Chương 1: Sống lại
20/04/2025
Chương 2: Sống lại 2
20/04/2025
Chương 3: Mục tiêu
20/04/2025
Chương 4: Mục tiêu 2
20/04/2025
Chương 5: Sinh nghi
20/04/2025
Chương 6: Gặp phụ thân
20/04/2025
Chương 7: Tâm sự
20/04/2025
Chương 8: Chủ kiến
20/04/2025
Chương 9: Mộng đẹp
20/04/2025
Chương 10: Kén rễ
20/04/2025
Chương 11: Thưởng mai
20/04/2025
Chương 12: Tặng quạt
20/04/2025
Chương 13: Hiểm độc
20/04/2025
Chương 14: Nghiệt duyên
20/04/2025
Chương 15: Trà ngon
20/04/2025
Chương 16: Hôn sự
20/04/2025
Chương 17: Làm mai
20/04/2025
Chương 18: Ngắm tranh
20/04/2025
Chương 19: Thiệp mời
20/04/2025
Chương 20: Dự tiệc
20/04/2025
Chương 21: Công chúa
20/04/2025
Chương 22: Gặp lại
20/04/2025
Chương 23: Vui mừng
20/04/2025
Chương 24: Dò hỏi
20/04/2025
Chương 25: Gà con
20/04/2025
Chương 26: Trở về
20/04/2025
Chương 27: Đế sư tương lai
20/04/2025
Chương 28: Lễ vật
20/04/2025
Chương 29: Tặng quà
20/04/2025
Chương 30: Diễn trò
20/04/2025
Chương 31: Bạn tốt
20/04/2025
Chương 32: Đêm tuyết (1)
20/04/2025
Chương 33: Đêm tuyết (2)
20/04/2025
Chương 34: Đêm tuyết (3)
20/04/2025
Chương 35: Đêm tuyết (4)
20/04/2025
Chương 36: Đêm tuyết (5)
20/04/2025
Chương 37: Đêm tuyết (6)
20/04/2025
Chương 38: Đêm tuyết (7)
20/04/2025
Chương 39: Bẫy rập (1)
20/04/2025
Chương 40: Bẫy rập (2)
20/04/2025
Chương 41: Bẫy rập (3)
20/04/2025
Chương 42: Bẫy rập (4)
20/04/2025
Chương 43: Bẫy rập (5)
20/04/2025
Chương 44: Uống thuốc
20/04/2025
Chương 45: Tô tần
20/04/2025
Chương 46: Tần Vũ
20/04/2025
Chương 47: Tưởng Anh
20/04/2025
Chương 48: Tưởng Củng
20/04/2025
Chương 49: Giải quyết
20/04/2025
Chương 50: Mưu kế không thành
20/04/2025
Chương 51: Nhớ tiểu thư
20/04/2025
Chương 52: “Tình thương của phụ thân”
20/04/2025
Chương 53: Có tiểu thư thật tốt
20/04/2025
Chương 54: Báo ứng
20/04/2025
Chương 55: Nàng không từ chối nữa
20/04/2025
Chương 56: Ác giả ác báo
20/04/2025
Chương 57: Tôn Dục Tuyền
20/04/2025
Chương 58: Bố trí
20/04/2025
Chương 59: Hố cha vợ
20/04/2025
Chương 60: Chu nhị tiểu thư
20/04/2025
Chương 61: Tranh cổ
20/04/2025
Chương 62: Phụ thân tốt
20/04/2025
Chương 63: Tài năng làm giả tranh
20/04/2025
Chương 64: Thật giả
20/04/2025
Chương 65: Khen ngợi
20/04/2025
Chương 66: Ban chữ
20/04/2025
Chương 67: Thẩm định
20/04/2025
Chương 68: Thiên vị
20/04/2025
Chương 69: Nhà mình vẫn hơn
20/04/2025
Chương 70: Đổi ý
20/04/2025
Chương 71: Tỷ muội ruột
20/04/2025
Chương 72: Biết quản gia
20/04/2025
Chương 73: Cho tiền mua nhà
20/04/2025
Chương 74: Đừng làm mai cho con
20/04/2025
Chương 75: Đứa bé thiện lương
20/04/2025
Chương 76: Vẽ tranh
20/04/2025
Chương 77: Cập kê
20/04/2025
Chương 78: Lời mời
20/04/2025
Chương 79: Chăm bệnh
20/04/2025
Chương 80: Chu tiểu thư quá dịu dàng
20/04/2025
Chương 81: Tò mò
20/04/2025
Chương 82: Khuyên tai
20/04/2025
Chương 83: Tự Cẩm thật tốt
20/04/2025
Chương 84: Chuẩn bị đồ cưới
20/04/2025
Chương 85: Chia quà
20/04/2025
Chương 86: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 87: Quà cập kê
20/04/2025
Chương 88: Thọ yến
20/04/2025
Chương 89: Trấn an
20/04/2025
Chương 90: Ta đồng ý
20/04/2025
Chương 91: Tính toán
20/04/2025
Chương 92: Thăng chức
20/04/2025
Chương 93: Tôn Mộc Tuyền
20/04/2025
Chương 94: Thái hậu phạt
20/04/2025
Chương 95: Tứ hôn
20/04/2025
Chương 96: Hậu chiêu
20/04/2025
Chương 97: Ra tay
20/04/2025
Chương 98: Xuất gia
20/04/2025
Chương 99: Đến phủ
20/04/2025
Chương 100: Rời nhà
20/04/2025
Chương 101: An ủi
20/04/2025
Chương 102: Mặc nam trang
20/04/2025
Chương 103: Ở chung
20/04/2025
Chương 104: Mỳ Tây Bắc
20/04/2025
Chương 105: Chua lòm
20/04/2025
Chương 106: Mệnh phú quý
20/04/2025
Chương 107: Trung Thuận bá phu nhân
20/04/2025
Chương 108: Xoa bóp
20/04/2025
Chương 109: Cưỡi ngựa
20/04/2025
Chương 110: Đặt điều
20/04/2025
Chương 111: Có hầu kết
20/04/2025
Chương 112: Vả mặt
20/04/2025
Chương 113: Tan đàn xẻ nghé
20/04/2025
Chương 114: Trịnh phu nhân
20/04/2025
Chương 115: Tinh tiểu thư đến
20/04/2025
Chương 116: Ta mệt
20/04/2025
Chương 117: Bỏ trốn
20/04/2025
Chương 118: Ta đói
20/04/2025
Chương 119: Ta thích nữ tử
20/04/2025
Chương 120: Suy nghĩ phong phú
20/04/2025
Chương 121: Về Lạc Dương
20/04/2025
Chương 122: Dạy bơi
20/04/2025
Chương 123: Có chút tiều tụy
20/04/2025
Chương 124: Xin lỗi
20/04/2025
Chương 125: Làm mai
20/04/2025
Chương 126: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 127: Tài trợ
20/04/2025
Chương 128: Ra ngoài
20/04/2025
Chương 129: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 130: Ký kết
20/04/2025
Chương 131: Yêu mến
20/04/2025
Chương 132: Bảo vật
20/04/2025
Chương 133: Sa bàn
20/04/2025
Chương 134: Đề thân
20/04/2025
Chương 135: Đến nhà
20/04/2025
Chương 136: Mỹ nhân dưới đèn
20/04/2025
Chương 137: Nghi ngờ
20/04/2025
Chương 138: Chia xa
20/04/2025
Chương 139: Cãi nhau
20/04/2025
Chương 140: Lạc Dương
20/04/2025
Chương 141: Đi Lạc Dương
20/04/2025
Chương 142: Triệu Lạc Thần
20/04/2025
Chương 143: Thái tử đương triều Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 144: Góp sức
20/04/2025
Chương 145: Cảnh Hòa đế
20/04/2025
Chương 146: Nàng đừng… đừng quá đáng
20/04/2025
Chương 147: Thật sự muốn đi
20/04/2025
Chương 148: Ra ngoài chơi
20/04/2025
Chương 149: Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 150: Cầu hôn
20/04/2025
Chương 151: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 152: Hồi cung
20/04/2025
Chương 153: Ám sát
20/04/2025
Chương 154: Lễ cập kê
20/04/2025
Chương 155: Tỉnh ngộ
20/04/2025
Chương 156: Ngụy quân tử
20/04/2025
Chương 157: Cưới Heo sữa
20/04/2025
Chương 158: Triệu gia cầu hôn
20/04/2025
Chương 159: Hồi kinh
20/04/2025
Chương 160: Kiếp trước
20/04/2025
Chương 161: Thông minh
20/04/2025
Chương 162: Trang điểm
20/04/2025
Chương 163: Lấy thân báo đáp
20/04/2025
Chương 164: Điểm yếu
20/04/2025
Chương 165: Chuẩn bị về nhà
20/04/2025
Chương 166: Vấn an
20/04/2025
Chương 167: Kiêng nể
20/04/2025
Chương 168: Không xuất giá
20/04/2025
Chương 169: Đến gặp Kiều Túc
20/04/2025
Chương 170: Làm thí nghiệm
20/04/2025
Chương 171: Lấy máu
20/04/2025
Chương 172: Bún gạo nồi đất
20/04/2025
Chương 173: Báo tin
20/04/2025
Chương 174: Mưu kế
20/04/2025
Chương 175: Cơ hội tốt
20/04/2025
Chương 176: Thủ đoạn
20/04/2025
Chương 177: Trai tài gái sắc
20/04/2025
Chương 178: Đối mặt
20/04/2025
Chương 179: Đầu quân cho Khánh Vương
20/04/2025
Chương 180: Biểu muội rất thích tranh cổ sao?
20/04/2025
Chương 181: Người kia là ai?
20/04/2025
Chương 182: Nắm bắt cơ hội
20/04/2025
Chương 183: Không muốn xuất giá
20/04/2025
Chương 184: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
20/04/2025
Chương 185: Nịnh nọt Khánh Vương gia
20/04/2025
Chương 186: Lan thị
20/04/2025
Chương 187: Chùa Vĩnh Phúc
20/04/2025
Chương 188: Ước hẹn
20/04/2025
Chương 189: Phản công
20/04/2025
Chương 190: Có hẹn rồi
20/04/2025
Chương 191: Đẹp quá
20/04/2025
Chương 192: Khen Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 193: Té xe
25/04/2025
Chương 194: Bắt kẻ thông dâm
25/04/2025
Chương 195: Giải quyết xong
25/04/2025
Chương 196: Đuổi đến thôn trang
25/04/2025
Chương 197: Đi suối nước nóng
11/05/2025
Chương 198: Hắn ta sinh mấy đứa nhỏ rồi
11/05/2025
Chương 199: Gửi thư
11/05/2025
Chương 200: Gặp lại
25/05/2025
Chương 201: Tình cảm thân thiết
25/05/2025
Trái tim Chu Tự Cẩm như đang treo lơ lửng giữa không trung, không nơi nương tựa, sau một lúc lâu, lúc này nàng mới hoàn hồn — thì ra vừa rồi chỉ là mơ ư…
Nàng cảm thấy trên mặt có chút ngứa, đưa tay lên sờ, trên tay ướt sũng.
Đẹp như vậy, nhưng hóa ra chỉ là một giấc mơ…
Tố Tâm thấy Chu Tự Cẩm còn đang ngây người, vội vàng lấy khăn lau đi nước mắt trên mặt nàng: “Tiểu thư, nô tỳ cùng Xuân Kiếm đều ở đây, người đừng sợ, không có chuyện gì đâu…”
Trong lòng Chu Tự Cẩm hiu quạnh, “Ừ” một tiếng, nhắm mắt lại: “Ngươi cũng ngủ tiếp đi!”
Màn được buông xuống, ánh sáng trong giường tối đi.
Chu Tự Cẩm nhắm mắt lại, nỗ lực muốn tiếp tục giấc mơ ấy, nhưng bất luận thế nào đi nữa nàng cũng không thể quay lại được.
Mong thời gian trôi qua nhanh một chút đi, nàng thật sự rất muốn gặp Hứa Phượng Minh.
Ở kiếp này mà nói, nàng mới chỉ hai tháng không gặp Hứa Phượng Minh, nhưng thật ra giữa nàng và Hứa Phượng Minh, đã xa nhau mười một năm.
Nàng đã không gặp Hứa Phượng Minh suốt mười một năm.
Tuyết rơi cả một đêm, đợi đến khi Chu Tự Cẩm thức dậy, Lan Đình đã ngập trong tuyết trắng.
Mấy ngày kế tiếp, Chu Tự Cẩm nghiêm túc làm mười hai đôi tất lụa trắng, sáu đôi cho Chu Dận là thêu thanh trúc, sáu đôi cho Chu phu nhân thêu hoa sen, sau khi thêu xong thì tự mình đưa qua.
Chu Dận rất vui vẻ, đưa cho Chu Tự Cẩm một tờ ngân phiếu mệnh giá một trăm lượng: “Cầm lấy đi mua hoa thúy [2] đeo!”
[2] là đồ trang sức được phụ nữ đeo trên đầu.
Thật ra hắn càng muốn tặng mực thơm Danh Nghiễn cho nữ nhi hơn, chẳng qua sở thích của Chu Tự Cẩm hơi thô tục, đã nói rõ mình chỉ thích bạc, hắn cũng đành phải thô tục theo vậy.
Chu Tự Cẩm cười tít mắt cất ngân phiếu đi: “Cảm ơn phụ thân!”
Chu phu nhân tiếp nhận đôi tất lụa trắng thêu hoa sen, nhìn một chút hoa văn cùng đường kim mũi chỉ, khẽ gật đầu nói: “Nữ nhi hồng của ngươi coi như không tệ.”
Chu Tự Cẩm ở trước mặt Chu phu nhân rất quy củ: “Nếu mẫu thân mang vừa chân, con lại làm thêm cho mẫu thân mấy đôi.”
Chu phu nhân nhìn nàng một cái, nói: “Tất lụa trắng thực ra cũng không cần, ngươi làm cho phụ thân ngươi hai cái bao đầu gối đi, trời đông giá rét rồi, ông ấy hàng ngày phải cưỡi ngựa vào triều sớm, đầu gối có chút không chịu nổi.”
Chu Tự Cẩm vội vàng đồng ý.
Nàng vừa trở lại Lan Đình, Chu phu nhân liền phái Vương ma ma đưa tới một thớt sa tanh lớn trắng trơn Tùng Giang cùng một thớt vải gấm hoa văn đỏ thẫm: “Phu nhân nói, cho Đại tiểu thư may một bộ áo lụa trắng cùng váy lụa hoa mã diện để mặc.”
Chu Tự Cẩm vội nói cảm ơn, lại bảo Tố Tâm lấy một thỏi bạc nhỏ đưa cho Vương ma ma: “Ma ma cầm lấy dùng trà”, rồi đích thân đưa Vương ma ma ra ngoài.
Đợi đến khi tuyết tan, đã là mùng tám tháng chạp.
Buổi sáng thức dậy, Chu Tự Cẩm rảnh rỗi không có gì làm, liền lấy cái khay may vá ra, tiếp tục làm bao đầu gối cho Chu Dận, để bày tỏ lòng hiếu thảo của mình.
Trong lúc nàng đang bận rộn, đại nha hoàn Phù Cừ bên Huệ Sướng đường đi guốc gỗ tới: “Đại tiểu thư, hôm nay là ngày mùng tám tháng chạp, trong phủ chuẩn bị cháo mùng tám tháng chạp, phu nhân mời người qua.”
Chu Tự Cẩm vừa đi tới hành lang chính phòng Huệ Sướng đường, liền nghe thấy bên trong có tiếng cười vui vẻ, nàng mỉm cười bước vào trong phòng.
Trong phòng vô cùng vui vẻ hòa thuận.
Chu Dận ngồi trên giường la hán, trên tay cầm một bức tranh cổ, kiên nhẫn giảng giải.
Chu Thiến Hề cùng Chu Phán Hề một trái một phải vây quanh hắn, một bên nghe, một bên đặt câu hỏi.
Chu phu nhân đang cầm một trái quýt vàng bóc vỏ, ánh mắt mỉm cười nhìn cha con ba người họ.
Sau khi đi vào, Chu Tự Cẩm khụy gối hành lễ: “Thỉnh an phụ thân mẫu thân.”
Chu Dận thấy nàng đi vào, vội nói: “Tự Cẩm đến rồi!”
Lại nói với Chu Thiến Hề Chu Phán Hề: “Tỷ tỷ các con cũng hiểu tranh của Lưu Tùng Niên, để cho nàng nói với các con đi!
Lần trước Chu Tự Cẩm chọn sách từ chỗ hắn, một trong số đó chính là bản gốc thư họa của Lưu Tùng Niên.
Chu Thiến Hề cùng Chu Phán Hề đồng thời nhìn về phía Chu Tự Cẩm, trong mắt đều không cho là đúng — nghe nói là ở nhà quan lại bình thường nuôi lớn, cũng hiểu về tranh của bậc thầy tiền triều Lưu Tùng Niên?
Chu Tự Cẩm mím môi nở nụ cười, đi tới nói: “Không dám nói hiểu, nhưng cũng coi như đã gặp qua một số bút tích chân chính của Lưu Tùng Niên.”
Hứa Phượng Minh thích sưu tầm tranh cổ, Chu Tự Cẩm bị ảnh hưởng bởi nàng ấy, cũng được mở mang không ít.
Thấy Chu Tự Cẩm khoe khoang như thế, Chu Thiến Hề cùng Chu Phán Hề nhìn nhau một cái, ngầm hiểu ý nhau.
Chu Phán Hề cười hì hì nói: “Tỷ tỷ, tỷ đến nói một chút về bức ‘Bức tranh khách nói chuyện bên suối đình [1]’ này của Lưu Tùng Niên cho chúng ta nghe đi!”
[1] Đó là một bức tranh màu nhạt trên lụa do Lưu Tùng Niên sáng tác vào thời Nam Tống, và hiện nó nằm trong Bảo tàng Cung điện ở Bắc Kinh.
Chu Thiến Hề đưa bức họa trong tay qua, ánh mắt sáng ngời nhìn Chu Tự Cẩm.
Chu Tự Cẩm lại gần xem xét cẩn thận, nói: “Bức tranh khách nói chuyện bên suối đình’ của Lưu Tùng Niên miêu tả cảnh văn nhân gặp gỡ. Trọng tâm của bức họa là ở bên phải, nét vẽ tỉ mỉ, rõ ràng mà tinh tế, trước kia ta đã từng nhìn thấy một bức tranh khác của ông ấy là ‘Tùng song độc dịch đồ’…”
Chu Dận thấy đầu của ba tỷ muội ngày càng chụm lại gần nhau hơn, đúng là khó có được lúc thân cận, trong lòng rất thích, vươn tay nắm lấy tay Chu phu nhân, nhẹ nhàng nói: “Phu nhân, xem tỷ muội bọn chúng thân thiết như vậy, ta rất vui.”
Chu phu nhân ngước mắt nhìn trượng phu, sóng mắt lưu chuyển cũng là vui mừng.
Bà liếc mắt ra hiệu cho Chu Dận, hai người đứng lên đi đến thư phòng ở phía tây của Chu phu nhân.
Đến thư phòng, lúc này Chu phu nhân mới lên tiếng nói: “Sang năm là Đại tiểu thư đã cập kê, Tử Thừa chàng có tính toán gì không?”
Chu Dận do dự một chút, nhớ tới lời Chu Tự Cẩm đã nói, cũng không tiện nói Chu Tự Cẩm muốn trở lại bên cạnh Nhị cô nương phủ An Quốc Công, nên qua loa nói: “Ta còn chưa nghĩ ra…”
Chu phu nhân nhẹ nhàng nói: “Có hai nhà coi như cũng không tệ. Một người là con trai thứ hai của Uy Viễn Hầu phủ Tôn Dục Tuyền, năm nay mười sáu tuổi; một người là Tưởng Củng con trai thứ ba của Trung Thuận bá, chàng đã gặp qua. Nếu như đều chướng mắt, chúng ta lại xem tiếp.”
Uy Viễn Hầu phu nhân là biểu tỷ của bà, Trung Thuận bá phu nhân là đại tỷ ruột thịt của bà, Tôn Dục Tuyền là thứ tử của biểu tỷ, Tưởng Củng là thứ tử của tỷ tỷ ruột, mặc kệ chọn người nào trong hai người này, Chu Tự Cẩm gả qua đều có đích mẫu là bà chiếu cố, không đến mức bị khi dễ.
Chu Dận thì lại muốn từ trong môn sinh của mình chọn ra một người có gia cảnh bần hàn nhưng nhân phẩm tốt làm con rể, như vậy tương lai con rể nhìn ở mặt mũi hắn, cũng không dám khinh nhờn khuê nữ của hắn…
Chỉ là đêm đó Chu Tự Cẩm nói như vậy, hắn cũng nhận được tin tức xác thực, tháng ba sang năm trong cung xác thực phải tuyển phi cho Thái tử Lâm Kỳ…
Chẳng lẽ Tự Cẩm thật sự muốn theo Hứa nhị tiểu thư vào Đông cung làm nữ quan sao?
Chu Dận nắm chặt tay thê tử: “Chờ một chút, chờ một chút nữa đi!”
Lúc này bên ngoài truyền đến giọng nói của Chu Phán Hề: “Đại tỷ, tỷ thật sự đã xem qua ‘Giang sơn thu sắc đồ’ của Triệu Bá Câu? Tất cả đều nói bức họa này đã bị mai một rồi!”
Chu Dận nhẹ nhàng hôn lên trán thê tử một cái, nói: “Tỷ muội bọn chúng hòa thuận, ta cũng yên tâm.”
You cannot copy content of this page
Bình luận