Danh sách chương

Hai mươi năm qua cho đến bây giờ, Diêu Văn Tích không tin một ngày con trai sẽ tốt lên.

Con trai bà ưu tú như vậy, sao có thể dễ chết như vậy chứ?

Bất kể tốn bao nhiêu tiền, bà cũng phải cứu sống con trai mình. 

Đợi hai mươi năm, rốt cuộc cũng đợi được tin tốt này, Cố Vân Tịch nói rồi, cơ thể Tần Mạc hồi phục tốt hơn dự đoán, Diêu Văn Tích xác nhận với Cố Vân Tịch là có thể kéo dài tuổi thọ 10 năm, hẳn là chắc chắn!

Con trai bà nhất định có thể tìm được cách chữa trị, sống lâu trăm tuổi.

Diêu Văn Tích cực kỳ kích động, người giúp việc nói phòng bếp đã làm xong đồ bổ, Diêu Văn Tích kích động vội vàng chạy vào phòng bếp, đem đồ bổ nóng hổi bưng ra để trước mặt Tần Mạc, Diêu Văn Tích cười nói: “Mau, nhân lúc còn nóng con uống đi, con nhất định có thể khỏi hẳn.”

Tần Mạc cười, ngoan ngoãn uống canh.

Gần đây mẹ anh ta luôn nấu canh cho anh ta!

Thấy con trai uống canh, hôm nay Diêu Văn Tích nhận được tin tốt cho nên rất kích động, cảm giác không thể rảnh rỗi, bà chạy lên tầng cầm một tập tài liệu xuống để trước mặt Tần Mạc.

“Xem một chút, thích ai nào?”

Tần Mạc sững sờ: “Cái gì vậy?”

“Mẹ chọn vợ cho con!”

Lời này vừa nói ra, phòng khách lập tức yên tĩnh.

Diêu Vũ Thần ngồi bên cạnh, anh ta nhìn Diêu Văn Tích rồi lại nhìn Tần Mạc: “Cô… sao cô tìm cho tiểu Mạc… cái này…”

“Cái này gì mà cái này? Không phải Lạc Vũ Vi coi thường tiểu Mạc bị bệnh sao? Sao nào? Trước đây tiểu Mạc bị bệnh, nó không coi trọng, bây giờ tiểu Mạc tốt hơn cô không thể tìm người khác sao? Con mắt nó thiển cận, không có lương tâm, không biết báo ân, cô sẽ không để nó gả vào Tần gia đâu!”

Diêu Vũ Thần: “…”

Hiểu lầm đã sâu vậy rồi sao?

Vũ Vi sớm biết bệnh Tần Mạc có thể trị hết!

Diêu Vũ Thần nhìn về phía Tần Mạc, Tần Mạc rũ mi mắt, lẳng lặng uống canh, không biết anh ta đang nghĩ gì.

Diêu Văn Tích lật từng tờ tài liệu cho Tần Mạc xem, cười nói: “Đây là tài liệu mẹ thu thập, mẹ chọn rất nhiều lần, còn lại những người này, đều là người tốt nhất.”

“Cho dù là gia thế, vẻ ngoài, tài năng đều tốt, những cô gái này đều là thiên kim danh môn, môn đăng hộ đối với con, Tiểu Mạc xem một chút, con thích ai nào?”

Tần Mạc nhìn Diêu Văn Tích: “Mẹ, Vũ Vi…”

“Con đừng nhắc nó với mẹ, mẹ nói cho con biết, mẹ nuôi nó nhiều năm, mẹ tuyệt đối không để nó gả cho con.”

“Một đứa cô nhi, mấy năm nay không phải có mẹ, nói không chừng nó đã chết đói, kết quả nó lại chê con, nó không xứng làm vợ con!”

Diêu Vũ Thần cau mày: “Cô…”

“Anh, đừng nói!” Tiểu Mạc cắt đứt lời Diêu Vũ Thần.

Tần Mạc nói với Diêu Văn Tích: “Mẹ, nếu như mẹ không đồng ý Vũ Vi gả cho con, vậy… mẹ để cô ấy tự do đi, từ giờ cô ấy không có quan hệ gì với Tần gia và Diêu gia.”

“Tự do?” Diêu Văn Tích cả giận nói: “Là mẹ nuôi nó lớn, bây giờ đã lớn, dựa vào cái gì mẹ dễ dàng thả nó tự do?”

“Mẹ!” Âm thanh Tần Mạc cao hơn nhiều: “Mấy năm nay Vũ Vi luôn bên cạnh chăm sóc con, bình thường mẹ đi làm ở công ty, việc này ở Diêu gia, việc kia ở Tần gia, mẹ có đối tốt với con đi nữa, mấy năm nay không phải lúc nào mẹ cũng chăm sóc con, không phải sao?”

“Những lúc không có mẹ chăm sóc con, là cô ấy chăm sóc con, mười bảy tuổi cô ấy đính hôn với con, làm vợ chưa cưới đến bây giờ!”

Một cô gái nhỏ đang tuổi thanh xuân lại đính hôn cùng với một người đoản mệnh, đó là một loại hy sinh rồi, một loại trả giá rồi. 

Nhưng Diêu Văn Tích không cho rằng như vậy.

“Vậy thì thế nào? Mẹ nuôi nó lớn, không có mẹ, ngay cả mạng nó cũng không còn, đính hôn với con thì sao? Bôi nhọ nó sao?”

“Trước đây cơ thể con không tốt, mấy bác sĩ lang băm kia thậm chí còn có người nói con chỉ sống được hai mươi mấy tuổi, nhưng bây giờ cơ thể con khỏe mạnh, sao đến lượt một cô nhi làm vợ chưa cưới của con?”

“Con là đứa trẻ của Tần gia và Diêu gia, xem như trước đó nó đính hôn với con cũng là trèo cao rồi!”

“Cô, Vũ Vi lớn lên với chúng con, cô… sao cô có thể nói em ấy như vậy chứ?”

Tần Mạc cúi thấp đầu, nói: “Anh, đừng nói nữa, chuyện này để em xử lý!”

Diêu Vũ Thần nhìn anh ta giật giật khóe miệng, cuối cùng im lặng. 

Anh ta cảm giác được, anh ta không quen người cô này, rõ ràng cô rất hiền hòa mà!

“Vậy… cô, con lên phòng làm việc đây, hai người nói chuyện đi!”

Trước khi đi, Diêu Vũ Thần vẫn không nhịn được nói thêm một câu: “Tiểu Mạc, em thông minh như vậy, những năm qua em cũng không dễ dàng, đừng… đừng làm gì khiến mình hối hận, nghĩ kỹ đi!”

“Ừ!”

Tần Mạc gật đầu ừ một tiếng, Diêu Vũ Thần đi lên tầng.

“Tiểu Mạc…”

“Mẹ!” Diêu Văn Tích muốn nói nhưng bị Tần Mạc ngắt lời, anh ta ngồi ở đó uống từng ngụm canh, thái độ bình tĩnh nhưng rất cứng rắn. 

“Mẹ, nếu mẹ không đồng ý con và Vũ Vi kết hôn, thì để cô ấy đi, hơn nữa, từ nay về sau Vũ Vi không có quan hệ với nhà ta, cô ấy không nợ chúng ta cái gì, để cô ấy tự do.”

“Mẹ không thể giữ cô ấy lại để làm hôn nhân lợi ích, con tuyệt đối không đồng ý!”

“Tại sao?” Diêu Văn Tích thật sự không hiểu Tần Mạc nghĩ gì: “Nó là con gái nuôi của Tần gia, xem như không phải con ruột, vậy…”

“Không có tại sao, con không thích!”

Diêu Văn Tích: “…”

“Mẹ cũng đã tìm cô gái khác cưới con, nếu mẹ không đồng ý với con, vậy thì để cô gái kia biến mất trước mắt con, mẹ đừng nghĩ con cưới cô gái kia để làm người lót đường, con không cần, con cũng không đồng ý, sau này người phụ nữ đó lại đi theo người đàn ông khác!”

“Nhưng…”

“Tài liệu này con sẽ nghiêm túc xem, chờ con quyết định sẽ nói với mẹ sau, chuyện của Vũ Vi, con tự mình giải quyết, mẹ không được nhúng tay, nếu không thì bỏ tài liệu này đi, mẹ muốn con kết hôn thì mẹ đợi 10 năm sau, xem con có thể hoàn toàn hồi phục không rồi hãy nói!”

“Không được!” Âm thanh Diêu Văn Tích trở nên bén nhọn: “Không được, tiểu Mạc,… mẹ không nói, không nói nữa!”

Vừa nghe đến chuyện Tần Mạc không muốn kết hôn, Diêu Văn Tích trở nên nóng nảy, vội vàng ngồi bên cạnh Tần Mạc, kéo tay anh ta nói: “Tiểu Mạc! Con đừng giận, mẹ nghe con là được! Con tự mình xử lý, mẹ không nhúng tay có được không?”

“Thật vất vả con mới có cơ hội hồi phục, nhân lúc còn sớm kết hôn sinh con, mẹ cũng yên tâm! Con không cần lo lắng mười năm sau,… mẹ nghe ra Cố Vân Tịch có khả năng chữa khỏi cho con rất lớn, chẳng qua tuổi nó còn nhỏ, nói chưa chắc chắn mà thôi, làm bác sĩ cũng có đức hạnh, nó sợ bây giờ khoe khoang khoác lác, lỡ sau này không làm được, Tần gia sẽ không bỏ qua cho nó mà thôi.”

“Con không sao, con không nên vì thế mà tự ti? Con là đứa trẻ ưu tú nhất, bất kể cô gái nào, con cũng xứng với cô ấy, những cô gái này con từ từ chọn, thích cô nào thì nói với mẹ a?”

“Tiểu Mạc, con là người thừa kế Tần gia, con có mẹ và toàn bộ Diêu gia làm hậu thuẫn cho con, đừng suy nghĩ lung tung có được không?”

Tần Mạc gật đầu, Diêu Văn Tích lại nói một lúc, thái độ gay gắt của Tần Mạc giảm bớt, rốt cuộc Diêu Văn Tích cũng đồng ý không quan tâm đến chuyện của Lạc Vũ Vi nữa, sau đó Tần Mạc để Diêu Văn Tích đi làm việc!

Diêu Văn Tích đi rồi, Tần Mạc vẫn ngồi ở đó cúi đầu, trên bàn trà nhỏ trước mặt còn có xấp tài liệu thật dày của những cô gái đó!

Anh ta cúi đầu, lặng lẽ uống hết chén canh!

Từng ngụm từng ngụm… uống hết!

Cảnh này, Phan Chỉ Quân nấp ở khúc quanh đã thấy toàn bộ, trong lòng bà ta có chút bất an, vì bà ta biết, chuyện bà ta lo lắng nhất cũng xảy ra!

Phan Chỉ Quân đến phòng Diêu Mộng Kỳ, phát hiện Diêu Mộng Kỳ đang nằm sấp, úp mặt trên giường như con nít, Phan Chỉ Quân cau mày: “Mộng Kỳ, con sao thế? Không vui sao?”

Diêu Mộng Kỳ thấy mẹ đến, thở dài nói: “Quả thật không vui mấy, phải nói là thất vọng!”

“Sao thế?” Phan Chỉ Quân ngồi xuống hỏi.

Quả thật trong lòng Diêu Mộng Kỳ rất buồn, nói với mẹ mình.

“Mẹ, người đàn ông cứu con lần trước, mẹ thấy anh ấy thế nào?”

“Con có ý gì?”

“Ai nha, mẹ, mẹ nói cho con biết mẹ cảm thấy người đó thế nào trước đã? Nhìn anh ấy, mẹ có cảm thấy anh ấy xuất thân bất phàm, là một thiếu gia danh môn có phải không?” 

Phan Chỉ Quân suy nghĩ, gật đầu nói: “Đánh giá khách quan thì vô cùng tốt, vẻ ngoài cũng tốt, khí thế cũng mạnh, nhìn không giống người bình thường, sao thế?”

Diêu Mộng Kỳ ủ rũ cúi đầu nói: “Thật sao! Trước kia con cũng cảm thấy như vậy, nhưng mấy ngày trước con hỏi anh ấy, lúc đó anh ấy nói với con, anh ấy là cô nhi, được một gia đình quân nhân nhận nuôi, vì thiếu gia nhà người ta cần vệ sĩ, cho nên từ nhỏ đào tạo anh ấy mà thôi.”

Phan Chỉ Quân sửng sốt: “Đây không phải như người giúp việc cho người ta sao?”

Diêu Mộng Kỳ lập tức bực mình!

Phan Chỉ Quân nhìn dáng vẻ của con mình, chân mày lập tức nhíu lại: “Mộng Kỳ, không phải con thích người ta chứ?”

Hết Chương 355: Tần mạc: Thả mưa vi rời đi!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page