Chương 1: Nữ nhi bị bỏ rơi của Thẩm thị
20/04/2025
Chương 2: Lên kế hoạch trở về phủ
20/04/2025
Chương 3: Không thể buông tha
20/04/2025
Chương 4: Anh hùng cứu mỹ nhân
20/04/2025
Chương 5: Đối chọi gay gắt
20/04/2025
Chương 6: Muội muội ương ngạnh
20/04/2025
Chương 7: Phạt quỳ trong tuyết
20/04/2025
Chương 8: Phụ thân che chở
20/04/2025
Chương 9: Chuyện xưa trước kia
20/04/2025
Chương 10: Mẹ con gặp mặt
20/04/2025
Chương 11: Bạch Liên di nương
20/04/2025
Chương 12: Thăm dò thực hư
20/04/2025
Chương 13: Thiếu niên kỳ cục
20/04/2025
Chương 14: Lang Gia Vương phủ
20/04/2025
Chương 15: Phụ tử như thế
20/04/2025
Chương 16: Đông Phủ tề tựu
20/04/2025
Chương 17: Lời lẽ đanh thép
20/04/2025
Chương 18: Tổ mẫu bất công
20/04/2025
Chương 19: Lập kế hoạch bố trí
20/04/2025
Chương 20: Lần đầu tiên gặp biểu ca
20/04/2025
Chương 21: Thương lượng không thành công
20/04/2025
Chương 22: Núi lượn đường vòng
20/04/2025
Chương 23: Đại sư Ngọc Lâm
20/04/2025
Chương 24: Làm mất mặt quận chúa
20/04/2025
Chương 25: Tam Ca Tây Phủ
20/04/2025
Chương 26: Long trời lở đất
20/04/2025
Chương 27: Ba mươi đại bản
20/04/2025
Chương 28: Chuyển về nhà chính
20/04/2025
Chương 29: Lại đến thăm Tây Phủ
20/04/2025
Chương 30: Gặp Tam hoàng tử
20/04/2025
Chương 31: Kỳ nhân Tạ Thuần
20/04/2025
Chương 32: Chơi khăm để chỉnh nàng
20/04/2025
Chương 33: Tra rõ chân tướng
20/04/2025
Chương 34: Không coi ai ra gì
20/04/2025
Chương 35: lần nữa kinh ngạc
20/04/2025
Chương 36: Châm ngòi ly gián
20/04/2025
Chương 37: Tỷ muội tranh chấp
20/04/2025
Chương 38: tỷ muội tranh chấp
20/04/2025
Chương 39: đổi trắng thay đen
20/04/2025
Chương 40: Phán quyết bất công
20/04/2025
Chương 41: Sắc quỷ ở hậu viên
20/04/2025
Chương 42: Trừng phạt kẻ ác
20/04/2025
Chương 43: Quận chúa dạy dỗ nữ nhi
20/04/2025
Chương 44: Sinh nhật Thái Quân
20/04/2025
Chương 45: Vị hôn phu cặn bã
20/04/2025
Chương 46: Tặng hạ lễ
20/04/2025
Chương 47: Vu oan hãm hại
20/04/2025
Chương 48: Xoay chuyển tình thế
20/04/2025
Chương 49: Nguyên nhân trong đó
20/04/2025
Chương 50: Rối bòng bong
20/04/2025
Chương 51: Giết người diệt khẩu
20/04/2025
Chương 52: Trấn an muội muội
20/04/2025
Chương 53: Dạy dỗ thứ muội
20/04/2025
Chương 54: Công chúa điêu ngoa
20/04/2025
Chương 55: Chủ trì công lý
20/04/2025
Chương 56: Tiểu cô tương lai
20/04/2025
Chương 57: Tiêu tan hiềm khích lúc trước
20/04/2025
Chương 58: Tranh luận của đích thứ
20/04/2025
Chương 59: Việc ngấm ngầm xấu xa của Thái tử
20/04/2025
Chương 60: Nhìn thấu âm mưu
20/04/2025
Chương 61: Tỷ muội giành chồng
20/04/2025
Chương 62: Thái Vương Thị
20/04/2025
Chương 63: Hôn sự của hoàng tử
20/04/2025
Chương 64: Sự việc đã bại lộ
20/04/2025
Chương 65: Vợ lẽ bị phạt
20/04/2025
Chương 66: Gặp hùng hài tử
20/04/2025
Chương 67: Tình cảm thầm kín
20/04/2025
Chương 68: Chúc di nãi nãi
20/04/2025
Chương 69: Quỷ kế liên hoàn
20/04/2025
Chương 70: Châm ngòi không thành
20/04/2025
Chương 71: Bắt đầu năm mới
20/04/2025
Chương 72: Gặp lại biểu ca
20/04/2025
Chương 73: Hoa rơi nước chảy
20/04/2025
Chương 74: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 1
20/04/2025
Chương 75: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 2
20/04/2025
Chương 76: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 3
20/04/2025
Chương 77: Đoán câu đố hội đèn lồng 1
20/04/2025
Chương 78: Đoán câu đố hội đèn lồng 2
20/04/2025
Chương 79: Bí ẩn được tiết lộ
20/04/2025
Chương 80: Bí ẩn được tiết lộ
20/04/2025
Chương 81: Tranh giành tình cảm
20/04/2025
Chương 82: Tranh giành tình cảm 2
20/04/2025
Chương 83: Tranh giành tình cảm 3
20/04/2025
Chương 84: Ám sát
20/04/2025
Chương 85: Ám sát 2
20/04/2025
Chương 86: Ám sát 3
20/04/2025
Chương 87: Người đến tiếp ứng
20/04/2025
Chương 88: Người đến tiếp ứng 2
20/04/2025
Chương 89: Mượn đề tài nói chuyện
20/04/2025
Chương 90: Mượn đề tài nói chuyện 2
20/04/2025
Chương 91: Tài năng của nữ tử
20/04/2025
Chương 92: Tài năng của nữ tử 2
20/04/2025
Chương 93: Điều kiện trao đổi
20/04/2025
Chương 94: Điều kiện trao đổi 2
20/04/2025
Chương 95: Điều kiện trao đổi 2
20/04/2025
Chương 96: Tâm thuật đế vương
20/04/2025
Chương 97: Hãm hại
20/04/2025
Chương 98: Dung túng
20/04/2025
Chương 99: Mưu tính
20/04/2025
Chương 100: Lời đồn
20/04/2025
Chương 101: Âm mưu đầu độc
20/04/2025
Chương 102: Tra hỏi
20/04/2025
Chương 103: Chủ mưu
20/04/2025
Chương 104: Nhận tội
20/04/2025
Chương 105: Ai xúi giục
20/04/2025
Chương 106: Mưu hèn
20/04/2025
Chương 107: Tướng quân xuất mã
20/04/2025
Chương 108: Tìm người
20/04/2025
Chương 109: Đánh rắn động cỏ
20/04/2025
Chương 110: Tâm địa ác độc
20/04/2025
Chương 111: Giằng co
20/04/2025
Chương 112: Cẩn thận thăm dò
20/04/2025
Chương 113: Lục soát
20/04/2025
Chương 114: Mật thất
20/04/2025
Chương 115: Chết cũng đáng
20/04/2025
Chương 116: Cứu người
20/04/2025
Chương 117: Không phụ sự ủy thác
20/04/2025
Chương 118: Gửi thư
20/04/2025
Chương 119: Lần đầu tiên vào cung
20/04/2025
Chương 120: Hoàn Thục Phi
20/04/2025
Chương 121: Lục soát
20/04/2025
Chương 122: Công chúa vu khống
20/04/2025
Chương 123: Xét người
20/04/2025
Chương 124: Xử lý
20/04/2025
Chương 125: Lật ngược tình thế
20/04/2025
Chương 126: Phạt
20/04/2025
Chương 127: Hắn càng them thưởng thức nàng
20/04/2025
Chương 128: Hoàn Nhã
20/04/2025
Chương 129: Trung lùng manh mối
20/04/2025
Chương 130: Nguyên nhân sâu xa
20/04/2025
Chương 131: Kết quả
20/04/2025
Chương 132: Bài học
20/04/2025
Chương 133: Giết Đào quản sự
20/04/2025
Chương 134: Hồn ma của Loan Nương
20/04/2025
Chương 135: Trên đời này làm gì có ma quỷ
20/04/2025
Chương 136: Đưa tang
20/04/2025
Chương 137: Lệ quỷ
20/04/2025
Chương 138: Có ma
20/04/2025
Chương 139: Lộ tẩy
20/04/2025
Chương 140: Cháu không phục
20/04/2025
Chương 141: Tra khảo
20/04/2025
Chương 142: Thanh đăng cổ phật
20/04/2025
Buổi tối hôm đó liền truyền ra tin tức, Hồ Dương quận chúa bỗng nhiên bị nhiễm phong hàn, cần phải tĩnh dưỡng ở Khiêm Thối đường, không thể chủ trì bếp núc, thọ yến của lão thái quân liền giao cho Cố thị chủ trì, Tứ thái thái ở bên cạnh hỗ trợ giải quyết là được.
Cùng lúc đó, Thẩm Hoằng còn gọi đầy tớ thiếp thân truyền cho Thẩm Quân một lời nhắn, bảo hắn chuẩn bị, qua đại thọ tám mươi của lão thái quân, thì mang theo nhân thủ mà Thẩm Hoằng đã chọn tốt cho hắn, đi tới Ti Châu.
Vốn phái ai đi Ti Châu, Thẩm Hoằng vẫn chưa có thái độ rõ ràng. Thẩm Quân cùng Thẩm Huy cũng đang âm thầm tranh đấu, dù sao vì gia tộc lấy thêm địa bàn sáu quận, là một phần công lao không nhỏ, có thể vì sau này cạnh tranh tông tử gia tăng không ít trọng lượng, vả lại cùng hợp tác với Mân Văn thái tử danh chấn thiên hạ, hẳn là cũng sẽ không có nguy hiểm gì, cho nên Thẩm Quân cùng Thẩm Huy hai người đều thập phần nguyện ý đi tới đó.
Thẩm Quân hiểu được, lão thái gia làm như vậy, là biểu thị bồi thường ủy khuất đối với tiểu đại phòng. Thẩm Nguyên Ngọc không biết chuyện của Ti Châu, lại đang suy nghĩ Hồ Dương quận chúa trùng hợp “bị bệnh” như vậy, có thể từ nay về sau mất đi quyền lực quản gia…
Chính phòng Khiêm Thối đường, Thẩm Huy cùng Hồ Dương quận chúa sóng vai ngồi ở vị trí đầu, đại gia Thẩm Huyền, còn có Tứ tiểu thư Thẩm Nguyên Trân tất cả đều ngồi. Đại phu nhân Lưu thị thì đứng ở phía sau Hồ Dương quận chúa hầu hạ.
Hồ Dương quận chúa mặt như sương lạnh, cười lạnh nói: “Ta khi nào bị nhiễm phong hàn, chính ta lại không biết, còn muốn người khác nói cho ta biết!”
“Chuyện đã đến nước này, loại lời này ngàn vạn lần đừng nói nữa!” Thẩm Huy vẻ mặt buồn rầu nói: “Lần này phụ thân thật sự tức giận, ngay cả ta đi cầu kiến, ông cũng không chịu gặp ta một lần. Nói là để cho bà ở trong viện dưỡng bệnh, trên thực tế chính là cấm túc bà … Ta đã bảo bà không nên hành động thiếu suy nghĩ, thế mà bà cứ không nghe, lần này thì hay rồi, ngay cả việc tốt như đi Ti Châu cũng để cho đại ca…”
“Lúc ta thương lượng với ông, ông cũng không phải nói như vậy!” Hồ Dương quận chúa tuy rằng bị cấm túc ở tiểu nhị phòng, nhưng khí thế không hề giảm, không chút khách khí cắt ngang lời phát biểu của người đứng đầu một nhà.
Thẩm Huy giỏi nói chuyện, được ca ngợi là thanh đàm đệ nhất cao thủ tán dóc ở Kiến Khang, nhưng y sinh ra trong một gia đình chung đỉnh [1] như vậy, chưa bao giờ trải qua thất bại gì, so với Thẩm Quân, trong xương cốt liền thiếu đi một phần trách nhiệm xứng đáng.
[1] chung đỉnh: Cái chuông và cái vạc, hai vật tượng trưng sự giàu mạnh của một nước, ý chỉ công danh, sự giàu sang.
Hồ Dương quận chúa, kỳ thật là có chút chướng mắt trượng phu của mình.
“Ta…” Thẩm Huy kỳ thật rất sợ vợ, cái lưỡi ba tấc không nát kia ở trước mặt Hồ Dương quận chúa lập tức giống như ngắn đi một tấc.
Hồ Dương quận chúa không để ý tới ông ta, vẫn tự mình nói: “Kế hoạch của ta vốn là không chê vào đâu được, ai biết Thẩm Nguyên Ngọc là tiện tỳ âm hiểm giả dối như vậy, hại chúng ta tiền mất tật mang…” Nghĩ đến chỗ tức giận, bà ta hung hăng vỗ lên bàn một cái.
Một hồi chén đĩa đụng nhau, Lưu thị sợ tới mức thở thở mạnh cũng không dám thở.
“Cha, nương, các người phải làm chủ cho con! Con lớn như vậy, chưa bao giờ phải chịu xấu hổ như vậy, chưa bao giờ chịu đựng sự tức giận lớn như vậy! Con hận không thể ngũ mã phanh thây tiện nhân Thẩm Nguyên Ngọc kia, lột da nàng rút gân của nàng…” Thẩm Nguyên Trân nhớ tới cảnh quỳ xuống cho Thẩm Nguyên Ngọc, liền tức giận không chỗ phát tiết.
Thẩm Huyền sắc mặt cũng âm trầm nói: “Muội muội, muội yên tâm. Nếu ca ca đã trở lại, cũng sẽ không để con tiểu tiện nhân kia cưỡi ở trên người muội, ca ca sẽ nghĩ biện pháp giúp muội xả cơn tức này!”
“Con câm miệng cho ta!” Hồ Dương quận chúa quát lớn.
Thẩm Huyền sững sờ: “Nương?”
Hồ Dương quận chúa nói: “Con là đích trưởng tôn của Thẩm gia, nam nhi tốt, không đặt tinh lực ở trên triều đình, lại một lòng nghĩ đến tham dự tranh chấp của phụ nhân đã uổng phí khí lực nuôi lớn con như vậy!”
“Nương!” Một phen đạo lý lớn như vậy Thẩm Huyền tự nhiên là hiểu. “Nhưng ngài bảo con cứ như vậy nhìn ngài cùng muội muội chịu ủy khuất mà thờ ơ sao?”
“Không phải còn có ta sao? Con không cần quan tâm đến những điều này!” Hồ Dương quận chúa không kiên nhẫn nói. Bà ta có một loại cảm giác, Thẩm Nguyên Ngọc cũng không phải dễ đối phó như vậy, đứa con trai này của mình không rành đạo đấu tranh nội trạch, nếu hắn thật sự ra tay với Thẩm Nguyên Ngọc, làm không tốt sẽ khiến cho thân bại danh liệt.
“Nương…” Thẩm Huyền còn muốn nói chuyện, Thẩm Huy cắt ngang lời hắn: “Chuyện này nghe mẫu thân con!” Thẩm Huyền đành phải ngậm miệng không nói, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy căm giận.
Thẩm Huy nói với Hồ Dương quận chúa: “Việc cấp bách trước mắt, xử trí hai nha đầu kia như thế nào? Nếu thọ yến của lão thái quân đã xong, thì đưa hai người các nàng ra ngoài… Các nàng hiện giờ bị nhốt trong phòng củi ở hậu viện, lão thái quân tự mình phái người trông coi, tay chúng ta cũng không duỗi được dài như vậy!”
Hồ Dương quận chúa cười lạnh: “Yên tâm đi, ta đã phân phó qua Đinh cửu gia rồi.” Đinh cửu gia, hiện tại đang làm quản sự ở phòng bếp lớn.
Thẩm Huy xưa nay biết thê tử tâm ngoan thủ lạt, không khỏi biến sắc: “Bà định làm gì?”
Hồ Dương quận chúa cười lạnh: “Trên đời này, loại người nào miệng kín nhất?”
‘”Loại người nào?”
“Đương nhiên là người chết!”
Thẩm Nguyên Trân chưa từng trải qua chuyện như vậy, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch. Lưu thị càng hận không thể bịt kín lỗ tai.
Bên kia Cố thị cùng Tứ thái thái lại bận đến chân không chạm đất. Chuyện vu cổ này Hồ Dương quận chúa gạt Cố thị, bà ta cũng không biết chuyện gì, nhưng xảy ra chuyện như vậy, bà ta cũng có chút nơm nớp lo sợ, sợ lão thái gia giận chó đánh mèo lên đầu mình.
Sau khi sự việc xảy ra, bà ta cũng muốn bỏ đá xuống giếng, triệt để lật đổ tiểu đại phòng, chỉ là tất cả đến quá nhanh, bà ta còn chưa theo kịp tiết tấu, thì hết thảy đều đã kết thúc.
Thọ yến an bài đều là Hồ Dương quận chúa một tay lo liệu, mà tính tình Hồ Dương quận chúa, phạm vi quyền lực của nàng ta cũng đừng hòng nhúng tay vào, cho dù là mẹ chồng Cố thị này cũng đừng nghĩ ngoại lệ. Những quản sự tức phụ đều là Hồ Dương quận chúa một tay đề bạt, đều chỉ nhận một mình Hồ Dương quận chúa, Cố thị cùng Tứ thái thái vừa mới tiếp nhận việc nhà liền gặp phải phiền toái.
Trong phòng nghị sự của Thiều Hòa viện, tức phụ quản sự thái độ khiêm tốn, nhưng không có ai chịu nghe sai khiến. Cảnh ma ma là thị tì của Quận chúa Hồ Dương, trước đây cả nhà đều là người hầu của Trường Sa vương, đã từng hầu hạ lão vương phi của Trường Sa vương, ở trong nhóm vú già cực kỳ có thể diện. Nghe thấy Cố thị phân công sai sử cho các nàng, liền không mềm không cứng cãi lại: “Lão thái thái là chủ tử đứng đắn trong phủ này, theo lý lão thái thái phân phó, chúng nô tỳ không dám không nghe. Nhưng trong phủ có quy củ mấy trăm năm, tiền vật xuất nhập đều cần phải có đối bài, nhóm nô tỳ không thấy được đối bài, thật không dám tự mình làm!”
Cố thị bị nàng bác bỏ đến mất bình tĩnh: “Lão thái quân làm đại thọ, là đại sự bực nào, ta cùng tức phụ lão tứ tiếp nhận việc nhà, là phụng mệnh lệnh của lão thái gia, các ngươi dám bằng mặt không bằng lòng?”
Các quản sự tức phụ chỉ cúi đầu, không nói một tiếng. Cảnh ma ma lại thấp giọng nói: “Quy củ chính là quy củ, há có thể vì người mà bỏ đi.” Rõ ràng không để Cố thị ở trong lòng.
Cố thị tức ngã ngửa: “Được được được! Ta cũng không lý luận với các ngươi, tạm chờ tức phụ lão tứ cầm đối bài trở về, ta xem những nô tài gian xảo các ngươi còn có cái gì để nói.” Hồ Dương quận chúa dùng người không khách quan, mấy năm nay quản lý Đông phủ, người của Cố thị cũng sớm bị nàng ta thay đổi một lần, những tức phụ quản sự này thật đúng là không ai chịu nghe Cố thị. Cố thị trước kia cũng giận mà không dám nói.
Hơn nữa tiểu Tạ thị phụng mệnh mẹ chồng đến Khiêm Thối đường đòi đối bài, ai ngờ ngay cả cửa Khiêm Thối đường cũng chưa vào đã bị đại nha hoàn Tước Nhi của Hồ Dương quận chúa ngăn cản.
Tước nhi hành lễ nói: “Tứ thái thái, quận chúa chúng ta bị nhiễm phong hàn, không dậy nổi, vả lại phong hàn rất dễ lây nhiễm, nếu lây nhiễm cho thái thái, chính là sai lầm của quận chúa chúng ta. Hiện tại quận chúa sợ là không thể gặp thái thái, ngài vẫn nên trở về đi! Ngày khác bệnh tình quận chúa có chuyển biến tốt đẹp, ngài lại đến gặp, cũng giống như nhau.”
Tiểu Tạ thị trong lòng tức giận, nhưng vẫn cố nén: “Ta lần này đến đây, một là nghe nói quận chúa bị bệnh, đến xem một chút. Còn có một tông chỉ, chính là phụng mệnh lão thái thái, trước tới tìm quận chúa lấy đối bài trong phủ. Thọ yến của lão thái quân sắp tới, nửa điểm chậm trễ không được, ngươi trở về hồi bẩm một tiếng với quận chúa, dù quận chúa không muốn gặp ta, cũng mời nàng giao đối bài cho ta, miễn cho trễ nãi đại sự!”
Tước nhi lại nói: “Quận chúa chúng ta thân mệt mỏi, đã sớm nghỉ ngơi, lúc này nô tỳ cũng không dám đi đánh thức nàng, nếu Tứ thái thái chờ được, thì chờ ở chỗ này, đợi quận chúa tỉnh, nô tỳ tự đi hồi bẩm. Nếu Tứ thái thái chờ không được, quận chúa tỉnh, nô tỳ tự nhiên cũng sẽ phái người báo cho Tứ thái thái một tiếng, đến lúc đó không cho đối bài, tự có quận chúa làm chủ, ngài xem có được không?”
Tiểu Tạ thị làm sao còn không nhìn ra Hồ Dương quận chúa là đang gây khó dễ.
Nàng xuất thân Trần quận Tạ thị, một thân ngạo khí không phải nhỏ hơn Hồ Dương quận chúa, làm sao có thể đứng ở chỗ này chờ, nàng cười lạnh một tiếng nói: “Đã như vậy, ta cũng không quấy rầy quận chúa các ngươi nghỉ ngơi!”
Tiểu Tạ thị vừa đi về, vừa tức giận. Ma ma bên người nàng, Hồ ma ma thấy xung quanh không có người, liền thấp giọng khuyên nhủ: “Thái thái cần gì phải đi tranh vũng nước đục này. Việc thọ yến tất cả đều là Hồ Dương quận chúa chuẩn bị, làm tốt, là công lao của quận chúa, hơi có chút sai sót, chính là sai lầm của ngài và lão thái thái, chuyện phí sức không có kết quả tốt như vậy, chúng ta cần gì phải làm bè cho người khác!”
Tiểu Tạ thị cũng không muốn tiếp nhận cục diện rối rắm này, Hồ Dương quận chúa tuy rằng nhất thời thất thế, ai biết khi nào sẽ đông sơn tái khởi, thời gian ngắn như vậy, nàng không kiếm được bao nhiêu chỗ tốt, cần gì phải phí công! Chỉ là…
“Bảo ta theo bên cạnh hỗ trợ, là ý của cha chồng! Ta cũng không thể không nghe lời cha chồng, phải không?”
Hồ ma ma nói: “Hồ Dương quận chúa có thể bệnh, vì sao ngài không thể bệnh?”
Tiểu Tạ thị gật gật đầu: “Không sai, ngươi nói đúng! Ả ta có thể bị nhiễm phong hàn, ta cũng có thể không cẩn thận té ngã, ta bị thương ở thắt lưng, làm sao còn có thể cùng nhau giải quyết gia sự?” Để Cố thị tự mình bận rộn đi, tiểu Tạ thị đối với Cố thị tràn ngập oán hận, Cố thị xảy ra sơ suất gì đó, nàng cũng thấy vui vẻ.
Cố thị đang ở trong phòng khách Thiều Hòa viện vừa uống trà vừa tức giận, chỉ chờ tiểu Tạ thị cầm đối bài trở về, sẽ thu thập các tức phụ quản sự không nghe lời, không nghĩ tới chờ tới không phải tiểu Tạ thị, mà là Hồ ma ma bên cạnh tiểu Tạ thị.
“Cái gì? Tứ thái thái các ngươi trên đường trở về ngã một cái, ngã bị thương thắt lưng, đã được người khiêng về Doanh Thúy đường?” Cố thị nghe Hồ ma ma bẩm báo xong, lập tức vỗ bàn: “Đang yên lành, đi đường thế nào cũng có thể ngã, bộ dáng này của nàng, thọ yến của lão tổ tông, trong ngoài có bao nhiêu chuyện, còn trông cậy vào nàng giúp đỡ, nàng ngược lại…”
Cố thị tức giận không chịu nổi: “Một người hai người đều là thứ không bớt lo! Nước đã đến chân, ba con dâu có bệnh, lười nhác trốn tránh, vậy mà không ai có thể phân ưu cho ta! Ta đây đã tạo nghiệt gì thế này! Đây không phải là để Tây phủ chờ xem chuyện cười sao?” Bà ta đang rối bòng bong không rõ ràng, Tứ thái thái lại làm cho bà ta thêm loạn.
Hồ ma ma âm thầm bĩu môi, con dâu bị thương, không hỏi thương thế như thế nào, mà đầu tiên là trách cứ một trận. Cũng khó trách Hồ Dương quận chúa, tiểu Tạ thị, không có ai xuất phát từ nội tâm tôn kính vị lão thái thái này.
Hồ ma ma trả lời liền đặc biệt kính cẩn vài phần: “Phu nhân chúng ta cũng là vội vã trở về giúp ngài xử lý công việc, mới nhất thời không cẩn thận giẫm vào cục đá, ngã một cái. Phu nhân chúng ta cũng không muốn! Bây giờ đang đau quá! Nếu không phải các nô tỳ liều mạng ngăn cản, thì đã mang theo vết thương tới giúp lão thái thái xử lý công việc đây này!”
Cố thị không kiên nhẫn khoát tay áo: “Được rồi được rồi, ta bảo nàng đi lấy đối bài, ở nơi nào?”
Hồ ma ma nói: “Đối bài cũng không có lấy được!” Sau đó liền thêm mắm thêm muối nói thuật lại lời nói của Tước nhi một lần.
Cố thị nào không rõ Hồ Dương quận chúa đây là cố ý làm khó Tứ thái thái: “Thôi thôi! Ta sẽ tự mình đi một lần!” Đỡ tay Lý ma ma liền đi Khiêm Thối đường.
You cannot copy content of this page
Bình luận