Danh sách chương

Chương 1: Sống lại

20/04/2025

Chương 2: Sống lại 2

20/04/2025

Chương 3: Mục tiêu

20/04/2025

Chương 4: Mục tiêu 2

20/04/2025

Chương 5: Sinh nghi

20/04/2025

Chương 6: Gặp phụ thân

20/04/2025

Chương 7: Tâm sự

20/04/2025

Chương 8: Chủ kiến

20/04/2025

Chương 9: Mộng đẹp

20/04/2025

Chương 10: Kén rễ

20/04/2025

Chương 11: Thưởng mai

20/04/2025

Chương 12: Tặng quạt

20/04/2025

Chương 13: Hiểm độc

20/04/2025

Chương 14: Nghiệt duyên

20/04/2025

Chương 15: Trà ngon

20/04/2025

Chương 16: Hôn sự

20/04/2025

Chương 17: Làm mai

20/04/2025

Chương 18: Ngắm tranh

20/04/2025

Chương 19: Thiệp mời

20/04/2025

Chương 20: Dự tiệc

20/04/2025

Chương 21: Công chúa

20/04/2025

Chương 22: Gặp lại

20/04/2025

Chương 23: Vui mừng

20/04/2025

Chương 24: Dò hỏi

20/04/2025

Chương 25: Gà con

20/04/2025

Chương 26: Trở về

20/04/2025

Chương 27: Đế sư tương lai

20/04/2025

Chương 28: Lễ vật

20/04/2025

Chương 29: Tặng quà

20/04/2025

Chương 30: Diễn trò

20/04/2025

Chương 31: Bạn tốt

20/04/2025

Chương 32: Đêm tuyết (1)

20/04/2025

Chương 33: Đêm tuyết (2)

20/04/2025

Chương 34: Đêm tuyết (3)

20/04/2025

Chương 35: Đêm tuyết (4)

20/04/2025

Chương 36: Đêm tuyết (5)

20/04/2025

Chương 37: Đêm tuyết (6)

20/04/2025

Chương 38: Đêm tuyết (7)

20/04/2025

Chương 39: Bẫy rập (1)

20/04/2025

Chương 40: Bẫy rập (2)

20/04/2025

Chương 41: Bẫy rập (3)

20/04/2025

Chương 42: Bẫy rập (4)

20/04/2025

Chương 43: Bẫy rập (5)

20/04/2025

Chương 44: Uống thuốc

20/04/2025

Chương 45: Tô tần

20/04/2025

Chương 46: Tần Vũ

20/04/2025

Chương 47: Tưởng Anh

20/04/2025

Chương 48: Tưởng Củng

20/04/2025

Chương 49: Giải quyết

20/04/2025

Chương 50: Mưu kế không thành

20/04/2025

Chương 51: Nhớ tiểu thư

20/04/2025

Chương 52: “Tình thương của phụ thân”

20/04/2025

Chương 53: Có tiểu thư thật tốt

20/04/2025

Chương 54: Báo ứng

20/04/2025

Chương 55: Nàng không từ chối nữa

20/04/2025

Chương 56: Ác giả ác báo

20/04/2025

Chương 57: Tôn Dục Tuyền

20/04/2025

Chương 58: B trí

20/04/2025

Chương 59: Hố cha vợ

20/04/2025

Chương 60: Chu nhị tiểu thư

20/04/2025

Chương 61: Tranh c

20/04/2025

Chương 62: Phụ thân tốt

20/04/2025

Chương 63: Tài năng làm giả tranh

20/04/2025

Chương 64: Thật giả

20/04/2025

Chương 65: Khen ngợi

20/04/2025

Chương 66: Ban chữ

20/04/2025

Chương 67: Thẩm định

20/04/2025

Chương 68: Thiên vị

20/04/2025

Chương 69: Nhà mình vẫn hơn

20/04/2025

Chương 70: Đổi ý

20/04/2025

Chương 71: Tỷ muội ruột

20/04/2025

Chương 72: Biết quản gia

20/04/2025

Chương 73: Cho tiền mua nhà

20/04/2025

Chương 74: Đừng làm mai cho con

20/04/2025

Chương 75: Đứa bé thiện lương

20/04/2025

Chương 76: Vẽ tranh

20/04/2025

Chương 77: Cập kê

20/04/2025

Chương 78: Lời mời

20/04/2025

Chương 79: Chăm bệnh

20/04/2025

Chương 80: Chu tiểu thư quá dịu dàng

20/04/2025

Chương 81: Tò mò

20/04/2025

Chương 82: Khuyên tai

20/04/2025

Chương 83: Tự Cẩm thật tốt

20/04/2025

Chương 84: Chuẩn bị đồ cưới

20/04/2025

Chương 85: Chia quà

20/04/2025

Chương 86: Sinh nhật

20/04/2025

Chương 87: Quà cập kê

20/04/2025

Chương 88: Thọ yến

20/04/2025

Chương 89: Trấn an

20/04/2025

Chương 90: Ta đồng ý

20/04/2025

Chương 91: Tính toán

20/04/2025

Chương 92: Thăng chức

20/04/2025

Chương 93: Tôn Mộc Tuyền

20/04/2025

Chương 94: Thái hậu phạt

20/04/2025

Chương 95: Tứ hôn

20/04/2025

Chương 96: Hậu chiêu

20/04/2025

Chương 97: Ra tay

20/04/2025

Chương 98: Xuất gia

20/04/2025

Chương 99: Đến phủ

20/04/2025

Chương 100: Rời nhà

20/04/2025

Chương 101: An ủi

20/04/2025

Chương 102: Mặc nam trang

20/04/2025

Chương 103: Ở chung

20/04/2025

Chương 104: Mỳ Tây Bắc

20/04/2025

Chương 105: Chua lòm

20/04/2025

Chương 106: Mệnh phú quý

20/04/2025

Chương 107: Trung Thuận bá phu nhân

20/04/2025

Chương 108: Xoa bóp

20/04/2025

Chương 109: Cưỡi ngựa

20/04/2025

Chương 110: Đặt điều

20/04/2025

Chương 111: Có hầu kết

20/04/2025

Chương 112: Vả mặt

20/04/2025

Chương 113: Tan đàn xẻ nghé

20/04/2025

Chương 114: Trịnh phu nhân

20/04/2025

Chương 115: Tinh tiểu thư đến

20/04/2025

Chương 116: Ta mệt

20/04/2025

Chương 117: Bỏ trốn

20/04/2025

Chương 118: Ta đói

20/04/2025

Chương 119: Ta thích nữ tử

20/04/2025

Chương 120: Suy nghĩ phong phú

20/04/2025

Chương 121: Về Lạc Dương

20/04/2025

Chương 122: Dạy bơi

20/04/2025

Chương 123: Có chút tiều tụy

20/04/2025

Chương 124: Xin lỗi

20/04/2025

Chương 125: Làm mai

20/04/2025

Chương 126: Kiều Túc

20/04/2025

Chương 127: Tài trợ

20/04/2025

Chương 128: Ra ngoài

20/04/2025

Chương 129: Kiều Túc

20/04/2025

Chương 130: Ký kết

20/04/2025

Chương 131: Yêu mến

20/04/2025

Chương 132: Bảo vật

20/04/2025

Chương 133: Sa bàn

20/04/2025

Chương 134: Đề thân

20/04/2025

Chương 135: Đến nhà

20/04/2025

Chương 136: Mỹ nhân dưới đèn

20/04/2025

Chương 137: Nghi ngờ

20/04/2025

Chương 138: Chia xa

20/04/2025

Chương 139: Cãi nhau

20/04/2025

Chương 140: Lạc Dương

20/04/2025

Chương 141: Đi Lạc Dương

20/04/2025

Chương 142: Triệu Lạc Thần

20/04/2025

Chương 143: Thái tử đương triều Lâm Kỳ

20/04/2025

Chương 144: Góp sức

20/04/2025

Chương 145: Cảnh Hòa đế

20/04/2025

Chương 146: Nàng đừng… đừng quá đáng

20/04/2025

Chương 147: Thật sự muốn đi

20/04/2025

Chương 148: Ra ngoài chơi

20/04/2025

Chương 149: Lâm Kỳ

20/04/2025

Chương 150: Cầu hôn

20/04/2025

Chương 151: Sinh nhật

20/04/2025

Chương 152: Hồi cung

20/04/2025

Chương 153: Ám sát

20/04/2025

Chương 154: Lễ cập kê

20/04/2025

Chương 155: Tỉnh ngộ

20/04/2025

Chương 156: Ngụy quân tử

20/04/2025

Chương 157: Cưới Heo sữa

20/04/2025

Chương 158: Triệu gia cầu hôn

20/04/2025

Chương 159: Hồi kinh

20/04/2025

Chương 160: Kiếp trước

20/04/2025

Chương 161: Thông minh

20/04/2025

Chương 162: Trang điểm

20/04/2025

Chương 163: Lấy thân báo đáp

20/04/2025

Chương 164: Điểm yếu

20/04/2025

Chương 165: Chuẩn bị về nhà

20/04/2025

Chương 166: Vấn an

20/04/2025

Chương 167: Kiêng nể

20/04/2025

Chương 168: Không xuất giá

20/04/2025

Chương 169: Đến gặp Kiều Túc

20/04/2025

Chương 170: Làm thí nghiệm

20/04/2025

Chương 171: Lấy máu

20/04/2025

Chương 172: Bún gạo nồi đất

20/04/2025

Chương 173: Báo tin

20/04/2025

Chương 174: Mưu kế

20/04/2025

Chương 175: Cơ hội tốt

20/04/2025

Chương 176: Thủ đoạn

20/04/2025

Chương 177: Trai tài gái sắc

20/04/2025

Chương 178: Đối mặt

20/04/2025

Chương 179: Đầu quân cho Khánh Vương

20/04/2025

Chương 180: Biểu muội rất thích tranh cổ sao?

20/04/2025

Chương 181: Người kia là ai?

20/04/2025

Chương 182: Nắm bắt cơ hội

20/04/2025

Chương 183: Không muốn xuất giá

20/04/2025

Chương 184: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

20/04/2025

Chương 185: Nịnh nọt Khánh Vương gia

20/04/2025

Chương 186: Lan thị

20/04/2025

Chương 187: Chùa Vĩnh Phúc

20/04/2025

Chương 188: Ước hẹn

20/04/2025

Chương 189: Phản công

20/04/2025

Chương 190: Có hẹn rồi

20/04/2025

Chương 191: Đẹp quá

20/04/2025

Chương 192: Khen Lâm Kỳ

20/04/2025

Chương 193: Té xe

25/04/2025

Chương 194: Bắt kẻ thông dâm

25/04/2025

Chương 195: Giải quyết xong

25/04/2025

Chương 196: Đuổi đến thôn trang

25/04/2025

Chương 197: Đi suối nước nóng

11/05/2025

Chương 198: Hắn ta sinh mấy đứa nhỏ rồi

11/05/2025

Chương 199: Gửi thư

11/05/2025

Chương 200: Gặp lại

25/05/2025

Chương 201: Tình cảm thân thiết

25/05/2025

Thái Tử Ngày Ngày Truy Thê

Chương 9: Mộng đẹp

Chương trước

Chương sau

 

Ban đêm tuyết bắt đầu rơi.

 

Gió bắc thổi các hạt tuyết đập vào cửa sổ dán giấy, phát ra tiếng “bộp bộp”.

 

Bên trong chính phòng Lan Đình có đốt địa long, rất ấm áp, Chu Tự Cẩm để cho Xuân Kiếm cùng Tố Tâm ngủ ở trên giường trước cửa sổ phía nam của phòng ngủ, lại nói: “Mẫu thân bảo ta không cần đi thỉnh an, ngày mai chúng ta đều có thể yên tâm ngủ nướng, ngủ đến khi tự nhiên tỉnh thì thôi.”

 

Tố Tâm trải chăn đệm xong, vừa đưa tay vuốt phẳng nếp nhăn trên đệm, vừa do dự nói: “Tiểu thư, chúng ta không đến chỗ phu nhân thỉnh an, có phải là… không tốt lắm không…”

 

Chu Tự Cẩm vỗ vỗ vai Tố Tâm: “Tố Tâm, ta tất nhiên là nghe theo mẫu thân.”

 

Kiếp trước nàng rất cố chấp, suy nghĩ phải nịnh bợ Chu phu nhân, dù tuyết rơi dày đặc cũng nhất định phải đi thỉnh an, kết quả bị lạnh cóng một lúc lâu, Chu phu nhân mới kêu Vương ma ma ra ngoài đuổi nàng trở về.

 

Bây giờ sống lại một lần, nàng suy bụng ta ra bụng người, ngay cả bản thân Chu Tự Cẩm cũng không muốn mới sáng sớm đã nhìn thấy một thứ nữ không biết từ đâu nhảy ra của trượng phu, phá hỏng tâm trạng tốt trong ngày của mình.

 

Rõ ràng trước đó Tố Tâm rất lo lắng, nhưng nghe Chu Tự Cẩm nói như vậy, trái tim lập tức bình tĩnh lại, cười khanh khách nói: “Nô tỳ đều nghe tiểu thư.”

 

Xuân Kiếm đã trải xong chăn đệm của mình, cũng tiếp một câu: “Chúng ta là được Tôn ma ma chọn tới để hầu hạ tiểu thư, đương nhiên là phải nghe theo tiểu thư!”

 

Tố Tâm nghe nàng ấy nói không biết giữ mồm thì giật mình, vội vàng nhìn về phía Chu Tự Cẩm.

 

Kiếp trước Chu Tự Cẩm đã biết Tố Tâm và Xuân Kiếm là Chu Dận thông qua Tôn ma ma sắp xếp đến bên cạnh mình, vì vậy nàng dứt khoát nói thẳng ra: “Phụ thân nói với ta, các ngươi đều là do ông để Tôn ma ma lựa chọn, nếu đã dùng các ngươi, thì phải đối xử tốt với các ngươi.”

 

Lúc này Tố Tâm mới yên lòng, ngượng ngùng nở nụ cười.

 

Xuân Kiếm nói nhanh: “Dù sao những cái khác ta cũng không hiểu, chỉ cần hầu hạ tiểu thư tốt là được.”

 

Chủ tớ ba người nói đùa với nhau vài câu, Chu Tự Cẩm lúc này vẫn chưa buồn ngủ, dứt khoát tìm trong rương đồ của mình một thớt lụa trắng tinh Tùng Giang, dặn dò Xuân Kiếm cùng Tố Tâm: “Hai người các ngươi mỗi người cắt một chiếc áo lụa trắng, chỗ còn lại ta sử dụng.”

 

Tố Tâm mở miệng từ chối: “Tiểu thư, chất liệu vải này quá quý giá, không được đâu ạ –“

 

Cho tới bây giờ Chu Tự Cẩm đối đãi với người của mình không hề keo kiệt, nàng nói thẳng: “Ta không thích bị từ chối, các tiểu cô nương của triều Đại Chu chúng ta đều phải có một vài chiếc áo lụa trắng, bất kể là hình thức bên ngoài hay là ăn mặc bình thường đều không thể tách rời.”

 

Lúc này Tố Tâm cùng Xuân Kiếm mới dám nhận.

 

Hai người dứt khoát nhất cổ tác khí [1], nhanh chóng cắt khúc vải, phần còn lại giao cho Chu Tự Cẩm.

 

[1] một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc

 

Chu Tự Cẩm để phần vải còn lại vào trong cái khay thêu thùa may vá của mình, đi rửa mặt rồi lên giường.

 

Sau khi nằm xuống, lúc này nàng mới nói: “Ta muốn làm cho phụ thân và mẫu thân mỗi người mấy đôi tất lụa trắng, ngày mai Tố Tâm đi Huệ Sướng đường một chút, xin mẫu giầy của phụ thân cùng mẫu thân.

 

Tố Tâm đang giúp nàng sửa sang lại túi thơm treo bên trong màn gấm, mở miệng đáp một tiếng.

 

Đệm gấm dày và mềm mại, trong màn gấm hương thơm ấm áp, Chu Tự Cẩm rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

 

Chu Tự Cẩm bị nóng mà tỉnh giấc.

 

Nàng vừa mở mắt, liền nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp đang ôm lấy chăn gấm nhắm mắt ngủ bên cạnh giường, đầu óc nàng lập tức trống rỗng: Đây là đang nằm mơ sao?!

 

Làm sao nàng có thể nhìn thấy Hứa Phượng Minh?

 

Đây nhất định là mơ!

 

Chu Tự Cẩm cẩn thận từng chút một chống tay ngồi dậy, kề sát vào Hứa Phượng Minh để nhìn kỹ hơn.

 

Hứa Phượng Minh ngủ rất ngon.

 

Do bệnh lâu ngày nên thân thể nàng vô cùng suy nhược gầy yếu, rõ ràng lớn lên ngũ quan xinh đẹp, khí chất trong trẻo lạnh lùng, nhưng một khi ngủ say, hai má lại phồng phồng lên, đặc biệt giống như một đứa trẻ, làm cho Chu Tự Cẩm luôn muốn nhéo, nắn bóp mặt nàng.

 

Chu Tự Cẩm thật sự là không nhịn được, lặng lẽ duỗi móng vuốt, nhẹ nhàng sờ lên mặt Hứa Phượng Minh một cái.

 

A, vừa trắng vừa mềm vừa ấm vừa trơn vừa mịn, đúng thật là Hứa Phượng Minh!

 

Chu Tự Cẩm nước mắt tràn mi.

 

Nàng cẩn thận từng chút một nằm xuống bên cạnh chăn gấm của Hứa Phượng Minh.

 

Năm đó, Chu Tự Cẩm tám tuổi đến hầu hạ bên người Hứa Phượng Minh, rất nhanh đã trở nên quen thuộc với Hứa Phượng Minh.

 

Mặc dù Hứa Phượng Minh lớn hơn nàng hai tuổi, thế nhưng thuở nhỏ nhiều bệnh, quá gầy yếu, vóc dáng còn không cao bằng Chu Tự Cẩm.

 

Chu Tự Cẩm thật ra rất bình thường, nhưng so sánh với Hứa Phượng Minh thì trông nàng có vẻ vừa cao vừa béo, Hứa Phượng Minh không biết trong lòng nghĩ cái gì lại lén đặt cho nàng biệt danh “trắng mũm mĩm”, những lúc chỉ có hai người bọn họ cũng chỉ gọi Chu Tự Cẩm là “Trắng mũm mĩm”, khiến Chu Tự Cẩm tức đến phát khóc mấy lần.

 

Về sau quen rồi, nàng cũng đặt cho Hứa Phượng Minh một biệt danh, thầm gọi Hứa Phượng Minh là “gà con”.

 

Hứa Phượng Minh rất tức giận, không nói chuyện với Chu Tự Cẩm mấy ngày liền.

 

Chu Tự Cẩm vội vàng đi lấy lòng nàng: “Tiểu thư người đẹp như vậy, giống như phượng hoàng trên trời vậy, em gọi người là Tiểu Phượng Hoàng có được không?”

 

Hứa Phượng Minh giận dỗi, liếc Chu Tự Cẩm một cái, nhưng không nói gì.

 

Mùa đông ở Tây Bắc quá lạnh, trong phòng tỳ nữ không có địa long, lạnh đến nỗi Chu Tự Cẩm không chịu nổi, nên buổi tối nàng ở lại phòng ngủ của Hứa Phượng Minh.

 

Lúc mới đầu nàng còn ngủ ở trên giường trước cửa sổ phòng ngủ của Hứa Phượng Minh, sau lại vì cửa sổ quá lạnh, nàng lấy cớ sưởi ấm giường cho Hứa Phượng Minh, ôm chăn gối lên ngủ trên giường của Hứa Phượng Minh.

 

Mỗi lần như vậy Hứa Phượng Minh đều không vui, nhưng lại không chịu được sự giày vò của nàng, nên lần nào nàng cũng thành công…

 

Nghĩ đến đây, trong lòng Chu Tự Cẩm vô cùng vui mừng, nước mắt lại càng chảy ra nhiều hơn, nàng bổ nhào tới, cách chăn gấm ôm Hứa Phượng Minh thật chặt: “Tiểu thư, em rất vui!”

 

Hứa Phượng Minh đang ngủ say, bị Chu Tự Cẩm đánh thức, vừa mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy nước mắt của Chu Tự Cẩm.

 

Nàng cau mày duỗi tay kéo chăn che kín đầu, giọng nói khàn khàn: “Ồn ào quá!”

 

Chu Tự Cẩm còn lâu mới sợ gương mặt lạnh lùng này của nàng, vươn hai tay kéo chăn ra, áp khuôn mặt ướp đẫm của mình vào khuôn mặt mềm mại ấm áp của Hứa Phượng Minh, khẽ nức nở.

 

Hứa Phượng Minh bị dính nước mắt đầy mặt, lần này hoàn toàn tỉnh táo, lấy tay phải đẩy Chu Tự Cẩm ra, tay trái che mặt mình, buồn bực nói: “Khóc cái gì?”

 

Chu Tự Cẩm nước mắt rơi như mưa: “Tiểu thư, em không sao, chỉ là em vui quá thôi!”

 

Hứa Phượng Minh trầm mặc nửa ngày, lúc này mới nói: “Em đi ra ngoài trước đi, ta muốn ngồi dậy.”

 

Chu Tự Cẩm bất chấp nước mắt đầy mặt, nhanh nhẹn nhảy xuống giường: “Người thu thập xong liền gọi em.”

 

Nàng đã hầu hạ Hứa Phượng Minh nhiều năm như vậy, biết Hứa Phượng Minh vô cùng cẩn thận, không thích người theo sát hầu hạ, tắm rửa thay đồ vệ sinh cá nhân, đều không cho người khác hầu hạ, cho dù nàng là nha hoàn thân cận nhất cũng chưa từng thấy qua thân thể không mặc gì của Hứa Phượng Minh.

 

Vừa đi được hai bước, Chu Tự Cẩm đã bị người ta lay tỉnh.

 

Tố Tâm một tay cầm chân nến, một tay vén màn lên, nghiêng người nhìn Chu Tự Cẩm, thấy nàng giàn giụa nước mắt, vội vàng đặt nến ở trên bàn nhỏ đầu giường, cầm khăn sạch đưa cho Chu Tự Cẩm: “Tiểu thư, người mơ thấy ác mộng sao? Trên mặt toàn là nước mắt…”

 

Hết Chương 9: Mộng đẹp.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page