Chương 1: Nữ nhi bị bỏ rơi của Thẩm thị
20/04/2025
Chương 2: Lên kế hoạch trở về phủ
20/04/2025
Chương 3: Không thể buông tha
20/04/2025
Chương 4: Anh hùng cứu mỹ nhân
20/04/2025
Chương 5: Đối chọi gay gắt
20/04/2025
Chương 6: Muội muội ương ngạnh
20/04/2025
Chương 7: Phạt quỳ trong tuyết
20/04/2025
Chương 8: Phụ thân che chở
20/04/2025
Chương 9: Chuyện xưa trước kia
20/04/2025
Chương 10: Mẹ con gặp mặt
20/04/2025
Chương 11: Bạch Liên di nương
20/04/2025
Chương 12: Thăm dò thực hư
20/04/2025
Chương 13: Thiếu niên kỳ cục
20/04/2025
Chương 14: Lang Gia Vương phủ
20/04/2025
Chương 15: Phụ tử như thế
20/04/2025
Chương 16: Đông Phủ tề tựu
20/04/2025
Chương 17: Lời lẽ đanh thép
20/04/2025
Chương 18: Tổ mẫu bất công
20/04/2025
Chương 19: Lập kế hoạch bố trí
20/04/2025
Chương 20: Lần đầu tiên gặp biểu ca
20/04/2025
Chương 21: Thương lượng không thành công
20/04/2025
Chương 22: Núi lượn đường vòng
20/04/2025
Chương 23: Đại sư Ngọc Lâm
20/04/2025
Chương 24: Làm mất mặt quận chúa
20/04/2025
Chương 25: Tam Ca Tây Phủ
20/04/2025
Chương 26: Long trời lở đất
20/04/2025
Chương 27: Ba mươi đại bản
20/04/2025
Chương 28: Chuyển về nhà chính
20/04/2025
Chương 29: Lại đến thăm Tây Phủ
20/04/2025
Chương 30: Gặp Tam hoàng tử
20/04/2025
Chương 31: Kỳ nhân Tạ Thuần
20/04/2025
Chương 32: Chơi khăm để chỉnh nàng
20/04/2025
Chương 33: Tra rõ chân tướng
20/04/2025
Chương 34: Không coi ai ra gì
20/04/2025
Chương 35: lần nữa kinh ngạc
20/04/2025
Chương 36: Châm ngòi ly gián
20/04/2025
Chương 37: Tỷ muội tranh chấp
20/04/2025
Chương 38: tỷ muội tranh chấp
20/04/2025
Chương 39: đổi trắng thay đen
20/04/2025
Chương 40: Phán quyết bất công
20/04/2025
Chương 41: Sắc quỷ ở hậu viên
20/04/2025
Chương 42: Trừng phạt kẻ ác
20/04/2025
Chương 43: Quận chúa dạy dỗ nữ nhi
20/04/2025
Chương 44: Sinh nhật Thái Quân
20/04/2025
Chương 45: Vị hôn phu cặn bã
20/04/2025
Chương 46: Tặng hạ lễ
20/04/2025
Chương 47: Vu oan hãm hại
20/04/2025
Chương 48: Xoay chuyển tình thế
20/04/2025
Chương 49: Nguyên nhân trong đó
20/04/2025
Chương 50: Rối bòng bong
20/04/2025
Chương 51: Giết người diệt khẩu
20/04/2025
Chương 52: Trấn an muội muội
20/04/2025
Chương 53: Dạy dỗ thứ muội
20/04/2025
Chương 54: Công chúa điêu ngoa
20/04/2025
Chương 55: Chủ trì công lý
20/04/2025
Chương 56: Tiểu cô tương lai
20/04/2025
Chương 57: Tiêu tan hiềm khích lúc trước
20/04/2025
Chương 58: Tranh luận của đích thứ
20/04/2025
Chương 59: Việc ngấm ngầm xấu xa của Thái tử
20/04/2025
Chương 60: Nhìn thấu âm mưu
20/04/2025
Chương 61: Tỷ muội giành chồng
20/04/2025
Chương 62: Thái Vương Thị
20/04/2025
Chương 63: Hôn sự của hoàng tử
20/04/2025
Chương 64: Sự việc đã bại lộ
20/04/2025
Chương 65: Vợ lẽ bị phạt
20/04/2025
Chương 66: Gặp hùng hài tử
20/04/2025
Chương 67: Tình cảm thầm kín
20/04/2025
Chương 68: Chúc di nãi nãi
20/04/2025
Chương 69: Quỷ kế liên hoàn
20/04/2025
Chương 70: Châm ngòi không thành
20/04/2025
Chương 71: Bắt đầu năm mới
20/04/2025
Chương 72: Gặp lại biểu ca
20/04/2025
Chương 73: Hoa rơi nước chảy
20/04/2025
Chương 74: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 1
20/04/2025
Chương 75: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 2
20/04/2025
Chương 76: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 3
20/04/2025
Chương 77: Đoán câu đố hội đèn lồng 1
20/04/2025
Chương 78: Đoán câu đố hội đèn lồng 2
20/04/2025
Chương 79: Bí ẩn được tiết lộ
20/04/2025
Chương 80: Bí ẩn được tiết lộ
20/04/2025
Chương 81: Tranh giành tình cảm
20/04/2025
Chương 82: Tranh giành tình cảm 2
20/04/2025
Chương 83: Tranh giành tình cảm 3
20/04/2025
Chương 84: Ám sát
20/04/2025
Chương 85: Ám sát 2
20/04/2025
Chương 86: Ám sát 3
20/04/2025
Chương 87: Người đến tiếp ứng
20/04/2025
Chương 88: Người đến tiếp ứng 2
20/04/2025
Chương 89: Mượn đề tài nói chuyện
20/04/2025
Chương 90: Mượn đề tài nói chuyện 2
20/04/2025
Chương 91: Tài năng của nữ tử
20/04/2025
Chương 92: Tài năng của nữ tử 2
20/04/2025
Chương 93: Điều kiện trao đổi
20/04/2025
Chương 94: Điều kiện trao đổi 2
20/04/2025
Chương 95: Điều kiện trao đổi 2
20/04/2025
Chương 96: Tâm thuật đế vương
20/04/2025
Chương 97: Hãm hại
20/04/2025
Chương 98: Dung túng
20/04/2025
Chương 99: Mưu tính
20/04/2025
Chương 100: Lời đồn
20/04/2025
Chương 101: Âm mưu đầu độc
20/04/2025
Chương 102: Tra hỏi
20/04/2025
Chương 103: Chủ mưu
20/04/2025
Chương 104: Nhận tội
20/04/2025
Chương 105: Ai xúi giục
20/04/2025
Chương 106: Mưu hèn
20/04/2025
Chương 107: Tướng quân xuất mã
20/04/2025
Chương 108: Tìm người
20/04/2025
Chương 109: Đánh rắn động cỏ
20/04/2025
Chương 110: Tâm địa ác độc
20/04/2025
Chương 111: Giằng co
20/04/2025
Chương 112: Cẩn thận thăm dò
20/04/2025
Chương 113: Lục soát
20/04/2025
Chương 114: Mật thất
20/04/2025
Chương 115: Chết cũng đáng
20/04/2025
Chương 116: Cứu người
20/04/2025
Chương 117: Không phụ sự ủy thác
20/04/2025
Chương 118: Gửi thư
20/04/2025
Chương 119: Lần đầu tiên vào cung
20/04/2025
Chương 120: Hoàn Thục Phi
20/04/2025
Chương 121: Lục soát
20/04/2025
Chương 122: Công chúa vu khống
20/04/2025
Chương 123: Xét người
20/04/2025
Chương 124: Xử lý
20/04/2025
Chương 125: Lật ngược tình thế
20/04/2025
Chương 126: Phạt
20/04/2025
Chương 127: Hắn càng them thưởng thức nàng
20/04/2025
Chương 128: Hoàn Nhã
20/04/2025
Chương 129: Trung lùng manh mối
20/04/2025
Chương 130: Nguyên nhân sâu xa
20/04/2025
Chương 131: Kết quả
20/04/2025
Chương 132: Bài học
20/04/2025
Chương 133: Giết Đào quản sự
20/04/2025
Chương 134: Hồn ma của Loan Nương
20/04/2025
Chương 135: Trên đời này làm gì có ma quỷ
20/04/2025
Chương 136: Đưa tang
20/04/2025
Chương 137: Lệ quỷ
20/04/2025
Chương 138: Có ma
20/04/2025
Chương 139: Lộ tẩy
20/04/2025
Chương 140: Cháu không phục
20/04/2025
Chương 141: Tra khảo
20/04/2025
Chương 142: Thanh đăng cổ phật
20/04/2025
Chương 143: Ác giả ác báo
04/05/2025
Chương 144: Trả thù
04/05/2025
Chương 145: Cơ hội tốt
04/05/2025
Chương 146: Không nhổ cỏ tận gốc
19/05/2025
Chương 147: Nhìn xa trông rộng
03/06/2025
“Nô tỳ hiện tại hồi tưởng lại, dường như vẫn không phát hiện răng nọc của con rắn này!”
Thẩm Quân đã sải bước tiến lên, mở miệng độc xà ra, một lát sau sắc mặt cổ quái đứng lên: “Tất cả răng trong miệng độc xà này đều bị người nhổ sạch!”
Nói cách khác, độc xà này chỉ là nhìn dọa người, trên thực tế căn bản cũng không đả thương người?
Thẩm Nguyên Ngọc trong nháy mắt có chút cảm giác dở khóc dở cười. Nàng biết ai đã làm chuyện này! Nếu là Cố thị và Hồ Dương quận chúa, với sự độc ác của bọn họ, tất nhiên sẽ không nhổ răng nọc. Ngoại trừ Tạ Thuần, ai còn có thể nghĩ ra chiêu thức làm người buồn nôn như vậy!
Thẩm Nguyên Ngọc nhìn phụ thân nói: “Phụ thân, chuyện này ngài giao cho nữ nhi tự mình xử lý đi!”
Thẩm Quân nhướng mày: “Con có biết là ai làm chuyện này không?”
Thẩm Nguyên Ngọc liền mời phụ thân đến sảnh đường đãi khách, bảo nha hoàn dâng trà, lúc này mới thuật lại ân oán của mình cùng Tạ Thuần một lần.
Thẩm Quân cũng có chút không biết nói gì, Tạ Thuần đối với ông cũng có nửa lễ sư thầy, ông đối với tính tình Tạ Thuần cũng coi như quen thuộc, hắn là người có thể làm ra loại chuyện này. Không khỏi có chút tức giận: “Uổng công ta đối với tiểu tử thúi này có vài phần kính trọng, khắp nơi nâng đỡ, hắn dám quay đầu liền tính kế nữ nhi của ta! Con yên tâm, ta nhất định thay con xả cơn giận này!”
Thẩm Nguyên Ngọc đối với phụ thân bao che khuyết cũng coi như có chút hiểu biết, cười khuyên nhủ: “Phụ thân ngàn vạn lần không cần! Đây là mâu thuẫn giữa tiểu bối chúng con, thành thật mà nói không ảnh hưởng chút nào, nếu ngài xen vào, làm không tốt sẽ tăng thêm mâu thuẫn giữa hai gia tộc. Huống hồ nữ nhi cũng không có bị thương, chỉ là hoảng sợ mà thôi, ngài đừng quản chuyện này nữa.”
Thẩm Quân suy nghĩ một chút, cảm thấy nữ nhi nói có đạo lý, cũng bất đắt dĩ đồng ý. Trong lòng lại xoay chuyển ý niệm trong đầu, nghĩ làm thế nào tìm cơ hội trị con khỉ Tạ Thuần này, lại không để cho người Tạ gia phát hiện.
Thẩm Quân liền nhắc nhở nữ nhi nói: “Nha đầu lấy cơm trở về, còn có nô bộc trong phòng bếp lớn đóng hộp thức ăn, đều phải thẩm vấn cẩn thận tra xét, ta sẽ dặn dò các quản sự thật kỹ.”
Thẩm Nguyên Ngọc liền đứng lên đẩy phụ thân ra khỏi cửa: “Biết rồi, biết rồi! Ngài mau đi xem mẫu thân cùng muội muội đi, chuyện này tự nhiên con sẽ xử lý. Thân thể mẫu thân không tốt, chuyện này cũng không nên để bà biết!”
Thẩm Quân có chút bất đắc dĩ sờ sờ mũi, con lớn không nghe lời cha, nữ nhi hiện tại còn bảo ông hãy để nó tự lập … Ông đúng là không quen mà!
Giằng co một trận, đã sớm qua giờ cơm, Thẩm Nguyên Ngọc bảo Loan nương tự mình đến phòng bếp lớn lấy cơm canh. Lần này không xảy ra chuyện gì nữa, chờ Thẩm Nguyên Ngọc ăn cơm xong, bên ngoài có nha hoàn tiến vào bẩm báo, nói quản sự phòng bếp đã áp giải hai bà tử đóng hộp thức ăn tới, hỏi nàng nên xử trí như thế nào.
Thẩm Nguyên Ngọc bảo các nàng tiến vào hỏi, hai bà tử khóc lóc kêu oan uổng, nói phòng bếp lớn chỗ đó có nhiều đôi mắt nhìn như vậy, mình căn bản không có cơ hội đổi cơm canh của Tam tiểu thư thành độc xà.
Thẩm Nguyên Ngọc nghe xong cũng cảm thấy có lý, có lẽ hộp cơm này nhất định là được đổi ở trên đường, liền bảo người áp giải các nàng vào phòng củi trông coi.
Thẩm Nguyên Ngọc lại gọi người dẫn Bảo Thiềm tới. Thẩm Nguyên Ngọc ngồi ở trên cao, Bảo Thiềm quỳ ở nơi đó lạnh run, nàng thì chậm rãi uống trà ngon phụ thân tặng cho nàng. Trước kia nàng làm luật sư, chưa từng ăn thịt heo nhưng cũng đã thấy heo chạy, đối với hình phạt điều tra này vẫn rất có tâm đắc.
Bảo Thiềm quỳ ở phía dưới càng lâu, trong lòng càng hoảng hốt, lại càng dễ dàng hỏi ra sự thật.
Cho nên ước chừng qua một khắc đồng hồ, Thẩm Nguyên Ngọc mới mở miệng hỏi: “Bảo Thiềm, từ trong hộp thức ăn ngươi lấy về làm sao có thể bò ra một con độc xà, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, ngươi hãy nói cho ta nghe một chút!”
Bảo Thiềm lớn tiếng kêu oan nói: “Tam tiểu thư minh giám, nô tỳ không làm chuyện này. Lúc nô tỳ đến phòng bếp lớn lấy hộp thức ăn, còn tận mắt nhìn thấy, là cơm canh ngon không sai! Ai biết về sau như thế nào lại biến ra một con rắn, nô tỳ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì!”
Thẩm Nguyên Ngọc cảm thấy Bảo Thiềm hẳn là còn chưa bị Tạ Thuần mua chuộc, Tạ Thuần trở mặt với nàng mới mấy ngày, không có đủ thời gian mua chuộc nha hoàn bên cạnh mình. Mà đồ ăn ngon được đổi thành độc xà, tất nhiên là trong khoảng thời gian từ phòng bếp lớn trở lại Trường Nhạc đường.
Cổ ma ma đứng bên cạnh Thẩm Nguyên Ngọc, giận dữ mắng: “Ngươi còn dám nói ngươi cái gì cũng không biết, vậy đồ ăn như thế nào lại biến thành độc xà? Phòng bếp lớn nhiều người, ai có bản lĩnh bỏ độc xà vào trong hộp đựng thức ăn mà không bị người khác phát hiện? Nhất định là lúc ngươi làm việc xảy ra sơ suất gì, ngươi còn dám ngụy biện?”
Cổ ma ma nghe được tin tức liền chạy tới, tuy rằng gạt Chu thị, nhưng không thể gạt Cổ ma ma, cái gọi là giấu trên không dấu dưới, huống chi Cổ ma ma hiện giờ quản lý nha hoàn bà tử của Trường Nhạc đường, cho dù muốn giấu cũng không giấu được bà.
Cả người Bảo Thiềm đều bối rối: “Nô tỳ… Nô tỳ…” Nửa ngày nói không nên lời.
Thẩm Nguyên Ngọc nói chậm rãi: “Ngươi ngẫm lại đi, ngươi lấy hộp đựng thức ăn từ phòng bếp lớn trở về, trên đường đã từng gặp qua người nào, đã xảy ra chuyện gì khác thường?”
Bảo Thiềm suy nghĩ một chút nói: “Nô tỳ nhớ tới, lúc nô tỳ từ phòng bếp lớn trở về, gặp được một vị tỷ tỷ, tự xưng là Hàm Châu tỷ tỷ bên cạnh Lục tiểu thư, thấy nô tỳ cầm một cái hộp thức ăn lớn như vậy đi mệt mỏi, liền nói muốn giúp nô tỳ cầm một lát, nô tỳ… Nô tỳ cũng đáp ứng…”
Thẩm Nguyên Ngọc chấn động nói: “Hàm Châu có phải cũng cầm một hộp thức ăn khác hay không?”
Bảo Thiềm: “Dạ! Phải!”
Thẩm Nguyên Ngọc và Cổ ma ma liếc nhau một cái, trong lòng đã rõ ràng. Hàm Châu chính là lợi dụng Bảo Thiềm nhất thời mệt mỏi, dễ dàng thay đổi hộp thức ăn đã chuẩn bị xong.
Cổ ma ma liên tục cười lạnh: “Bảo ngươi đi lấy thức ăn cho tiểu thư, ngươi vì trốn tránh, giao thức ăn của tiểu thư cho người khác, lúc này đây may mắn chỉ là thay đổi một con độc xà, nếu đổi lại đồ ăn có độc, chẳng phải là tiểu thư đã bị kẻ xấu hãm hại cũng không biết!”
Bảo Thiềm liên tục cầu xin tha thứ: “Nô tỳ thật sự không nghĩ tới Hàm Châu tỷ tỷ lại ác độc như vậy!”
Thẩm Nguyên Ngọc cũng cười lạnh một trận: “Ngươi vừa rồi nói Hàm Châu chủ động giúp ngươi cầm hộp thức ăn, sợ là ngươi cảm thấy nàng bất quá chỉ là nha đầu bên cạnh thứ nữ, mà ngươi lại là nha hoàn của đích nữ đại phòng, cố ý ỷ thế đè người, khi dễ người ta, mới để cho một tiểu nha hoàn cầm hai cái hộp thức ăn đi!”
Bảo Thiềm sợ choáng váng, tiểu thư sao lại biết tất cả mọi chuyện! Một lát sau mới ngụy biện: “Nô tỳ, nô tỳ không có!” Thẩm Nguyên Ngọc và Cổ ma ma đều là những người không chứa nổi hạt cát trong mắt, đã sớm nhìn ra.
Cổ ma ma nói với Thẩm Nguyên Ngọc: “Chuyện này nếu liên lụy đến tiểu tứ phòng, vẫn là gọi Lục tiểu thư tới đối chất một chút vẫn tốt hơn, miễn cho tương lai xảy ra chuyện gì nói không rõ ràng!”
Thẩm Nguyên Ngọc cũng cảm thấy chuyện này điều tra rõ ràng một chút vẫn tốt hơn, để Cổ ma ma tự mình đi Tiểu Tứ phòng một chuyến, miễn cho các tiểu nha đầu không biết nói chuyện, tạo thành hiểu lầm giữa hai phòng. Không lâu sau Tứ thái thái Tạ thị liền mang theo Lục tiểu thư cùng tất cả nha đầu bên cạnh nàng đều đến Trường Nhạc Đường.
Bên cạnh Lục tiểu thư căn bản không có một nha đầu nào tên là Hàm Châu!
Bảo Thiềm chưa từ bỏ ý định, lần lượt nhận biết một vòng, làm sao có Hàm Châu nào, nàng lại không dám tùy tiện đổ tội, nhất thời vừa kinh vừa sợ, khóc té trên mặt đất.
Thẩm Nguyên Ngọc liên tục xin lỗi, đưa Tứ thái thái cùng Lục tiểu thư đi ra, một bên nói: “Chất nữ cũng không phải hoài nghi Lục muội muội, chỉ là xảy ra chuyện này, Bảo Thiềm nha đầu kia dứt khoát khẳng định là người bên cạnh Lục muội muội làm, nếu không điều tra rõ ràng, trả lại trong sạch cho Lục muội muội, đều là chất nữ càn rỡ thô lỗ rồi, ngày mai chất nữ tự mình đi tiểu tứ phòng chịu đòn nhận tội với Tứ thẩm thẩm, Lục muội muội!”
Tạ thị vốn ít nhiều có chút tức giận, bị Thẩm Nguyên Ngọc giải thích như vậy cũng thoải mái. Trong viện Thẩm Nguyên Ngọc lộn xộn, đây đều là công lao của ai đó mà tứ thái thái ở bên cạnh lạnh lùng quan sát đều rõ ràng. Có thể xảy ra chuyện như vậy cũng thật không có gì ngạc nhiên.
Tiểu Tứ phòng bên kia bình thường rất ít lui tới với Trường Nhạc Đường, khó có được một lần, Tứ thái thái mang theo nữ nhi đến chính phòng bái kiến Chu thị mới rời đi.
Hỏi đến bây giờ trong lòng Thẩm Nguyên Ngọc đại khái cũng có tính toán. Cái gọi là “Hàm Châu” kia hẳn là người của Tạ Thuần. “Hàm Châu” sở dĩ lợi dụng thân phận nha hoàn Lục tiểu thư, hẳn là cũng không phải Tạ Thuần muốn vu oan cho tiểu tứ phòng, mà là biết Lục tiểu thư thân là thứ nữ, ngày thường vô cùng ít xuất hiện, rất ít khi ra ngoài, nha hoàn bên người cũng không được người khác biết, như vậy mới có thể lừa gạt Bảo Thiềm.
Trở lại trong phòng, Cổ ma ma bẩm báo: “Tam tiểu thư, xảy ra sơ suất lớn như vậy, nha đầu Bảo Thiềm này không thể lưu lại được nữa! Nô tỳ thấy nên đánh gậy, cả nhà bán đến Lĩnh Nam đi! Bạch di nương này, an bài đến bên cạnh tiểu thư đều là mấy thứ gì đâu không?”
Thẩm Nguyên Ngọc lại đăm chiêu: “Chúng ta không phải vừa vặn tìm không được lý do tốt để sửa sang lại người trong viện một chút sao, hiện tại chẳng phải là cơ hội đưa đến tay!” Thật đúng là muốn cảm ơn Tạ Thuần đã giúp đỡ như vậy.
Ánh mắt Cổ ma ma sáng lên, trước kia bà muốn đuổi tất cả người mà Bạch di nương an bài đến bên cạnh tiểu thư ra ngoài, nhưng Thẩm Nguyên Ngọc lại ngăn cản bà, bảo bà điều tra rõ ràng những nha hoàn bà tử này rồi hãy động thủ. Quả nhiên điều tra một chút, nha hoàn bà tử bên cạnh Thẩm Nguyên Ngọc đều có quan hệ mật thiết với những người đắc lực bên cạnh thái thái nãi nãi các phòng, có chút thậm chí có thể liên quan đến trên đầu ma ma được sủng ái bên cạnh lão thái quân.
Nếu như mặc kệ tất cả, đuổi hết tất cả mọi người, vậy thì không phải đắc tội người bên cạnh chủ tử lớn nhỏ toàn Thẩm gia mấy lần, đến lúc đó bọn họ ở bên tai chủ tử thổi gió, Chu thị cùng Thẩm Nguyên Ngọc ngày sau ở Đông phủ chỉ sợ liền nửa bước khó đi.
Sau khi Thẩm Nguyên Ngọc biết được, liền bảo Cổ ma ma án binh bất động, trước tiên thăm dò rõ ràng chi tiết của các nàng, sau đó tinh tế quan sát những người này ngày thường đều lui tới với người nào, những người quyết tâm bán mạng cho Bạch di nương cùng Hồ Dương quận chúa, liền tìm cớ đuổi các nàng đi, còn những người bất quá chỉ vì chút gạo bạc, ở bên cạnh Thẩm Nguyên Ngọc sống tạm bợ, thì giữ lại cũng không sao.
Người đầu tiên mà Thẩm Nguyên Ngọc và Cổ ma ma muốn đuổi đi, chính là ma ma quản phòng – Trương ma ma, người rất thân thiết với Bạch di nương. Nhưng Trương ma ma này lại là thân thích xa lắc xa lơ của Ngô ma ma, thị tì của Nhị lão thái thái Tạ thị ở Tây phủ, nghe nói trong nhà có nữ nhi sinh ra vô cùng mỹ mạo, đang nghị thân với tiểu nhi tử của Ngô ma ma. Nếu như vô duyên vô cớ đuổi bà ta đi, tiểu đại phòng mất đi cường viện Tạ thị này thì cái được không bù được cái mất rồi.
Nhưng hiện tại, bà ta trông coi tất cả sự vụ và nha hoàn bà tử trong phòng Thẩm Nguyên Ngọc, xảy ra chuyện như vậy, hại tiểu thư thiếu chút nữa bị độc xà cắn, bị phạt thì cũng là bụng làm dạ chịu, ai cũng nói không được chữ “không”.
Lần này Cổ ma ma cũng hưng phấn hẳn lên, hai người tỉ mỉ thương nghị một phen, lần lượt sàng lọc nha hoàn bà tử bên cạnh Thẩm Nguyên Ngọc, hoặc đuổi đi, hoặc điều đến vị trí không quan trọng, vị trí trống lại nên dùng người nào lấp đầy, nếu không Cố thị hoặc là Hồ Dương quận chúa lại lấy thân phận trưởng bối nhét người vào, thì lại càng phiền toái. Bận rộn đến canh ba, mới tính là sơ bộ sửa sang lại thỏa đáng.
Ngày hôm sau, Cổ ma ma bẩm rõ với Thẩm Quân và Chu thị, tuyên bố kết quả xử lý một đám nha hoàn bà tử. Bảo Thiềm lơ là nhiệm vụ, đánh hai mươi bản, cả nhà bán đến Giang Châu. Vốn Cổ ma ma muốn bán nàng ta đến Lĩnh Nam, Thẩm Nguyên Ngọc nghĩ đến nơi đó thời tiết nóng ẩm, chướng khí dày đặc, làm không tốt cả nhà Bảo Thiềm đều sẽ chết. Không muốn làm quá tuyệt tình, liền bán nàng ta đến Giang Châu tương đối giàu có.
Trương ma ma quản giáo không nghiêm, khiến cho quy củ trong viện Tam tiểu thư buông thả, một mảnh hỗn loạn, từ ma ma quản phòng một đường giảm xuống ma ma tam đẳng, vẫn ở lại trong phòng Thẩm Nguyên Ngọc làm chút công việc nặng nhọc.
Những người khác, có người bị đuổi ra ngoài, có người bị điều đến vị trí khác. Chỉ có Bảo Châu, được cất nhắc đến bên cạnh tiểu thư, trở thành đại nha hoàn được tiểu thư tín nhiệm sau Loan nương. Xuất phát từ sự cẩn thận, Thẩm Nguyên Ngọc vẫn bảo Cổ má má điều tra chi tiết về Bảo Châu một chút.
Thì ra Bảo Châu cũng không phải là người hầu của Thẩm gia, nàng là người quận Tuyên Thành, vốn cũng coi như gia cảnh giàu có, năm đó quận Tuyên Thành bộc phát dịch bệnh, người một nhà chạy trốn đến Kiến Khang, kết quả phụ thân mẫu thân, huynh đệ tỷ muội toàn bộ đều chết sạch sẽ, một tiểu cô nương như nàng không có cách nào an táng thân nhân, liền quyết định bán mình. Đúng lúc Đại lão gia đi ngang qua, thấy nàng trung nghĩa đáng khen, liền mua lại nàng, phân phó quản sự mua quan tài chôn thân nhân, sau đó tiện tay ném một tiểu cô nương mười tuổi cho ma ma trong phủ dạy dỗ, chính mình cũng quên mất. Trải qua nhiều lần chuyển biến, cuối cùng được Bạch di nương an bài đến bên cạnh Thẩm Nguyên Ngọc hầu hạ.
Sau khi Cổ ma ma điều tra, nói nàng và Bạch di nương cũng không qua lại. Thẩm Nguyên Ngọc lại quan sát mấy ngày, thấy nàng chẳng những thông minh lanh lợi, hơn nữa nhân hậu trung nghĩa, lại biết mấy chữ, nhất thời vô cùng vui mừng coi trọng, bảo Cổ ma ma xin khế ước bán thân của Bảo Châu, tự mình giữ lấy, dần dần cũng giao một ít chuyện quan trọng cho nàng làm.
Chu thị lại cho nàng hai nha đầu, một người tên là Thải Phượng một tên là Thải Loan, danh ngạch bốn nha hoàn thiếp thân bên cạnh Thẩm Nguyên Ngọc cuối cùng cũng gom đủ.
You cannot copy content of this page
Bình luận