Trời Ơi! Chàng Alpha Đã Chiếm Trọn Trái Tim Enigma Lạnh Lùng Bậc Nhất Rồi Kìa!

5

Chương trước

Chương sau

Kỷ Minh là chủ tịch tập đoàn Kỷ thị, thường xuyên phải xã giao với đối tác. Trong những chuyến công tác, chuyện có người “đoán ý mà phục vụ” rồi đưa người lên giường đã chẳng còn xa lạ. Dù là Alpha, Omega hay Beta, chỉ cần có tiền thì đều có thể bao dưỡng được một người phù hợp.

Trong giới của bọn họ, chuyện bao nuôi không những chẳng bị coi là sai trái, mà ngược lại còn là biểu tượng của quyền lực, tiền tài và địa vị. Chỉ cần không rước mấy kẻ bên ngoài về nhà thì vợ chính thức cũng chẳng thèm quan tâm.

Thế nhưng giờ đây, lớp mặt nạ giả tạo lại bị Kỷ Tùy lột trần.

Sắc mặt Kỷ Minh và Tô Mẫn đều vô cùng khó coi.

Nhân lúc Kỷ Minh còn chưa bùng nổ, Kỷ Tùy liếc nhìn Tô Mẫn, giọng điệu đầy ẩn ý: “Chuyện của tôi không cần mấy người phải lo. Thay vào đó, bà nên cẩn thận với đám chị em tốt bên cạnh mình, và nghĩ xem làm thế nào để quản lý cho tốt ông chồng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện ra ngoài vụng trộm của mình đi.”

Nói xong, cậu hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm: “Một con cóc ghẻ già khọm cũng có người thèm, xem ra vì tiền mà đúng là có thể làm tất cả…”

Không muốn dây dưa với hai người kia thêm nữa, Kỷ Tùy xoay người bước lên lầu, mặc kệ Kỷ Minh ở phía sau đang gào thét, coi như không nghe thấy gì.

Thứ cậu đáp lại chỉ là tiếng đóng cửa vang dội.

Sau khi về phòng.

Cả thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Kỷ Tùy rút từ trong túi ra tờ giấy chứng nhận kết hôn, đầu ngón tay mân mê từng dòng chữ trên đó.

Vừa rồi cậu không lấy chuyện mình đã kết hôn ra để chọc tức Kỷ Minh, bởi vì cậu biết quá rõ bản chất của ông ta. Nếu biết cậu có liên quan đến Chử Trầm, chắc chắn Kỷ Minh sẽ vui đến nở hoa mất.

Bán con trai là chuyện mà Kỷ Minh hoàn toàn có thể làm ra.

Nhớ lại thứ tình phụ tử mà mình từng nhận được khi còn bé, Kỷ Tùy chỉ cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn.

Không phải cậu chưa từng nghĩ đến việc rời khỏi biệt thự sau khi trưởng thành nhưng đây cũng là nhà của cậu, tại sao cậu phải rời đi để bọn họ có thể vui vẻ sống bên nhau?

Thế nên cậu quyết định ở lại, để ai cũng phải khó chịu trong lòng.

Kỷ Tùy gạt những chuyện phiền phức không quan trọng này sang một bên.

Cậu cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn, đi đến tủ quần áo.

Cậu không hề định dùng nó để kê chân bàn như đã nói với Chử Trầm trên xe. Ngược lại, cậu lấy ra một chiếc hộp mật mã cổ điển từ trong tủ và đặt lên giường.

Nhập vào sáu chữ số.

“Cạch.”

Chốt khóa bật mở.

Kỷ Tùy mở hộp két sắt, bên trong có rất nhiều món đồ lặt vặt.

Cậu đặt giấy chứng nhận kết hôn vào trong, ánh mắt lặng lẽ lướt qua đống “báu vật” mà mình đã cất giữ suốt bao năm, cuối cùng chọn cách đóng hộp lại và khóa lại như cũ.

Những thứ này, đối với người khác có lẽ chẳng đáng giá gì.

Nhưng đối với Kỷ Tùy, chúng chính là nơi cất giữ giấc mơ của cậu suốt bao năm qua.

.

Trung tâm Nghiên cứu Dược lý Pheromone ABO thành phố Kinh.

Khoa Đặc Biệt.

Phòng bệnh nhỏ hẹp, không có chút thông gió nào, chỉ có một chiếc giường đơn, bốn góc tường đều được lắp đặt camera giám sát và thiết bị cảnh báo kiểm tra pheromone.

Trên trần có một lỗ hổng dạng lưới để xịt thuốc ức chế dạng sương, giúp kiểm soát bệnh nhân tự làm tổn thương bản thân hoặc gây hại cho nhân viên khi bị kích động do vấn đề về pheromone.

Một bác sĩ có ngoại hình xuất chúng, đeo kính vàng viền, mặc áo blouse trắng, tay cầm bảng ghi chép và bút nước, đang ghi lại các giá trị hiển thị trên màn hình ở cửa phòng.

“Các chỉ số đã giảm ít nhất 10 số so với tháng trước.”

“Ngưỡng Enigma bình thường.”

“Nồng độ pheromone 100%.”

“Chỉ số cuối cùng cho thấy có vấn đề về dao động pheromone.”

Bác sĩ viết các chỉ số nghiên cứu vào sổ ghi chép, ngón tay trỏ nhẹ nâng gọng kính trên mũi thẳng, nhìn về phía bên cạnh, hỏi Trần Húc: “Gần đây ông chủ nhà cậu có dùng thuốc cấm gì không?”

Trần Húc trầm ngâm suy nghĩ.

Bác sĩ thấy vậy, liếc mắt về phía Chử Trầm, người đang nằm trên giường trong phòng kiểm tra pheromone.

“Cậu có thể chọn giấu giếm nhưng nếu cậu chủ của cậu xảy ra chuyện gì, Viện Nghiên cứu chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm.”

Nghe vậy, Trần Húc thành thật đáp: “Tối qua cậu ấy đã sử dụng thuốc tiêm trong kỳ mẫn cảm.”

Bác sĩ nhíu mày: “Pheromone của cậu ấy không ổn định, thuốc tiêm sẽ không có tác dụng gì cả.”

Sau đó, bác sĩ đưa ra những ví dụ về tác hại của việc tiêm thuốc trong giai đoạn kỳ mẫn cảm: “Tiêm loại thuốc này sẽ giảm khả năng sinh sản, nếu giai đoạn kỳ mẫn cảm không được giải quyết, nặng có thể gây tổn thương não, nhẹ thì ảnh hưởng đến hành động và sức khỏe cơ thể, cậu chủ của cậu có muốn trở thành người mất trí nhớ không?”

Loại thuốc này họ không khuyến khích sử dụng.

Đặc biệt là vì giới tính của Chử Trầm không phải loại ABO thông thường mà là Enigma, một loại hiếm gặp.

Chử Trầm vừa mới phân hóa được nửa năm, cường độ pheromone đã đạt tới SSS.

Chưa từng có tiền lệ.

Alpha và Omega bình thường không thể chịu đựng được, trừ khi độ tương thích pheromone cực kỳ cao.

Giữa biển người mênh mông, khó mà tìm được nửa kia thậtr phù hợp.

Hiện nay, các loại thuốc ức chế trên thị trường không có tác dụng với Chử Trầm, mỗi lần đến giai đoạn kỳ mẫn cảm, hắn  lại phải đến Viện Nghiên cứu kiểm tra và xịt lượng lớn thuốc ức chế để vượt qua.

Thuốc ức chế quá lạnh lẽo, không thể giúp hắn cảm thấy dễ chịu.

Chủ yếu vẫn phải dựa vào sự kiên nhẫn của bản thân.

Kể từ khi biết tình trạng của Chử Trầm, mỗi ngày Viện Nghiên cứu đều lựa chọn các Alpha hoặc Omega có độ tương thích pheromone cao trong cơ sở dữ liệu.

Tất nhiên.

Nhiệm vụ chính vẫn là phát triển thuốc ức chế hiệu quả trong giai đoạn kỳ mẫn cảm cho Enigma.

Việc lựa chọn Alpha hoặc Omega có độ tương thích cao cũng là để phục vụ nghiên cứu, chiết xuất pheromone của họ có thể được dùng để pha chế thuốc ức chế riêng biệt cho Chử Trầm.

Nhà họ Chử sẽ thưởng thù lao thật hậu hĩnh, dù sao thì họ không bao giờ thiếu tiền.

Và chắc chắn sẽ chẳng có ai chống lại cám dỗ ấy.

Trừ khi số tiền đưa ra không đủ nhiều mà thôi.

Tuy nhiên, nửa năm đã trôi qua mà cơ sở dữ liệu vẫn chưa tìm ra người phù hợp, cũng chưa nghiên cứu ra thuốc ức chế có thể kiểm soát pheromone trong giai đoạn kỳ mẫn cảm của Chử Trầm.

Nếu hắn không gặp được người phù hợp hoặc một đối tác có thể chấp nhận pheromone mạnh mẽ và độ tương thích cao của Enigma, có thể Chử Trầm sẽ phải sống cả đời trong Viện Nghiên cứu.

Trần Húc cũng nghĩ vậy nhưng Chử Trầm lại kiên quyết làm theo ý mình.

“Cậu chủ tự có quyết định.”

Bác sĩ bất đắc dĩ nói: “Quả thật có quyết định, mặc dù dao động pheromone có hơi lớn nhưng mỗi chỉ số so với trước đây đã ổn định hơn nhiều.”

Thực ra, bác sĩ cũng mơ hồ đoán ra tình hình khiến pheromone của Chử Trầm có thể ổn định trong khi đang ở giai đoạn kỳ mẫn cảm.

Chỉ là một vài nghi ngờ mà bác sĩ không dám tin.

Chử Trầm nhìn không giống người sẽ có bất kỳ tiếp xúc thân mật nào với Omega hay Alpha.

Pheromone được chiết xuất cần một tuần để phân tích, và phải chờ báo cáo để có phương án điều trị tiếp theo.

Lúc này, cửa phòng mở ra, Chử Trầm bước ra ngoài.

Bác sĩ đóng sổ ghi chép lại, nói với Enigma có vóc dáng cao ráo trước mặt:

“Tuần này, cậu sẽ ở lại phòng kiểm tra pheromone và khả năng ức chế.”

“Chúng tôi cần ghi lại lại thể trạng hiện tại, pheromone và các tuyến thể của cậu. Còn về lý do vì sao các chỉ số ổn định giảm xuống, cậu có gì muốn nói không?”

Để tránh hiểu nhầm, bác sĩ lại nói thêm: “Cậu yên tâm, chúng tôi không có thói quen xâm phạm quyền riêng tư. Thấy các chỉ số của cậu giảm xuống, tôi đang nghĩ liệu có phải cậu đã gặp được A hoặc O có độ tương thích pheromone cao với cậu, và có tiếp xúc thân mật …”

“Chẳng hạn như nắm tay, hôn, ôm.”

Chử Trầm nghe vậy liền nhướn mày: “Tôi kết hôn rồi.”

 

Hết 5.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page