Chương 1:
11/04/2025
Chương 2:
11/04/2025
Chương 3:
11/04/2025
Chương 4:
11/04/2025
Chương 5:
11/04/2025
Chương 6:
11/04/2025
Chương 7:
11/04/2025
Chương 8:
11/04/2025
Chương 9:
11/04/2025
Chương 10:
11/04/2025
Chương 11:
11/04/2025
Chương 12:
11/04/2025
Chương 13:
11/04/2025
Chương 14:
11/04/2025
Chương 15:
11/04/2025
Chương 16:
11/04/2025
Chương 17:
11/04/2025
Chương 18:
11/04/2025
Chương 19:
11/04/2025
Chương 20:
11/04/2025
Chương 21:
11/04/2025
Chương 22:
11/04/2025
Chương 23:
11/04/2025
Chương 24:
11/04/2025
Chương 25:
11/04/2025
Chương 26:
11/04/2025
Chương 27:
11/04/2025
Chương 28:
11/04/2025
Chương 29:
11/04/2025
Chương 30:
11/04/2025
Chương 31:
11/04/2025
Chương 32:
11/04/2025
Chương 33:
11/04/2025
Chương 34:
11/04/2025
Chương 35:
11/04/2025
Chương 36:
11/04/2025
Chương 37:
11/04/2025
Chương 38:
11/04/2025
Chương 39:
11/04/2025
Chương 40:
11/04/2025
Chương 41:
11/04/2025
Chương 42:
11/04/2025
Chương 43:
11/04/2025
Chương 44:
11/04/2025
Chương 45:
11/04/2025
Chương 46:
11/04/2025
Chương 47:
11/04/2025
Chương 48:
11/04/2025
Chương 49:
11/04/2025
Chương 50:
11/04/2025
Chương 51:
11/04/2025
Chương 52:
11/04/2025
Chương 53: Tiệc thưởng sen
11/04/2025
Chương 54: Thi xã
11/04/2025
Chương 55: Ngậm bồ hòn
11/04/2025
Chương 56: Thật là ngoan độc!
11/04/2025
Chương 57: Bình An còn nhỏ
11/04/2025
Chương 58: Trải đường cho cháu gái.
11/04/2025
Chương 59: Xin từ hôn
11/04/2025
Chương 60: Tiến cung
11/04/2025
Chương 61: Không cứu vãn nổi
11/04/2025
Chương 62: Lũ ranh con Hà gia!
11/04/2025
Chương 63: Thách đấu
11/04/2025
Chương 64: Quá lâu
11/04/2025
Chương 65: Hạ chỉ
20/04/2025
Chương 66: Không cần đến thôn trang
20/04/2025
Chương 67: Tiếp đãi không chu đáo
20/04/2025
Chương 68: Ăn vào bụng rồi
20/04/2025
Chương 69: Cho Tiết nhị cô nương vào
20/04/2025
Chương 70: Con không biết
20/04/2025
Chương 71: Một tram lượng không đủ
20/04/2025
Chương 72: Lê ngọt lắm
20/04/2025
Chương 73: Không biết cưỡi ngựa
20/04/2025
Chương 74: Thư nhà của ta đâu
20/04/2025
Chương 75: Qua loa quá
26/04/2025
Chương 76: Mười con thỏ
27/04/2025
Chương 77: Có thỏ chơi rồi này
27/04/2025
Chương 78: Chẳng qua chỉ là con thỏ thôi
03/05/2025
Chương 79: Hai nhà tranh tài
03/05/2025
Chương 80: Săn hổ
03/05/2025
Chương 81: Dự tiệc
05/05/2025
Chương 82: Ngủ chung
06/05/2025
Chương 83: Huynh có thích không?
06/05/2025
Chương 84: Rủ muội muội đi săn
12/05/2025
Chương 85: Khoe tài
13/05/2025
Chương 86: Em rể của mình đây sao?
13/05/2025
Chương 87: Dự Vương bị ám sát
16/05/2025
Chương 88: Hộ giá
16/05/2025
Chương 89: Tên của hắn
16/05/2025
Chương 90: Sẽ không bị thương nữa
21/05/2025
Chương 91: Quản chuyện ăn uống
21/05/2025
Chương 92: Muốn giành Bình An với ta
22/05/2025
Chương 93: Đồ mặt dày
29/05/2025
Chương 94: Là ta phục chế
29/05/2025
Chương 95: Thỏ chết
29/05/2025
Chương 96: Sợ hãi
02/06/2025
Chương 97: Mời thái y
02/06/2025
Chương 98: Là ai làm
02/06/2025
Chương 99: Là Ngọc Cầm bắt thỏ
03/06/2025
Chương 100: Điều tra thêm
03/06/2025
Chương 101: Không phải bé câm đâu
03/06/2025
Ở Tiết gia, mỗi khi Tiết Tĩnh An và Bình An trò chuyện, Tiết Thường An đều giữ im lặng.
Nàng ta và Tiết Tĩnh An từ nhỏ đã so bì với nhau, Bình An trở về, giữa hai người họ mới ít xung đột hơn, nhưng điều này không có nghĩa là họ đã hòa giải, mà là cả hai đều biết, cho dù có tranh giành, đấu đá thế nào cũng không thể vượt qua Bình An.
Lúc đầu, nàng ta thấy Tiết Tĩnh An nhẫn nhịn, đóng vai tỷ muội tốt với Bình An, nàng ta chỉ muốn xem Tiết Tĩnh An có thể giả vờ làm tỷ tỷ tốt được bao lâu.
Thế mà bây giờ, sau một thời gian dài như vậy, Tiết Tĩnh An lại không hề làm gì sau lưng Bình An, thậm chí còn bắt đầu suy nghĩ cho Bình An, thật sự coi mình là tỷ tỷ.
Tiết Thường An chỉ cảm thấy, sự giả nhân giả nghĩa như vậy, không chừng có thể thấy trong kịch bản, thật thú vị.
Với tâm trạng này, nàng ta chưa bao giờ thân thiết với Tiết Tĩnh An và Bình An, luôn đứng ngoài cuộc.
Cho dù Bình An nói với Ngọc Tuệ rằng nàng ta là muội muội của nàng thì sao, chẳng qua chỉ là đáp lại lời của Ngọc Tuệ mà thôi.
Nha hoàn Hồng Diệp xoa bóp đầu gối cho Tiết Thường An, nhỏ giọng nói: “Đã ba ngày rồi, vết bầm tím vẫn chưa tan hết, di nương thật nhẫn tâm, trước đây cũng vậy…”
Tiết Thường An im lặng.
Đây vẫn còn là may mắn, lúc nàng ta mười tuổi, gặp Ngọc Tuệ Quận chúa, bị Ngọc Tuệ Quận chúa mỉa mai một trận, trẻ con tâm tính không chịu được, nàng ta không nhịn được đã dùng lời nói đáp trả Ngọc Tuệ.
Lần đó, Vương di nương hận nàng ta không giữ được mồm miệng, nếu đắc tội với Quận chúa, chỉ sợ càng khiến Phùng phu nhân không vui, nên bà ta không chỉ phạt nàng ta quỳ, còn bắt nàng ta tự tát mình hết lần này đến lần khác, nhận lỗi hết lần này đến lần khác.
Nếu nàng ta tát không mạnh, sẽ có lão ma ma đến tát.
Sau lần đó, nàng ta phải mất ba ngày mới có thể ra ngoài, mặc dù vết sưng trên mặt đã biến mất từ lâu, nhưng dường như vẫn luôn tồn tại.
Tiết Thường An đưa tay, nhẹ nhàng sờ lên má.
Nàng ta là thứ nữ do di nương nuôi dưỡng, dù có ngạch cửa phủ Quốc công cao đến đâu, không được Đại phu nhân coi trọng, nếu không đủ xuất sắc, thì cả đời này, còn có thể trông cậy vào điều gì đây
Mà nàng ta vất vả lắm mới lớn lên, nhan sắc vượt qua Tiết Tĩnh An, thì Bình An lại trở về.
Tiết Thường An giật giật khóe môi, thôi vậy, ít nhất sau khi người tỷ tỷ này trở về, nàng ta được vào cung làm thư đồng, những chuyện khác nàng ta không nghĩ nhiều nữa.
Hồng Diệp vừa xoa bóp xong đầu gối cho Tiết Thường An, thì bên ngoài truyền đến tiếng cười của Thải Chi: “Tam cô nương, Nhị cô nương có việc tìm người ạ.”
Tiết Thường An vội vàng ra hiệu cho Hồng Diệp kéo ống quần xuống, nhưng ngay sau đó, Thải Chi đã dẫn Bình An đi vào phòng nàng ta, cả hai đều nhìn thấy vết sẹo trên chân nàng ta.
Tiết Thường An không được tự nhiên co chân lại.
Thải Chi nói: “Nhị cô nương muốn viết thư, vừa đúng lúc có một chữ viết không được tốt lắm, Đại cô nương lại đi thắp hương cùng phu nhân rồi, chỉ có thể đến tìm Tam cô nương thôi.”
Bình An cũng không nhắc đến những gì vừa nhìn thấy, gọi Tiết Thường An một tiếng: “Muội muội.”
Sự phớt lờ này khiến Tiết Thường An dễ chịu hơn một chút, nàng ta bình sinh ghét nhất sự quan tâm hỏi han của người khác, nàng ta đã chịu đựng được rồi, nghe thêm một hai lời an ủi sau chuyện này thì có tác dụng gì.
Vì vậy, Tiết Thường An được Hồng Diệp dìu đến ngồi xuống chiếc ghế rộng bên cạnh bàn dài, Bình An cũng ngồi bên cạnh.
Trên bàn, toàn là Tứ thư Ngũ kinh, Nữ giới, Nữ Luận Ngữ, được sắp xếp chỉnh tề, chiếc thuyền rồng nhỏ mà Bình An tặng trước đó được đặt tùy tiện trên một cuốn sách.
Trông rất không quý trọng.
Tiết Thường An liếc nhìn Bình An, Bình An rõ ràng đã nhìn thấy, nhưng lại không để ý, dường như đồ đã tặng đi như thế nào cũng không liên quan gì đến nàng nữa.
Thật không biết tính tình của người tỷ tỷ này rốt cuộc là lạnh lùng hay nhiệt tình.
Đương nhiên, trong lòng Tiết Thường An nghĩ thế nào về Bình An cũng sẽ không để lộ ra nửa điểm trước mặt Thải Chi.
Nàng ta hỏi Bình An: “Nhị tỷ tỷ, tỷ muốn hỏi chữ nào?”
Bình An: “Rồng.”
Chữ “rồng” đối với người mới học viết quả thực hơi phức tạp.
Hồng Diệp lấy giấy bút đến, Tiết Thường An xắn tay áo chấm bút, nàng ta viết viết, một chút ác ý đột nhiên nảy ra, nàng ta cố ý thêm một nét vào ba nét ngang bên phải chữ “rồng”.
Dù sao ở đây ngoài nàng ta ra, không ai biết chữ.
Bình An nhận được một chữ “rồng” to tướng, nàng chăm chú nhìn nó, nghiên cứu một lúc lâu, sau đó trải bức thư mình muốn viết lên bàn dài.
Chữ của nàng so với kiểu chữ nhỏ trâm hoa mà các nữ tử thường dùng thì to hơn nhiều, mỗi nét ngang nét sổ đều tròn trịa, trông như có thể véo chơi được vậy.
Tiết Thường An không cần cố ý nhìn trộm cũng có thể thấy rõ nội dung nàng viết trên giấy, đó là những điều nàng thấy, điều nàng nghe được sau khi đến kinh thành.
Bức thư này, chắc là định gửi về Hoàn Nam.
Tiết Thường An thầm nghĩ, nhị tỷ tỷ này thật ngốc, Hoàn Nam là nơi nào chứ, đã về công phủ rồi thì nên cắt đứt quan hệ với bên đó, nếu không sẽ khiến Phùng phu nhân không vui.
Nhưng Bình An cầm bút, viết rất nghiêm túc, cứ như đây là chuyện quốc gia đại sự, phải trình lên hoàng đế vậy.
Tiết Thường An rảnh rỗi không có việc gì làm, bèn chống khuỷu tay, nhìn nàng viết.
Bình An đang viết về chuyện xem đua thuyền rồng mấy hôm trước, mới viết đến chữ “rồng” thứ hai, nàng xòe năm ngón tay ra, thở dài khe khẽ.
Quá phức tạp.
Viết đến thuyền rồng, nàng chuyển bút, vẽ một chiếc thuyền nhỏ, chỉ đơn giản phác họa một vòng, nhưng lại giống hệt chiếc thuyền nhỏ bằng hạt nhân trên bàn, sống động như thật, lại có ý nghĩa riêng.
Tiết Thường An nghĩ, thực ra nàng vẽ cũng không tệ, ít nhất là đẹp hơn chữ viết nhiều.
Lúc này, Bình An viết xong chuyện thuyền rồng, lật sang một trang giấy khác, lại vẽ hai hình người nhỏ đơn giản, một người viết chữ “tỷ tỷ” vuông vắn, người kia viết chữ “muội muội tốt” tròn trịa.
Tiết Thường An vội vàng thu hồi ánh mắt, muội muội tốt? Nàng ta đã làm gì tốt cho nàng sao? Hơn nữa, ai quan tâm nàng đánh giá mình thế nào chứ?
Lúc này, Bình An viết xong, nàng bĩu môi, thổi khô mực, cất đi một cách hài lòng, nói với Tiết Thường An: “Ta đi đây.”
Tiết Thường An lúc này mới nhìn nàng, nói: “Dạ, đi thong thả.”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
huongthaonguyen
Đã có nhé
4 ngày
Ubnd
Mình ck 20k rồi nhé bạn, bạn mở chương giúp nhé
1 tháng
MOOM
mình đã chuyển khoản bạn chuyển mình đọc tiếp
1 tháng
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.
1 tháng
tranthithuhien
Ad ơi cho mình xin thông tin liên lạc ạ
1 tháng
kratos01
bạn nhấn nút telegram hoặc inbox cho page nhé https://www.facebook.com/truyenhomnay/
1 tháng
tranthithuhien
Mình nhắn tele r check giúp mình nhé
1 tháng
thobe
Ck roj sao ko đọc dc
1 tháng
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.
1 tháng