Trọng Sinh Thoát Khỏi Bi Kịch Kiếp Trước

Chương 2:

Chương trước

Chương sau

Nói rồi cô ta rút từ túi ra một trăm tệ, nhét vào tay tôi.

 

“Hay là cậu giúp tôi mua cho cậu ta hai bịch tã giấy đi.”

 

“Coi như tôi bù đắp cho cậu, cậu cũng thấy dễ chịu hơn chút.”

 

Tôi không nhận số tiền đó.

 

Nhưng xoay người lại, tôi vẫn đi mua tã giấy, mong rằng Từ Hạo nếu không kiểm soát được cơ thắt thì ít nhất cũng giữ vệ sinh một chút.

 

Từ Hạo nhận lấy tã giấy, khuôn mặt hiện lên vẻ ngượng ngùng: 

 

“Tôi nhận tã giấy của cậu rồi.”

 

“Nhưng mẹ tôi nói, đi học thì không được yêu đương.”

 

“Xin lỗi, tôi không thể đáp lại tình cảm của cậu.”

 

Lúc đó mặt tôi đơ ra như ông già trên tàu điện ngầm nhìn điện thoại, mãi không thể phản ứng kịp.

 

Từ Hạo tưởng là tôi thích cậu ta!

 

Nhưng tôi có giải thích thế nào, cậu ta cũng không nghe lọt tai.

 

Tôi cạn lời, cả tiết học đó tâm trí không thể tập trung nổi.

 

Tan học, tôi vừa kể khổ với bạn trai,

 

Bạn trai vừa an ủi rằng sẽ mua túi xách tặng tôi, vừa cố nén cười đến suýt nội thương.

 

Còn Từ Hạo không biết từ đâu xông ra, tay cầm con d*ao gọt hoa quả lao về phía tôi, miệng gào lên đòi gi*ết tôi.

 

Trong lúc giằng co chống cự, cậu ta đâm một nhát d*ao thẳng vào tim tôi.

 

Đến lúc ch*ết, chóp mũi tôi vẫn phảng phất mùi phân không thể xua tan, bên tai còn vang vọng tiếng gào giận dữ đầy bất bình của Từ Hạo.

 

“Con đàn bà lăng loàn kia, vừa mới đưa tôi tín vật định tình, giờ đã ve vãn kẻ khác!”

 

“Cậu khát tình đến mức đó sao? Tôi đã nói là đi học không được yêu đương, cậu không thể chờ tôi hai năm à!”

 

Trái tim bị d*ao đâm xuyên đến nay vẫn còn âm ỉ đau.

 

Vì vậy, khi thấy ánh mắt đầy ác ý của Khương Lâm, tôi lập tức cao giọng át lời cô ta:

 

“Thưa cô, Khương Lâm nói cậu ấy muốn cùng nhóm với Từ Hạo.”

 

2

 

Khương Lâm kinh ngạc nhìn tôi, không hiểu sao tai họa lại bị tôi đẩy ngược về phía cô ta.

 

Các bạn khác trong lớp, những người may mắn đã chia nhóm xong, cũng đồng loạt quay đầu lại hóng chuyện.

 

Khương Lâm vừa định mở miệng phản bác,

 

Tôi đã kịp lên tiếng trước, nói lại nguyên văn những lời mà cô ta từng nói với tôi.

 

“Sao vậy? Hoa khôi Giang của chúng ta không muốn chung nhóm với họ à?”

 

“Là vì không tự tin vào bản thân, hay vì người ta có khiếm khuyết cơ thể nên cậu chê bai người ta?”

 

Khương Lâm căm giận nhìn tôi, giận mà không dám nói gì.

 

Ở kiếp trước, tôi chỉ vì nghĩ mọi người đã chia nhóm xong hết nên đành bất đắc dĩ cùng nhóm với Từ Hạo.

 

Nhưng Khương Lâm thì luôn giữ hình tượng người đẹp tâm thiện trước mặt người khác,

 

Thu hút một đám người theo đuổi, răm rắp vì cô ta mà hy sinh.

 

Đối với Khương Lâm, danh tiếng còn quan trọng hơn bất kỳ điều gì.

 

Tôi đoán cô ta cũng sẽ không dám phản bác.

 

Kiếp trước, sau khi tôi ch*ết một cách vô lý dưới d*ao của Từ Hạo,

 

Linh hồn tôi không cam lòng mà phiêu lãng nơi nhân gian.

 

Tận mắt chứng kiến cha mẹ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, đau lòng đến mức sinh bệnh nặng, sức khỏe sa sút hẳn.

 

Sau khi Từ Hạo bị bắt đi và bị kết án tù chung thân, mẹ cậu ta còn đến phá rối tang lễ của tôi, mắng tôi là người độc ác.

 

Bà ta nói nếu không phải tôi cố tình quyến rũ con bà ta, thì con bà ta cũng chẳng rơi vào kết cục thê thảm như thế này.

 

Bà ta còn đòi cha mẹ tôi bồi thường năm triệu tệ, nói là để bù đắp tinh thần cho hai mươi năm nuôi dạy một thiên tài.

 

Trong lúc hiện trường hỗn loạn, không biết Khương Lâm đã đến từ lúc nào, cô ta khoanh tay đứng bên xem trò vui.

 

Nhưng lời nói từ miệng cô ta khiến tôi, dù chỉ còn là một linh hồn cũng cảm nhận được cơn giận dữ chưa từng có.

 

Hết Chương 2:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page