Danh sách chương

Chương 2: Bọn họ mới là người một nhà

14/07/2023

Chương 3: Linh hồn đến từ Trung Hoa

14/07/2023

Chương 4: Ý định

14/07/2023

Chương 5: Đại Lục Thần Vũ

14/07/2023

Chương 6: Đan thư – Vật báu ước mong của đan dược sư

15/07/2023

Chương 7: Khế ước Chủ tớ

15/07/2023

Chương 8: Mỹ nam từ trên trời giáng xuống

15/07/2023

Chương 9: NGỐC THẬT HAY GIẢ VỜ

15/07/2023

Chương 10: NGỐC TỬ NÀY KHÔNG ĐƠN GIẢN

15/07/2023

Chương 11: KHẢO NGHIỆM THIÊN PHÚ

15/07/2023

Chương 12: THIÊN TÀI TUYỆT THẾ

15/07/2023

Chương 13: THỦ TỊCH ĐAN DƯỢC SƯ CỦA THANH VÂN MÔN

15/07/2023

Chương 14: LẤY KHÍ DƯỠNG DƯỢC

15/07/2023

Chương 15: HOÀNG ĐẾ TRIỆU KIẾN

15/07/2023

Chương 16: PHONG BA TỨ HÔN (1)

15/07/2023

Chương 17: PHONG BA TỨ HÔN (2)

18/07/2023

Chương 18: NGƯƠI, TA NGẠI BẨN

18/07/2023

Chương 19: NGỐC TỬ VÀ PHẾ VẬT

18/07/2023

Chương 20: DƯỢC LIỆU TRĂM NĂM

18/07/2023

Chương 21: CẢNH VƯƠNG THẾ TỬ TỨC GIẬN

18/07/2023

Chương 22: THANH NGUYÊN ĐAN

18/07/2023

Chương 23: TÌNH YÊU LÀ ÍCH KỶ

18/07/2023

Chương 24: CHẤT NHI NGOAN, KÊU MỘT TIẾNG THÍM ĐI

18/07/2023

Chương 25: MỘ TÌNH KINH HỈ

18/07/2023

Chương 26: LẦN ĐẦU CHẾ DƯỢC

18/07/2023

Chương 27: VÔ NGU ĐẠI SƯ KHIẾP SỢ

18/07/2023

Chương 28: BÁI SƯ (1)

18/07/2023

Chương 29: BÁI SƯ (2)

18/07/2023

Chương 30: BÁI SƯ (3)

18/07/2023

Chương 1: Phế vật

18/07/2023

Chương 31: VÔ NGU ĐẠI SƯ BÊNH VỰC NGƯỜI MÌNH

19/07/2023

Chương 32: TRƯỚC ĐẠI HỘI

19/07/2023

Chương 33: NƯƠNG TỬ, TA NHỚ NGƯƠI

19/07/2023

Chương 34: ĐẠI HỘI BẮT ĐẦU

19/07/2023

Chương 35: VÕ GIẢ CẤP BA

19/07/2023

Chương 36: THU PHỤC

19/07/2023

Chương 37: MỘ ĐÌNH NHI THÂN BẠI DANH LIỆT (1)

19/07/2023

Chương 38: MỘ ĐÌNH NHI THÂN BẠI DANH LIỆT (2)

19/07/2023

Chương 39: QUYẾT LIỆT (1)

19/07/2023

Chương 40: QUYẾT LIỆT (2)

19/07/2023

Chương 41: QUYẾT LIỆT (3)

19/07/2023

Chương 42: PHI QUÂN KHÔNG GẢ

19/07/2023

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 28: BÁI SƯ (1)

Chương trước

Chương sau

“Vâng, Vô Ngu đại sư.”

Đồng Húc lấy viên Hồi xuân tán ra cung kính đưa cho Vô Ngu đại sư.

Sắc mặt Vô Ngu vốn bình tĩnh, nhưng sau khi dùng ngón tay cái lấy một chút
hồi xuân tán cho vào đầu lưỡi nếm, sắc mặt già nua biến đổi, cả người
chấn động nói không nên lời.

“Vô Ngu đại sư, hồi xuân tán này làm sao vậy?” Đồng Húc sững sốt một chút, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vô Ngu khẽ thở dài, đặt hồi xuân tán xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ: “100% hóa dược lực và 95% độ dung hợp.”

“Vô Ngu đại sư, không biết hóa dược lực là…”

Vẻ mặt Đồng Húc nghi hoặc, độ dung hợp thì hắn biết nhưng hóa dược lực là thứ gì?

“Hóa dược lực chính là một phương thức tính toán xem thân thể có thể tiêu
hóa được bao nhiêu phần đan dược. Mọi người đều biết Hồi xuân tán là đan dược có thể khôi phục nguyên khí cho võ giả, nhưng nếu nó chỉ có 80%
hóa dược lực thì phải mất ba canh giờ mới khôi phục được, mà hồi xuân
tán này có 100% hóa dược lực, có thể khôi phục trong nháy mắt.”

Đồng Húc kinh ngạc há hốc mồm thở dốc, khó trách Vô Ngu đại sư lại biến sắc, đan dược có thể khôi phục nguyên khí trong nháy mắt này, căn bản là có
thể gặp không thể cầu.

“Bây giờ cứ để hồi xuân tán này ở đây, ngày mai ta sẽ tự mình đến Hồi Xuân Đường một chuyến.”

Vô Ngu mỉm cười, gặp được người như vậy, bất luận thế nào hắn cũng không thể từ bỏ.

Ngày hôm sau. Nắng sớm vừa lên.

Mộ Như Nguyệt chậm rãi mở mắt, nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí: “Rốt
cuộc cũng đạt võ giả cấp hai, tuy thực lực này vẫn còn rất thấp nhưng ít nhất có thể chứng minh ta không phải phế vật.”

Mộ Như Nguyệt hơi nheo mắt, khóe miệng cười lạnh, những khuất nhục cùng không cam lòng
của bản thể này, nàng sẽ đòi lại hết, coi như là thù lao mượn thân thể
này.

“Bây giờ nên đến Hồi Xuân Đường thôi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Nàng mới bước
chân xuống giường, một thân ảnh màu đen đột nhiên bay qua, tiến thẳng
vào lòng nàng, thật hưởng thụ cọ cọ trên người nàng.

Cảm giác
được xúc cảm mềm như bông, sắc mặt Mộ Như Nguyệt tối sầm: “Viêm Tẫn,
ngươi có biết thế nào là nam nữ khác biệt hay không?”

Viêm Tẫn trợn trắng mắt, khinh bỉ nói: “Bản tôn hiện tại chỉ là tiểu thú cho nên không biết.”

Thật không biết có phải Mộ phủ này bạc đãi nàng quá hay không mà 15 tuổi rồi còn chưa phát dục tốt, bất quá chờ qua mấy năm nữa, dáng người sẽ lả
lướt hơn, hiện tại vẫn có chút thái bình.

Đôi mắt đen lấp lánh, Viêm Tẫn nở nụ cười, nha đầu, bản tôn thật mong ngươi có thể lớn nhanh lên…

Hồi Xuân Đường.

Lúc Đồng Húc nhìn thấy cô nương đội đấu lạp đen, đôi mắt sáng ngời, bước
nhanh ra nghênh đón: “Cô nương, ngươi rốt cuộc đã tới, ta chờ ngươi lâu
rồi.”

“Ân.” Mộ Như Nguyệt nhẹ nhàng đáp một tiếng, giọng nói không có chút độ ấm, “Thế nào?”

“Ha ha, là thế này, cô nương, Vô Ngu đại sư chúng ta muốn gặp ngài.”

“Vô Ngu đại sư?”

Mộ Như Nguyệt nhíu mày, còn không đợi nàng kịp nói gì, một thanh âm già
nua vang lên: “Ngươi là nữ tử đã bán 50 cây dược liệu trăm năm?”

“Không sai.” Mộ Như Nguyệt nhướng mày, quay đầu nhìn về phía người tới, đôi
mắt đen không có bất kì cảm xúc, “Không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Vô Ngu cười ha hả: “Tiểu nha đầu, lão phu không có ác ý, chỉ muốn nói chuyện với ngươi một chút, không biết ý ngươi thế nào?”

Mộ Như Nguyệt ngay cả mí mắt cũng chưa nâng, chỉ vuốt ve tiểu thú trong
ngực, hồi lâu sau mới nhàn nhạt mở miệng: “Được.”

Hết Chương 28: BÁI SƯ (1).

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page