Chương 1: Sống lại
20/04/2025
Chương 2: Sống lại 2
20/04/2025
Chương 3: Mục tiêu
20/04/2025
Chương 4: Mục tiêu 2
20/04/2025
Chương 5: Sinh nghi
20/04/2025
Chương 6: Gặp phụ thân
20/04/2025
Chương 7: Tâm sự
20/04/2025
Chương 8: Chủ kiến
20/04/2025
Chương 9: Mộng đẹp
20/04/2025
Chương 10: Kén rễ
20/04/2025
Chương 11: Thưởng mai
20/04/2025
Chương 12: Tặng quạt
20/04/2025
Chương 13: Hiểm độc
20/04/2025
Chương 14: Nghiệt duyên
20/04/2025
Chương 15: Trà ngon
20/04/2025
Chương 16: Hôn sự
20/04/2025
Chương 17: Làm mai
20/04/2025
Chương 18: Ngắm tranh
20/04/2025
Chương 19: Thiệp mời
20/04/2025
Chương 20: Dự tiệc
20/04/2025
Chương 21: Công chúa
20/04/2025
Chương 22: Gặp lại
20/04/2025
Chương 23: Vui mừng
20/04/2025
Chương 24: Dò hỏi
20/04/2025
Chương 25: Gà con
20/04/2025
Chương 26: Trở về
20/04/2025
Chương 27: Đế sư tương lai
20/04/2025
Chương 28: Lễ vật
20/04/2025
Chương 29: Tặng quà
20/04/2025
Chương 30: Diễn trò
20/04/2025
Chương 31: Bạn tốt
20/04/2025
Chương 32: Đêm tuyết (1)
20/04/2025
Chương 33: Đêm tuyết (2)
20/04/2025
Chương 34: Đêm tuyết (3)
20/04/2025
Chương 35: Đêm tuyết (4)
20/04/2025
Chương 36: Đêm tuyết (5)
20/04/2025
Chương 37: Đêm tuyết (6)
20/04/2025
Chương 38: Đêm tuyết (7)
20/04/2025
Chương 39: Bẫy rập (1)
20/04/2025
Chương 40: Bẫy rập (2)
20/04/2025
Chương 41: Bẫy rập (3)
20/04/2025
Chương 42: Bẫy rập (4)
20/04/2025
Chương 43: Bẫy rập (5)
20/04/2025
Chương 44: Uống thuốc
20/04/2025
Chương 45: Tô tần
20/04/2025
Chương 46: Tần Vũ
20/04/2025
Chương 47: Tưởng Anh
20/04/2025
Chương 48: Tưởng Củng
20/04/2025
Chương 49: Giải quyết
20/04/2025
Chương 50: Mưu kế không thành
20/04/2025
Chương 51: Nhớ tiểu thư
20/04/2025
Chương 52: “Tình thương của phụ thân”
20/04/2025
Chương 53: Có tiểu thư thật tốt
20/04/2025
Chương 54: Báo ứng
20/04/2025
Chương 55: Nàng không từ chối nữa
20/04/2025
Chương 56: Ác giả ác báo
20/04/2025
Chương 57: Tôn Dục Tuyền
20/04/2025
Chương 58: Bố trí
20/04/2025
Chương 59: Hố cha vợ
20/04/2025
Chương 60: Chu nhị tiểu thư
20/04/2025
Chương 61: Tranh cổ
20/04/2025
Chương 62: Phụ thân tốt
20/04/2025
Chương 63: Tài năng làm giả tranh
20/04/2025
Chương 64: Thật giả
20/04/2025
Chương 65: Khen ngợi
20/04/2025
Chương 66: Ban chữ
20/04/2025
Chương 67: Thẩm định
20/04/2025
Chương 68: Thiên vị
20/04/2025
Chương 69: Nhà mình vẫn hơn
20/04/2025
Chương 70: Đổi ý
20/04/2025
Chương 71: Tỷ muội ruột
20/04/2025
Chương 72: Biết quản gia
20/04/2025
Chương 73: Cho tiền mua nhà
20/04/2025
Chương 74: Đừng làm mai cho con
20/04/2025
Chương 75: Đứa bé thiện lương
20/04/2025
Chương 76: Vẽ tranh
20/04/2025
Chương 77: Cập kê
20/04/2025
Chương 78: Lời mời
20/04/2025
Chương 79: Chăm bệnh
20/04/2025
Chương 80: Chu tiểu thư quá dịu dàng
20/04/2025
Chương 81: Tò mò
20/04/2025
Chương 82: Khuyên tai
20/04/2025
Chương 83: Tự Cẩm thật tốt
20/04/2025
Chương 84: Chuẩn bị đồ cưới
20/04/2025
Chương 85: Chia quà
20/04/2025
Chương 86: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 87: Quà cập kê
20/04/2025
Chương 88: Thọ yến
20/04/2025
Chương 89: Trấn an
20/04/2025
Chương 90: Ta đồng ý
20/04/2025
Chương 91: Tính toán
20/04/2025
Chương 92: Thăng chức
20/04/2025
Chương 93: Tôn Mộc Tuyền
20/04/2025
Chương 94: Thái hậu phạt
20/04/2025
Chương 95: Tứ hôn
20/04/2025
Chương 96: Hậu chiêu
20/04/2025
Chương 97: Ra tay
20/04/2025
Chương 98: Xuất gia
20/04/2025
Chương 99: Đến phủ
20/04/2025
Chương 100: Rời nhà
20/04/2025
Chương 101: An ủi
20/04/2025
Chương 102: Mặc nam trang
20/04/2025
Chương 103: Ở chung
20/04/2025
Chương 104: Mỳ Tây Bắc
20/04/2025
Chương 105: Chua lòm
20/04/2025
Chương 106: Mệnh phú quý
20/04/2025
Chương 107: Trung Thuận bá phu nhân
20/04/2025
Chương 108: Xoa bóp
20/04/2025
Chương 109: Cưỡi ngựa
20/04/2025
Chương 110: Đặt điều
20/04/2025
Chương 111: Có hầu kết
20/04/2025
Chương 112: Vả mặt
20/04/2025
Chương 113: Tan đàn xẻ nghé
20/04/2025
Chương 114: Trịnh phu nhân
20/04/2025
Chương 115: Tinh tiểu thư đến
20/04/2025
Chương 116: Ta mệt
20/04/2025
Chương 117: Bỏ trốn
20/04/2025
Chương 118: Ta đói
20/04/2025
Chương 119: Ta thích nữ tử
20/04/2025
Chương 120: Suy nghĩ phong phú
20/04/2025
Chương 121: Về Lạc Dương
20/04/2025
Chương 122: Dạy bơi
20/04/2025
Chương 123: Có chút tiều tụy
20/04/2025
Chương 124: Xin lỗi
20/04/2025
Chương 125: Làm mai
20/04/2025
Chương 126: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 127: Tài trợ
20/04/2025
Chương 128: Ra ngoài
20/04/2025
Chương 129: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 130: Ký kết
20/04/2025
Chương 131: Yêu mến
20/04/2025
Chương 132: Bảo vật
20/04/2025
Chương 133: Sa bàn
20/04/2025
Chương 134: Đề thân
20/04/2025
Chương 135: Đến nhà
20/04/2025
Chương 136: Mỹ nhân dưới đèn
20/04/2025
Chương 137: Nghi ngờ
20/04/2025
Chương 138: Chia xa
20/04/2025
Chương 139: Cãi nhau
20/04/2025
Chương 140: Lạc Dương
20/04/2025
Chương 141: Đi Lạc Dương
20/04/2025
Chương 142: Triệu Lạc Thần
20/04/2025
Chương 143: Thái tử đương triều Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 144: Góp sức
20/04/2025
Chương 145: Cảnh Hòa đế
20/04/2025
Chương 146: Nàng đừng… đừng quá đáng
20/04/2025
Chương 147: Thật sự muốn đi
20/04/2025
Chương 148: Ra ngoài chơi
20/04/2025
Chương 149: Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 150: Cầu hôn
20/04/2025
Chương 151: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 152: Hồi cung
20/04/2025
Chương 153: Ám sát
20/04/2025
Chương 154: Lễ cập kê
20/04/2025
Chương 155: Tỉnh ngộ
20/04/2025
Chương 156: Ngụy quân tử
20/04/2025
Chương 157: Cưới Heo sữa
20/04/2025
Chương 158: Triệu gia cầu hôn
20/04/2025
Chương 159: Hồi kinh
20/04/2025
Chương 160: Kiếp trước
20/04/2025
Chương 161: Thông minh
20/04/2025
Chương 162: Trang điểm
20/04/2025
Chương 163: Lấy thân báo đáp
20/04/2025
Chương 164: Điểm yếu
20/04/2025
Chương 165: Chuẩn bị về nhà
20/04/2025
Chương 166: Vấn an
20/04/2025
Chương 167: Kiêng nể
20/04/2025
Chương 168: Không xuất giá
20/04/2025
Chương 169: Đến gặp Kiều Túc
20/04/2025
Chương 170: Làm thí nghiệm
20/04/2025
Chương 171: Lấy máu
20/04/2025
Chương 172: Bún gạo nồi đất
20/04/2025
Chương 173: Báo tin
20/04/2025
Chương 174: Mưu kế
20/04/2025
Chương 175: Cơ hội tốt
20/04/2025
Chương 176: Thủ đoạn
20/04/2025
Chương 177: Trai tài gái sắc
20/04/2025
Chương 178: Đối mặt
20/04/2025
Chương 179: Đầu quân cho Khánh Vương
20/04/2025
Chương 180: Biểu muội rất thích tranh cổ sao?
20/04/2025
Chương 181: Người kia là ai?
20/04/2025
Chương 182: Nắm bắt cơ hội
20/04/2025
Chương 183: Không muốn xuất giá
20/04/2025
Chương 184: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
20/04/2025
Chương 185: Nịnh nọt Khánh Vương gia
20/04/2025
Chương 186: Lan thị
20/04/2025
Chương 187: Chùa Vĩnh Phúc
20/04/2025
Chương 188: Ước hẹn
20/04/2025
Chương 189: Phản công
20/04/2025
Chương 190: Có hẹn rồi
20/04/2025
Chương 191: Đẹp quá
20/04/2025
Chương 192: Khen Lâm Kỳ
20/04/2025
Tưởng Anh cùng với biểu muội tiểu Lưu thị của Tôn Dục Tuyền kiếp trước là một loại người, vô cùng mảnh mai, nhát gan, nũng nịu, yếu đuối, lúc nói chuyện còn mang theo giọng trẻ con, làm cho nam nhân tràn đầy thương tiếc, tự nhiên sinh ra ham muốn chiếm hữu và bảo hộ, hận không thể ôm chặt tiểu mỹ nhân trong ngực, hoặc hòa vào nước nuốt vô bụng.
Nếu Chu Tự Cẩm là nam nhân, đương nhiên sẽ vô cùng khí phách nam tử nói: “Không phải sợ, ta dạy cho ngươi”, nhưng nàng là nữ tử, bởi vậy nàng cười khanh khách nói: “Ngươi không chơi cũng không sao, ở một bên nhìn chúng ta chơi cũng được.”
Vương Tinh ở một bên cúi đầu mỉm cười.
Chu Phán Hề đã đứng lên bàn đu dây rồi: “Tỷ tỷ, nhanh tới đẩy giúp muội đi!”
Chu Tự Cẩm kêu Chu Phán Hề nắm chắc dây thừng hai bên đứng cho vững, sau đó cùng Vương Tinh mỗi người đứng một bên cùng nhau đẩy.
Chu Phán Hề đứng trên bàn đu dây, được Chu Tự Cẩm và Vương Tinh đẩy bay lên giữa không trung, giống như một nàng tiên bay.
Nàng ấy cực kỳ hưng phấn, cười khanh khách không ngừng: “Tỷ tỷ, dùng sức thêm một chút đi, cao hơn chút nữa đi!”
Chu Tự Cẩm vừa dặn dò nàng ấy “Nhất định phải nắm chặt dây thừng”, vừa cùng Vương Tinh cùng nhau nắm chặt dây thừng dùng sức đẩy, làm cho Chu Phán Hề bay lên rất cao.
Chu Phán Hề mở miệng hét lên: “Tỷ tỷ, chân muội mềm nhũn rồi”, nhưng lại không ngừng thúc giục “Cao hơn nữa cao hơn một chút nữa”, vô cùng vui vẻ.
Chu Phán Hề chơi đến nỗi hai chân đều mềm nhũn, thật sự không thể tiếp tục cầm cự được nữa mới dừng lại.
Đến lượt Chu Thiến Hề.
Mặc dù nàng ấy không biểu hiện sự hoạt bát ra ngoài như Chu Phán Hề, nhưng cũng cực kỳ hưởng thụ niềm vui của đu dây, vừa bay lên, vừa thấp giọng đề nghị với Chu Tự Cẩm: “Tỷ tỷ, lại cao thêm một chút nữa đi!”
Chu Tự Cẩm và Vương Tinh rất biết lắng nghe, quả thật đẩy nàng ấy lên cao hơn.
Chu Thiến Hề nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác lơ lửng khi cả người đều bay lên cao, cảm thấy hôm nay thật sự là vô cùng sảng khoái.
Tiểu nhi tử Vương Thư của Giản thị dựa theo thời gian đã hẹn với Tần Vũ, đi tới cửa phụ phía tây viện dành cho hạ nhân của phủ học sĩ ra vào, lại phát hiện Tần Vũ mang theo một thiếu niên vô cùng tuấn tú đang chờ ở đó, vội vàng thấp giọng nói: “Mau vào đi!”
Đi vào cửa phụ, Vương Thư liếc nhìn đánh giá thiếu niên tuấn tú kia, thấp giọng hỏi Tần Vũ: “Tần Vũ, vị này là –“
Thiếu niên như vậy rất dễ gây chú ý, nhưng mà trong giới quyền quý chưa bao giờ nghe nói qua người này… Chẳng qua trên người chàng chỉ mặc một loại vải Tùng Giang màu lam thông thường, dây đai lưng cũng là loại thắt lưng gấm màu đen bình thường, rõ ràng là trang phục của hàn môn đệ tử, chưa từng gặp qua thì cũng không có gì kỳ quái.
Tần Vũ ôm bả vai Vương Thư, vừa đi vừa nói: “Đây là hảo bằng hữu của ta, họ Hứa — đúng rồi, ngươi đã gặp qua Chu đại tiểu thư chưa?”
Vương Thư lắc đầu: “Ta còn chưa gặp qua.”
Tần Vũ nhìn Lâm Kỳ một cái, trong lòng cũng cảm thấy buồn bực: Vì sao Điện hạ muốn ta lấy nữ nhi của Chu thám hoa?
Rõ ràng Chu thám hoa là thân tín của Hoàng thượng…
Chẳng lẽ là vì muốn lôi kéo Chu thám hoa?
Ah, vậy thì đúng rồi!
Chu thám hoa chẳng những được Hồng Vũ đế vô cùng tin tưởng trọng dụng, nắm giữ Lại bộ nhiều năm, hơn nữa trong phái thanh lưu lại rất có danh vọng, còn là Chu thám hoa tuấn tú phong lưu mà thiên hạ đều biết, quả thật đáng để Điện hạ dụng tâm lôi kéo.
Chỉ riêng quan hệ thầy trò thôi thì chưa đủ, lại dùng quan hệ hôn nhân để củng cố, thế lực mới của Điện hạ sẽ càng thêm vững chắc…
Nghĩ tới đây, cảm xúc trong lòng Tần Vũ dâng trào, tự nhiên sinh ra một loại cảm giác kiêu ngạo ngoài ta ra còn ai nữa: Điện hạ giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho ta, ta cũng là người được Điện hạ xem trọng nhỉ!
Vương Thư dẫn Tần Vũ và thiếu niên tuấn tú kia đi theo một con đường nhỏ vắng vẻ, loanh quanh một hồi, nhanh chóng đi vào hậu hoa viên thông qua một cánh cửa nhỏ.
Nghe thấy bên phía đu dây có tiếng cười, Vương Thư liền dẫn Tần Vũ và Lâm Kỳ đi tới phía bàn đu dây bên kia.
Chu Phán Hề, Chu Thiến Hề và Vương Tinh đều đã đu qua, Chu Tự Cẩm thấy Tưởng Anh rụt rụt rè rè không chịu đu, liền không nhường nữa, tự mình đứng lên bàn đu, không cho Chu Phán Hề và Vương Tinh đẩy cho nàng: “Để ta cho các ngươi chiêm ngưỡng kỹ thuật chơi xích đu của bên Trạch Châu!”
Mấy tiểu cô nương đều vô cùng tò mò, lui qua một bên, chờ Chu Tự Cẩm phô diễn.
Lúc ở Trạch Châu Chu Tự Cẩm đã rất thích chơi đu dây, Hứa Phượng Minh đối với trò đu dây này không có hứng thú, nhưng lại bị nàng quấn lấy, nên sai người lắp một bàn đu dây ở Hương Chương Uyển, ở biệt viện Thanh Long Sơn cũng lắp một bàn đu dây, để cho Chu Tự Cẩm muốn chơi liền có thể chơi.
Về sau Chu Tự Cẩm đến kinh thành, vẫn luôn cư xử cẩn thận, sợ bị người khác xem thường, nên không bao giờ chơi bàn đu dây thỏa thích nữa.
Bây giờ nàng không mong đợi gả vào nhà cao cửa rộng, như đã trút bỏ được gánh nặng, xoa xoa tay muốn chơi một lần thật sảng khoái.
Hai tay Chu Tự Cẩm nắm chặt dây thừng, cơ thể thẳng tắp, hai chân vững vàng giẫm lên bàn đu, đưa về phía trước, đưa lên đưa xuống, càng đưa càng cao, thấy vậy Chu Thiến Hề, Chu Phán Hề và Vương Tinh đều bụm miệng lại, không dám lên tiếng, sợ làm kinh động đến Chu Tự Cẩm.
Lâm Kỳ đứng cách đó không xa cũng không tự chủ được mà nín thở.
Chu Tự Cẩm vẫn luôn rất thích đu dây, mỗi lần chàng chứng kiến đều cảm thấy căng thẳng trong lòng, hết lần này tới lần khác lại không cưỡng lại được sự quấy rầy của Chu Tự Cẩm, không thể không sai hạ nhân lắp bàn đu dây cho nàng.
Tần Vũ thò cái đầu nhìn sang hướng bên đó, miệng nói: “Người nào là Chu đại tiểu thư? Là người mặc áo khoác lông đỏ thẫm váy xanh kia sao? Người có dáng vẻ đẹp mắt nhất!”
Vương Thư: “Ách… Đó là Chu gia nhị tiểu thư.”
Tần Vũ: “… Chẳng lẽ chính là người xinh xắn hoạt bát vóc dáng thấp nhất kia? Người đó dáng vẻ cũng tốt.”
Lâm Kỳ: “Người đó cũng không phải.”
Lúc này Vương Thư bỗng nhiên nói: “Tưởng Củng muốn làm cái gì vậy? Nữ nhi nhà người ta đang chơi đùa, hắn đi qua làm cái gì?”
You cannot copy content of this page
Bình luận