nhớ đến lần đầu gặp gỡ trên kiệu hoa năm đó, thiếu nữ mang theo vẻ ung dung, lười biếng đặc trưng của kẻ được nuông chiều từ bé, bướm vàng trên váy áo phản chiếu ánh nắng ban mai, như muốn vỗ cánh bay lên.
Trong khoảnh khắc Yến Vô Thứ thất thần, Lưu Ngọc nghiêng đầu nhìn hắn, mỉm cười hỏi:
“– Ngươi là ai vậy?”
Đồng tử Yến Vô Thứ co rút lại.
“Âm Sơn Lưu Ngọc!! Ngươi muốn chết!!!”
“Yến Vô Thứ!”
Trong đám người có người cao giọng quát.
“Đừng quên lời dặn dò của các vị vực chủ trước khi đến đây! Âm Sơn Lưu Ngọc không thể chết!”
Lại có người nói: “Thái độ của Cửu U vẫn chưa rõ ràng, ít nhất phải đợi Mặc Lân công khai phế bỏ thân phận Tôn hậu của Âm Sơn Lưu Ngọc rồi mới có thể giết nàng ta!”
Yến Vô Thứ nhìn chằm chằm vào mặt Lưu Ngọc, hai mắt long sòng sọc:
“Cho dù ta biến nàng ta thành con rối, làm nô làm tỳ, khiến nàng ta sống không bằng chết, thì Mặc Lân ở Cửu U kia có thể làm gì ta! Hắn ta dám vượt qua Trường Thành Yêu Quỷ để lấy mạng ta sao!”
Tuy nói vậy, nhưng bàn tay đang lơ lửng giữa không trung vẫn như bị một loại uy hiếp vô hình kiềm chế, không dám hạ xuống.
Lưu Ngọc cảm thấy buồn cười.
Nàng và Mặc Lân kết hôn trăm năm, ai cũng biết tình cảm vợ chồng bọn họ bất hòa, mười năm trước khi rời khỏi Cửu U, nàng còn hủy bỏ hôn thư trước mặt bàn dân thiên hạ, hai người từ đó đường ai nấy đi, không còn liên quan gì đến nhau.
Vậy mà bọn họ vẫn sợ hãi Mặc Lân đến vậy, không dám dễ dàng giết nàng.
Mà ngay khi Yến Vô Thứ còn đang do dự, Lưu Ngọc đã nắm bắt được sơ hở trong nháy mắt của hắn, bất ngờ vùng dậy từ trong tuyết lao tới —
“Cẩn thận!”
Yến Vô Thứ hoàn hồn, nhận ra mình đã sơ suất.
Nhưng hắn cũng không hề hoảng loạn, bởi vì hắn biết rõ, Lưu Ngọc đã là nỏ mạnh hết đà, tuyệt đối không thể làm hắn bị thương dù chỉ một chút.
— Đáng lẽ phải là như vậy.
Nhưng vào lúc này, một tiếng chuông thanh thúy vang lên không hề báo trước từ trong ngực Lưu Ngọc, vang vọng khắp núi Vụ Ảnh.
Leng keng.
Leng keng.
Cùng với tiếng chuông thanh thúy đó là một luồng khí thế áp đảo từ trên trời giáng xuống, khiến cho những người có mặt gần như không ai có thể chống đỡ nổi.
Khí thế, chính là khí tràng được tạo ra từ Khí Hải của người luyện võ.
Có những người xuất thân cao quý, như những công tử tiểu thư của các gia tộc tiên môn ở đây, mỗi người đều được truyền thừa [Định thế] độc nhất vô nhị của gia tộc mình; cũng có những người xuất thân tầm thường, như Yến Vô Thứ, dựa vào thiên phú của bản thân cũng có thể tự sáng tạo ra Thế của riêng mình.
Nhưng cũng có những thiên tài hiếm có, không chỉ có thể tự sáng tạo ra Định thế, mà còn có thể lưu trữ Thế trong pháp khí, nghịch thiên cải mệnh, mượn thế cho người khác —
Giống như chiếc chuông Sơn Quỷ Long Linh đang phát ra từ trong ngực Lưu Ngọc lúc này.
Ngay cả bản thân Lưu Ngọc cũng không ngờ tới, trong chiếc chuông Sơn Quỷ Long Linh mà người đó tặng nàng, không biết từ lúc nào lại được phong ấn một đạo thế.
Đáng tiếc, tên đã rời khỏi cung, Lưu Ngọc không còn thời gian để suy nghĩ nhiều.
Mọi người chỉ thấy thiếu nữ nhuốm đầy máu tươi như một con thú hoang liều mạng phản kháng lao tới, nhân lúc mọi người bị tiếng chuông áp chế, nàng cắn chặt lấy tên thợ săn mạnh hơn mình gấp bội.
Tiếng xương cổ họng bị cắn đứt vang lên giòn tan, chỉ có hai người bọn họ nghe thấy, ngay sau đó, máu tươi từ động mạch cổ phun ra như suối, nhuộm đỏ cả người thiếu nữ.
Đàn quạ đen bay qua khu rừng rậm, gió lạnh trên núi Vụ Ảnh gào thét.
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, những công tử tiểu thư của các gia tộc tiên môn có mặt đều trợn mắt há hốc mồm.
You cannot copy content of this page
Bình luận