“Tô Chính Thanh, ngươi đã hứa với ta rằng trước khi kết hôn nhất định phải tìm được chỗ ở tại Đào Dương. Bây giờ còn chưa đầy một tháng nữa là đến ngày cưới, Đào Dương liên tục có phòng cho thuê, nhưng đến lượt ngươi thì chẳng thấy đâu! Hôm nay ta vừa nghe nói, phòng hai người đã hết, chỉ còn lại hai căn một phòng một sảnh, mà số người xin thuê thì đông như vậy, liệu có đến lượt chúng ta không?”
Đối mặt với sự chất vấn của bạn gái, Tô Chính Thanh bực bội, tiện tay ném điếu thuốc đang hút dở xuống đất:
“Ngày mai ta sẽ mua ít quà, đến Đào Dương một chuyến.”
Rõ ràng là có ý định biếu quà lấy lòng.
Bạn gái sửng sốt, lẩm bẩm:
“Tặng quà thì cũng được, nhưng không thể để ngươi tự bỏ tiền ra! Cha ngươi với bà mẹ kế kia còn chưa hề giúp đỡ gì cho đám cưới này đâu…”
Trước tận thế, đàn ông cưới vợ ít nhất cũng phải có nhà có xe.
Giờ tận thế điều kiện không còn như xưa, nhưng chuyện tặng quà để thuê nhà thì vẫn là quy tắc bất thành văn của nhà trai.
Tô Chính Thanh càng nghe càng phiền:
“Được rồi, để ta đi tìm cha hỏi thêm một chút.”
Lúc này bạn gái mới chịu bỏ qua.
Sáng sớm hôm sau, Trang Uyển xách theo mấy túi lớn túi nhỏ, dắt theo hai đứa nhỏ đến, cả người tràn đầy niềm vui và sự háo hức với cuộc sống mới.
Lúc này, trước cổng lớn Đào Dương đã tụ tập rất nhiều người từ khi trời còn chưa sáng. Nhìn thấy Trang Uyển bước đến với đống hành lý, họ lập tức vây quanh hỏi han dồn dập:
“Xin chào, ngươi là khách thuê mới của Đào Dương sao? Có thể cho ta xin thông tin liên hệ của chủ nhà không?”
“Chủ nhà có ở đây không? Chúng ta có thể gặp mặt trực tiếp không?”
“Bọn ta có mang theo chút quà, có thể giúp báo tin với chủ nhà được không?”
“Xin hỏi điều kiện thuê nhà bên này thế nào? Vì sao ta đã nộp đơn rất nhiều lần mà vẫn không được chọn?”
Rất nhiều vấn đề kéo đến dồn dập, tâm trạng vui vẻ của Trang Uyển lập tức bị nỗi sợ hãi thay thế.
Cô vội vàng nắm lấy hai đứa nhỏ, gần như muốn chạy trốn.
Trí năng quản gia nhận diện được Trang Uyển, chỉ cho phép cô cùng hai đứa trẻ đi vào, còn những người khác vẫn bị chặn ngoài cổng.
Vừa nhìn thấy Tô Đào, Trang Uyển vội vàng kể lại cảnh tượng đáng sợ bên ngoài, vẫn còn chưa hết hoảng hốt:
“May mắn nhờ Hổ Tử phù hộ, ta mới có thể thuê được phòng ở chỗ ngươi. Nếu không, giờ người hoang mang lo lắng ngoài kia chính là mẹ con ta.”
Sau đó, cô nhanh chóng kéo hai đứa nhỏ lại:
“Thần Dương, Thần Huy, mau chào tỷ tỷ đi nào.”
Hai đứa trẻ, một bé trai tám tuổi, một bé gái sáu tuổi, gương mặt đều sáng sủa đoan chính, trông rất giống Trang Uyển. Cử chỉ của chúng vô cùng lễ phép, có thể thấy được được giáo dục rất tốt. Chỉ là lá gan hơi nhỏ, giọng nói cũng rụt rè, vừa chào xong liền lo lắng níu chặt tay mẹ.
Tô Đào xoa đầu hai đứa nhỏ, sau đó dẫn cả ba đến căn phòng một phòng một sảnh đã chuẩn bị sẵn.
Vừa nhìn thấy phòng ngủ, với chiếc giường tầng hai người đáng yêu thoải mái, bàn học nhỏ xinh kèm ghế, cùng với giường đơn, tủ quần áo và rèm riêng tư dành riêng cho mình, Trang Uyển không kìm được nước mắt.
“Tô lão bản, ta thật sự không biết phải nói gì mới tốt… Cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi, thay mặt hai đứa nhỏ cũng cảm ơn ngươi!”
Hai đứa trẻ cũng đồng thanh cảm ơn:
“Cảm ơn tỷ tỷ! Tỷ tỷ thật tốt!”
Trong ánh mắt ngây thơ của chúng lấp lánh những vì sao nhỏ.
Tô Đào bỗng thấy có chút ngại ngùng.
“Chủ nhà tỷ tỷ, cái bàn này là chuẩn bị cho chúng ta sao? Còn có cả bộ dụng cụ vẽ này nữa?”
“Đúng vậy, tất cả đều là cho các ngươi, còn có bút màu nước, thước kẻ, bút chì nữa.”
Những thứ này là do lúc trước Tô Đào đi mua đồ nội thất trẻ em, thấy giá rẻ lại nghĩ rằng bọn nhỏ chắc hẳn sẽ thích, liền tiện tay mua luôn.
Hai đứa nhỏ vui sướng reo lên:
“Oa! Thật tuyệt!”
Trang Uyển cảm động đến mức suýt khóc, vừa lau nước mắt vừa sảng khoái chuyển ngay ba tháng tiền thuê, tổng cộng sáu vạn đồng Liên Bang.
Trước khi đi, Trang Hổ đã để lại cho mẹ con họ một số tiền để phòng thân, cộng thêm khoản bồi thường tử trận và trợ cấp hàng tháng, cùng với tiền lương mà Tô Đào trả sau này, đủ để cô thuê nhà và nuôi dạy con cái.
Tổng tài sản của Tô Đào ngay lập tức tăng lên 12 vạn 6 ngàn đồng Liên Bang.
Để lên cấp 4, cô cần 20 vạn đồng Liên Bang, hiện tại đã đi được hơn nửa chặng đường.
Chỉ là, số lượng phòng cho thuê cần đạt 50 căn, vẫn còn phải cố gắng thêm.
“Hôm nay ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai bắt đầu giúp ta sàng lọc khách thuê nhé. Sẽ hơi bận rộn đấy. À đúng rồi, ta trả cho ngươi mỗi tháng một vạn đồng Liên Bang, bao luôn ba bữa ăn. Đồ ăn trong máy bán hàng tự động, ngươi và hai đứa nhỏ có thể tùy ý sử dụng. Sau này làm tốt sẽ có thưởng và cơ hội thăng cấp, ngươi có thể chấp nhận chứ?”
Vẫn còn hai căn hộ một phòng một sảnh và một căn hộ hai phòng chưa có người thuê.
Trang Uyển mạnh mẽ gật đầu: “Chấp nhận, chấp nhận! Thật sự rất cảm ơn ngươi!”
Đừng nói là một vạn đồng lại còn bao ăn, dù chỉ trả hai ba ngàn, cô cũng sẵn sàng làm!
Cảm giác được người khác tín nhiệm và nhờ cậy thật sự rất tốt!
Sau khi xác định xong trợ lý, Tô Đào lại bắt đầu đau đầu về việc tìm người phụ trách vệ sinh.
Hiện tại, với phòng đơn, phòng đôi và căn hộ một phòng một sảnh cộng lại, tổng số phòng cho thuê đã lên đến 27 gian.
Khu vực sinh hoạt chung lại tiếp tục mở rộng, chỉ tính riêng hai hành lang cắt chéo nhau đã chiếm mất bảy tám phần không gian.
Nếu để hai ba ngày không dọn dẹp, chắc cô phải mất nguyên cả ngày mới có thể thu dọn sạch sẽ.
Vệ sinh đúng là một vấn đề nan giải!
Ngoài ra, máy giặt công cộng cũng cần được khử trùng định kỳ, bàn ghế trong nhà ăn nhỏ cũng phải thường xuyên lau chùi, rác thải mỗi ngày đều phải có người đổ đi, nếu không chẳng mấy chốc sẽ chất thành núi.
Nghĩ đến lần trước được Dung Dung giúp quét dọn vệ sinh, Tô Đào liền liên hệ với mẹ của Dung Dung – Tiền Lâm, để lại lời nhắn chờ bà tan ca về nhà.
Vừa định mở lời cảm ơn vì lần trước Dung Dung đã giúp dọn dẹp, Tiền Lâm đã vội vàng xua tay, liên tục nói:
“Tô lão bản, ngươi khách sáo quá! Dung Dung nhà ta không có việc gì bận, lại tràn đầy năng lượng, giúp ngươi một chút có là gì đâu. Hơn nữa, ngươi đã tạo cho chúng ta một nơi ở tốt như vậy, có nhà ăn nhỏ, có cả máy giặt, chúng ta đi đâu tìm được chủ nhà tốt như ngươi đây? Mọi người cùng nhau góp sức giữ gìn môi trường sạch sẽ một chút, ngươi không cần quá khách khí đâu!”
Những lời này khiến Tô Đào có chút xúc động, nhưng cô vẫn kiên quyết nói:
“Không được, không thể để Dung Dung làm không công như vậy được. Hay thế này đi, ta muốn trả thù lao cho Dung Dung, mỗi ngày sau khi tan học, làm vệ sinh khoảng 1-2 tiếng, mỗi tháng ta sẽ trợ cấp cho Dung Dung 3000 đồng Liên Bang gọi là tiền vất vả…”
Còn chưa nói hết câu, Tiền Lâm đã dứt khoát từ chối:
“Không cần đâu! Ta sẽ giúp ngươi nói với các khách thuê, bảo họ tự giác giữ gìn vệ sinh chung. Khi ăn xong thì chủ động dọn dẹp, lau sạch bàn, ra ngoài thấy rác thì tiện tay vứt vào thùng. Phần còn lại cứ để Dung Dung dọn dẹp, không cần tốn tiền đâu!”
Tô Đào dở khóc dở cười, đành chỉ có thể nói lời cảm ơn.
Tiền Lâm sảng khoái cười lớn:
“Khách sáo quá! Nhưng mà, Tô lão bản, ngươi có thể lắp thêm hai cái máy giặt nữa không? Gần đây người dùng nhiều quá, không đủ dùng rồi.”
Tối hôm đó, Tô Đào lập tức lắp thêm bốn chiếc máy giặt nữa, khiến dãy máy giặt sau cửa sau giờ đã có tổng cộng mười cái, sáng lấp lánh dưới ánh đèn, khiến các khách thuê vừa tan làm về nhìn mà không khỏi xuýt xoa.
Nhân cơ hội này, Tiền Lâm cũng nói thêm:
“Các bằng hữu, ai cũng thấy Tô lão bản đối xử với chúng ta tốt như thế nào rồi. Mọi người ngày thường cố gắng bớt gây phiền phức cho nàng một chút. Vệ sinh chung thì chú ý giữ gìn, ăn cơm xong tự giác dọn dẹp, lau bàn ghế. Nếu thấy rác thì tiện tay vứt đi. Đừng để nàng phải bận tâm quá nhiều.”
Vừa nghe thấy lời này, lại nhìn mười chiếc máy giặt mới tinh, ai mà còn có thể không đồng ý nữa chứ?
Thậm chí có vài nam khách thuê trước đây không có thói quen giữ vệ sinh cá nhân cũng chủ động đến xin lỗi Tô Đào, thái độ chân thành vô cùng.
Trang Uyển nhìn những người này, không nhịn được mà cảm thán với Tô Đào:
“Không khí ở đây thật sự quá tốt! Trước đây ta thuê phòng ở chỗ khác, hàng lang bẩn đến mức không chịu nổi, chủ nhà thì giả vờ như không thấy, còn khách thuê thì suốt ngày cãi nhau chỉ vì ai vứt rác ra hành lang. Có lần còn đánh nhau chỉ vì chuyện đó.”
Tô Đào gật đầu:
“Vậy nên việc sàng lọc khách thuê là vô cùng quan trọng. Trước khi cho họ vào ở, tốt nhất nên gọi điện nói chuyện trước, tìm hiểu kỹ xem họ là người thế nào. Chúng ta không thể để những kẻ gây rối vào đây, làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mọi người.”
Trang Uyển vội vàng ghi nhớ.
Vấn đề vệ sinh đã được giải quyết, lại có trợ lý hỗ trợ, Tô Đào cảm thấy gánh nặng trên vai nhẹ đi không ít.
Giờ chỉ còn việc chờ Trang Uyển nhanh chóng tìm được khách thuê cho hai căn hộ một phòng một sảnh nữa, đến lúc đó chỉ cần cô xem xét lại là xong.
Nhưng những ngày bình yên của cô chưa kéo dài được hai ngày, thì chuyện đã xảy ra.
Hai anh em họ Đào đã chết.
Khi nghe tin này, da đầu Tô Đào tê rần.
Nhân viên cảnh vụ và quân đội đồng thời liên hệ với cô, yêu cầu cô đến nhận thi thể.
Lúc này, cô mới biết được rằng hai anh em họ Đào là cô nhi. Đám bạn bè trước đây của họ, khi nghe tin dữ, chẳng ai đứng ra lo liệu mà đều lặng lẽ biến mất.
“Là bọn họ sao?” Pháp y mặc áo blouse trắng hỏi, đồng thời vén tấm vải trắng lên.
Vừa nhìn thoáng qua, Tô Đào đã thấy trên ngực hai người đầy máu, một vết thương lớn như thể bị thứ gì đó đâm xuyên qua.
“Là họ…” Cô khẽ gật đầu. “Người cao hơn là anh – Đào Cùng Cùng, người gầy hơn là em trai – Đào Cùng Kết.”
Nói rồi, cô nhắm chặt mắt, quay đầu đi, không dám nhìn thêm nữa.
“Được rồi, lát nữa chúng tôi sẽ đưa cô trở về.”
Tô Đào cố nén cảm xúc, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi:
“Bọn họ… chết như thế nào?”
Pháp y còn chưa kịp trả lời, một vệ quân đứng cạnh đã giơ tay làm động tác mời:
“Tô tiểu thư, nhiệm vụ của cô chỉ là xác nhận danh tính. Hiện tại có thể trở về, xin mời.”
Trước khi rời đi, cô liếc nhìn lại một lần cuối cùng, chợt phát hiện bên chân Đào Cùng Kết có một mảnh lông chim đỏ tươi.
Cái này…!
You cannot copy content of this page
thienlong
Mk vừa ck ad chek giúp mình với
4 ngày
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc fanpage để được CTV hỗ trợ nhanh hơn ạ. https://www.facebook.com/truyenhomnay/
4 ngày
hangle1
M ck r, ad duyệt cho m nhé
2 tháng
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc fanpage để được CTV hỗ trợ nhanh hơn ạ. https://www.facebook.com/truyenhomnay/
2 tháng
linhvu1
ID 5245 vừa ck ad duyệt cho e cái nha
3 tháng
riaraq
Bộ này 7 pha lê 1 chương mà dịch k mượt vậy nè 🙃
4 tháng
Quỳnh Cà Tưng
Xin lỗi bạn. Có gì để mình kiểm tra lại nhé! Cảm ơn bạn đã ủng hộ
4 tháng