Danh sách chương

“Cậu thật sự cho rằng nhà họ Thẩm không thể thiếu cậu? Cậu đúng là tự cao quá đấy!”

Bị cha Thẩm và đám người Giang Ninh ùn ùn kéo vào, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm, Tưởng Tự và Diệp Âm Âm như bị điện giật mà tách ra.

Còn đang ngơ ngác thì đã bị cha Thẩm mắng một tràng, nghe những lời đó, Tưởng Tự thật sự cảm thấy nhục nhã, trong lòng càng chán ghét cha Thẩm, những kẻ giàu có khiến họ không có tôn nghiêm.

“Cha, cha đừng nói bậy. Âm Âm không phải tình nhân gì, cô ấy là em gái con!”

Diệp Âm Âm bị Thẩm Thư Nhan dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình thì cũng tỏ ra sắp khóc, ủy khuất cực kỳ mà chảy nước mắt bên cạnh.

Như thể bị sỉ nhục, cô ta ngẩng khuôn mặt đẫm lệ, không chút sợ hãi quyền thế mà nói.

“Chu Thẩm, cháu kính trọng ngài là trưởng bối, nhưng chú không thể sỉ nhục cháu và anh Tưởng Tự như vậy.”

“Anh Tưởng Tự chỉ thấy cháu làm phục vụ ở đây, lo lắng nên an ủi cháu vài câu. Bọn cháu đâu phải mối quan hệ mờ ám gì.”

Diệp Âm Âm thật sự cảm thấy ủy khuất.

Cô ta tự thấy mình chỉ xem Tưởng Tự như anh trai hàng xóm, tại sao lại phải chịu những ánh mắt kỳ lạ từ Thẩm Thư Nhan và đám tiểu thư bên cô ta?

Ngoài việc xuất thân tốt hơn, cô ta không thấy mình thua kém họ ở đâu.

Dựa vào cái gì mà họ khinh thường mình, cho rằng mình là loại con gái không biết xấu hổ?

Trong video, vì góc quay, Diệp Âm Âm chỉ lộ nửa khuôn mặt.

Lúc này nhìn rõ toàn bộ diện mạo cô ta, cha Thẩm đang giận dữ bỗng như bị nhấn nút tạm dừng, cả người sững sờ tại chỗ.

“Cháu, mẹ cháu tên là gì?”

Thẩm Thư Nhan đứng phía sau xem kịch, nghe vậy mí mắt giật giật.

Nghĩ đến việc trước đây cha Thẩm chưa từng ngừng qua lại với những người phụ nữ bên ngoài, cô ta nhìn qua lại giữa cha Thẩm và Diệp Âm Âm, như đang đoán quan hệ của họ.

Tưởng Tự hẳn cũng biết trước đây cha Thẩm là người thế nào, anh ta vội kéo Diệp Âm Âm ra sau lưng, nhìn cha Thẩm cảnh giác nói.

“Cha, Âm Âm cùng tuổi với Thẩm Thư Nhan, là em gái con, là cháu gái của cha!”

Lời này chẳng khác nào nói ông là súc sinh. Cha Thẩm không nhịn được đá anh ta một cước, nhìn Diệp Âm Âm cẩn thận hỏi lại lần nữa.

“Cháu rất giống một người quen cũ của chú, nên chú muốn hỏi mẹ cháu tên gì, tuyệt đối không có ý gì khác.”

Diệp Âm Âm dường như tin lời cha Thẩm, cô ta khẽ đáp.

“Mẹ cháu tên Diệp Ngọc Liên, đã qua đời rồi.”

Nghe cái tên này, cha Thẩm đỏ hoe mắt.

“Trước đây mẹ cháu là… bạn của chú. Cháu vất vả rồi, sau này cứ ở nhà họ Thẩm, những gì Thư Nhan có, chú cũng sẽ không để cháu thiếu.”

Cha Thẩm đột nhiên nói một câu như vậy, chẳng khác nào chứng minh ông và Diệp Ngọc Liên trước đây có quan hệ rất thân mật, khiến cả phòng người ngẩn ra.

Diệp Âm Âm nghe lời này, nhìn vào ánh mắt hiền từ của Thẩm phụ, trong lòng run lên, cô ta muốn nói gì đó, môi mấp máy rồi lại nuốt trở vào.

Mình chỉ là quá khao khát tình thương của cha, không phải muốn cướp cha của Thẩm Thư Nhan. Mọi người sẽ hiểu mình, đúng không?

Cuối cùng đám khách mời cũng tìm đến đây, vừa đến đã nghe được tin tức bùng nổ như vậy, trên mặt ai nấy đều hiện lên vẻ phấn khích vì hóng được một drama lớn.

Đối tượng ngoại tình của con rể là con gái riêng, hiện trường bắt gian hóa thành hiện trường nhận thân.

Cảnh máu chó này đúng là náo nhiệt hơn cả xem hôn lễ.

Thẩm Thư Nhan nhìn cha Thẩm kích động muốn nhận Diệp Âm Âm, miệng cô bật ra một tiếng cười lạnh.

Tưởng Tự thì sau khi kinh ngạc, cảm thấy đây không phải là một cơ hội tồi.

Nếu Diệp Âm Âm và Thẩm Thư Nhan đều là con gái nhà họ Thẩm, anh ta đổi người để cưới cũng được, đúng không?

Như vậy anh ta vẫn không phải rời khỏi nhà họ Thẩm, vẫn là con rể nhà họ Thẩm được người người khen ngợi.

“Cha, nếu cha và Âm Âm có quan hệ như vậy, con xin nói thẳng. Con không có chút tình cảm nào với Thư Nhan.”

“Người con muốn cưới từ đầu đến cuối là Âm Âm. Hôn lễ đã chuẩn bị rồi, cũng không thể lãng phí. Đổi cô dâu thành Âm Âm, chẳng phải mọi người đều vui vẻ sao?”

“Vui vẻ cái nỗi gì? Tưởng Tự, anh coi tôi là không tồn tại à? Thẩm Đại Tráng, nếu cha thật sự đồng ý để Tưởng Tự cưới đứa con gái riêng này, cha không phải cha tôi nữa. Cùng với gã phượng hoàng và con gái riêng này, cút ra khỏi nhà của mẹ tôi đi!”

Thẩm Thư Nhan cười nhạt nhìn ba người Tưởng Tự, thẳng thừng gọi tên thật của cha Thẩm.

Đám người vây xem cũng thầm mắng Tưởng Tự không biết xấu hổ.

Vậy mà còn kén cá chọn canh, tưởng thiên kim nhà họ Thẩm là cải trắng chắc?

Cha Thẩm, người luôn uy nghiêm nhất nhà họ Thẩm nghe lời này thì thái dương giật liên hồi.

Nhìn Diệp Âm Âm mặt mày trắng bệch, ánh mắt lưu luyến nhìn mình, cơn giận của cha Thẩm càng bùng lên.

Ông ta vừa mở miệng định đè ép khí thế đại nghịch bất đạo của Thẩm Thư Nhan, thì một giọng nói vang lên trong tai.

[Tại sao không làm xét nghiệm DNA mà đã vội nhận Diệp Âm Âm là con gái nhà họ Thẩm chứ?]

Hết Chương 27: Hôn Lễ Hỗn Loạn (2).

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    thupham

    Ad ơi em ck r mà chưa có pl ạ lần đầu em quên ghi nội dung 2 lần sau có ghi hết ạ Id là 5975

    1. Cấp 1

      thupham

      Tổng cộng là 30k ạ

      1. Cấp 1

        kratos01

        Vâng ad đã nạp xong ạ

  2. Cấp 1

    thupham

    Lâu qua ad ơi e chờ dài cổ😢😢

    1. Cấp 1

      kratos01

      bộ này đang đặt gạch nàng ưi, từ từ nghennnnnnnnn

  3. Cấp 1

    thupham

    Lâu qua ad ơi

  4. Cấp 1

    anhbui

    Mình bấm lưu truyênj để sau đọc mà lúc vào tủ truyện lại k có tên truyện luôn ấy , giờ mình phải làm sao đc nhỉ?

  5. Cấp 1

    dypham

    Truyện hay lắm Ad, khi nào full ạ. Cảm ơn bạn nha

    1. Cấp 1

      kratos01

      Truyện này đang đặt gạch, hiện các nhóm đang làm cho xong mấy bộ hiện tại rồi sẽ qua bộ này, nàng ráng chờ thêm trong thời gian ngắn nghen.

Trả lời

You cannot copy content of this page