Cởi chiếc nhẫn trên tay xuống, cô nhớ kiếp trước khi đến thành phố B làm công, trên đường về nhà sau giờ làm đã vô tình nhặt được nó.
Không phải vàng cũng không phải bạc, nhưng kiểu dáng cô rất thích, nên cô giữ lại.
Không ngờ chiếc nhẫn này lại mang đến cho cô một cơ duyên lớn như vậy.
Cô thậm chí còn nghi ngờ liệu đây có phải là một pháp khí của vị thần tiên nào đó để rơi xuống nhân gian, rồi cô may mắn nhặt được nó.
Lần bị thương nặng đó, máu tươi nhuộm đỏ chiếc nhẫn đeo trên cổ, vô tình kích hoạt không gian.
Lúc ấy cô còn bị biến cố bất ngờ này làm cho giật mình.
Cô vội vàng tìm một cây kim, đâm vào ngón tay, ép ra một giọt máu, nhỏ lên chiếc nhẫn.
Sợ một giọt không đủ, cô lại liên tục nhỏ thêm vài giọt nữa.
Phương Tân nín thở tập trung, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào sự thay đổi của chiếc nhẫn.
Có rồi.
Một lát sau, chiếc nhẫn từ từ hấp thụ máu.
Đợi đến khi toàn bộ máu được hấp thụ hết, một luồng ánh sáng tối quen thuộc lóe lên, ngay sau đó chiếc nhẫn biến mất.
Ngay lập tức, đầu óc cô đau nhói như bị hàng ngàn mũi kim đâm vào, tiếp theo là một lực kéo truyền đến, kéo Phương Tân vào một không gian khác.
Phương Tân ngã nhào xuống đất, ôm đầu chậm rãi bình tĩnh một lúc, đợi cảm giác đau nhói biến mất, nhìn thấy trước mắt là vùng đất đen quen thuộc.
Một mảnh đất đen rộng lớn, cô nắm một nắm đất đen, đất tơi xốp, không hề có chút cứng hay vón cục nào.
Là đất đen thượng hạng.
Phương Tân mừng rỡ không thôi:
“Quá tuyệt, không gian của mình, đã trở lại rồi.”
Không gian được chia thành hai phần, một phần là không gian tĩnh để lưu trữ, khoảng ba vạn mét vuông, cao 36 mét.
Đồ vật để vào như thế nào, lấy ra vẫn như vậy, để bao lâu cũng không lo hỏng.
Cô từng để rất nhiều tuyết tích trữ trong không gian tĩnh, tuyết dù để bao lâu cũng không tan.
Phần còn lại là không gian động, một mảnh đất đen màu mỡ, khoảng 3.000 mét vuông, tầm bốn mẫu rưỡi.
Trong cái lạnh khắc nghiệt, bất kỳ loại thực vật nào cũng không thể sống sót, không có lương thực để sản xuất, con người sống sót rất khó khăn.
Cô có mảnh đất này, chính là có vốn liếng để sống sót.
Chỉ cần chăm chỉ một chút là sẽ có lương thực ăn, không còn phải chịu đói nữa.
Đây chính là báu vật vô giá.
Không gian tĩnh không thể chứa vật sống, nhưng không gian động thì có thể chứa vật sống, cũng không có giới hạn thời gian, gia súc phải nuôi dưỡng, sinh sản thêm, tài nguyên phát triển bền vững, hoàn toàn không lo thiếu thịt tươi để ăn.
Chỉ tiếc kiếp trước không gian mở quá muộn, mới mở được hai ba ngày thì đã cùng nhà họ Phương đồng quy vu tận, vốn dĩ không kịp tích trữ vật tư.
Có bảo vật kinh thiên, nhưng không có đất dụng võ.
Phương Tân cầm điện thoại lên, nhìn thời gian.
Bây giờ là ngày 24 tháng 7 năm 20xx, 6 giờ 29 phút.
Còn một tháng nữa là đến ngày tận thế.
Cũng tốt, cũng tốt, cô vẫn còn thời gian chuẩn bị.
Tận thế bắt đầu bằng bão tuyết cực lạnh, rất nhiều người chết trong cái lạnh của đêm đó.
Toàn cầu bước vào thời kỳ băng giá, thực sự là mở màn địa ngục!
Những tòa nhà thấp sẽ bị tuyết lớn từ từ nhấn chìm.
Nhiệt độ dần hạ xuống âm 60 độ.
Gió lớn thổi đứt đường dây điện, mất điện, mất mạng, chẳng bao lâu ống nước đóng băng nổ tung, mất nước.
Năm cô chết, cái lạnh khắc nghiệt vẫn chưa kết thúc, hơn hai năm cực lạnh, sau cực lạnh còn thiên tai gì nữa? Thiên tai bao giờ mới chấm dứt?
Những điều này cô đều không biết.
Vì vậy phải tích trữ vật tư càng nhiều càng tốt, để đối phó với các loại thiên tai.
Người khác không có điều kiện này, nhưng cô có không gian, để chắc ăn vẫn nên tích trữ đủ vật tư cho trăm năm, dù thiên tai có kết thúc, bản thân cũng không lo ăn mặc.
Nghĩ thì hay đấy, nhưng vấn đề trước mắt là… không có tiền!
Cô chỉ là một người bình thường, không có cha mẹ người thân giúp đỡ, càng không có tài sản hàng tỷ.
Hơn hai vạn này vẫn là để dành đủ học phí đại học, làm công khổ cực, tiết kiệm từng đồng mà tích cóp được.
Phải làm sao đây?
Có thể dựa vào cơ duyên tiên tri, để cô “gian lận” một chút, phát tài lớn không!
Xổ số?
Thôi bỏ đi, xổ số chắc chắn không được, hơn nữa cô cũng không chú ý đến xổ số, không biết số trúng thưởng.
Dù có biết, cũng không cho cô cơ hội.
Chơi chứng khoán?
Phương Tân đứng tại chỗ xoay vòng nghĩ nửa ngày, cũng không có.
Kiếp trước ngày nào cũng bươn chải kiếm sống gom học phí, nuôi bản thân đã dốc hết sức lực, hoàn toàn không có thời gian chú ý đến thứ khác.
Haiz! Thật sự là bỏ lỡ một tỷ.
Sớm biết có cơ hội sống lại thì nên chú ý nhiều hơn.
Đột nhiên một ý nghĩ lóe lên, ý tưởng của cô dần hình thành trong đầu, Phương Tân nhếch môi nở một nụ cười xấu xa.
Đúng rồi, chính là trộm.
Tuy không có đạo đức, nhưng tận thế rồi, thứ đó có ích gì đâu.
You cannot copy content of this page
Theophilus
Mình nạp 50k vào 8h42p sáng ngày 25/7. Sốp check hộ mình với
4 tuần
kimhoang
Hello ad 5226 nạp kc ạ
2 tháng
thuyvo
Id 8489 đã nạp 100k. Admin nap phale nh
3 tháng
kratos01
Chào nàng, admin đã hỗ trợ nạp cho nàng chưa an?
2 tháng
thuyvo
Mình nạp 100k admin nạp phale cho id 8489 nhé
3 tháng
thuyvo
Mình mới donate 100k cho acc 8489 nhờ admin nạp phale nhé
3 tháng