Danh sách chương

Bán hết sao?

Ngay cả quần áo cũng bán hết sao?

Đây là sao?

Chu Mẫn và An Vân Tuyết không phản ứng kịp, nhưng âm thanh trong điện thoại đã bị Hứa Cảnh Xuyên nghe được.

Anh ta nói: “Đúng rồi, quên nói cho hai người biết, cổ phần công ty thuộc về Cố Vân Tịch, nhưng An gia còn có một phần tài sản không bị tịch thu, phần tài sản kia An tổng để lại cho An Thừa Nghiệp, hay là hai người nhanh về xem chút đi! Nếu không, ngay cả tiền sinh hoạt sau này cũng không có.”

Trong điện thoại, người giúp việc lại cẩn thận nói mấy câu, liền cúp điện thoại. 

An Thế Lâm trọng nam khinh nữ, điều này An Vân Tuyết vẫn biết, cô ta vội vàng chạy về nhà.

Lúc này An gia vô cùng náo nhiệt. 

An Thế Lâm đem bất động sản còn lại cho An Thừa Nghiệp, nói cách khác, bây giờ An gia do An Thừa Nghiệp làm chủ.

Đối với người bắt nạt Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình không nương tay, nhưng đối với người vô tội, anh vẫn không nhổ cỏ tận gốc.

Cho nên anh giữ lại cho An gia chút tài sản, tránh cho những người này chó cùng dứt dậu, quay lại cắn lại, tìm Cố Vân Tịch gây chuyện.

Mà An Thừa Nghiệp này, mặc dù ăn chơi vô học, nhưng anh ta không phải người ngu.

Anh ta rất biết bảo vệ mình, rất hiểu làm gì có lợi nhất với mình.

Từ lúc An Thế Lâm xảy ra chuyện, anh ta liền tính toán làm thế nào để có nhiều tài sản trong tay.

An Thế Lâm gặp chuyện lớn như vậy, anh ta vốn tưởng tài sản An gia sẽ bị tịch thu, anh ta sẽ không có gì cả!

Không nghĩ đối phương thả cho anh ta một con ngựa, giữ lại cho anh ta chút tài sản, điều này khiến An Thừa Nghiệp vô cùng vui vẻ.

Từ lúc đó, anh ta lập tức nghĩ cách, làm hết khả năng biến bất động sản của An gia thành tiền!

Ba vừa mới bị bắt, chuyện đầu tiên anh ta làm không phải là xem tình hình, mà là sợ thẻ ngân hàng bị khóa, lập tức rút tiền ra ngoài, tìm bạn mượn đăng ký tài khoản mới, thông qua tài khoản người khác chuyển tiền đi. 

Còn dư chút tiền, anh ta mua vàng và kim cương giấu đi!

Chuyện xảy ra đột ngột, anh ta cũng không biết làm vậy có tác dụng hay không, nhưng tạm thời chỉ có thể nghĩ được như vậy, còn đặc biệt gửi ít tiền cho bạn thân.

Haiz…

Chỉ là đối phương lại thả cho anh ta một con ngựa, sản nghiệp An gia không bị tịch thu, anh ta có một ít tiền!

An gia ở Giang Châu cũng coi là một nhà giàu hạng hai, có hôn sự với Tần gia, An Thế Lâm vì muốn nở mặt nở mày, mua không ít xe sang, có mấy chiếc phiên bản giới hạn!

Mấy năm nay An Thừa Nghiệp ăn chơi khắp nơi, cũng quen không ít bạn bè, tìm được con đường đem những chiếc xe này bán tất cả cho họ.

Mặc dù giá thấp hơn trong thành phố những có thể bán tất cả, hơn nữa, không quan tâm rốt cuộc xe này là của ai. 

Xử lý xong những thứ này, An Thừa nghiệp chạy đến phòng Chu Mẫn và An Vân Tuyết lấy toàn bộ quần áo, trang sức của hai người này, sau đó đem những túi xách, quần áo, giầy dép hàng hiệu nổi tiếng, có cái gì bán cái đó, bán tất cả đi.

haiz…

Bán toàn bộ những thứ này cũng không dễ dàng, vì tìm được chỗ bán, anh ta phải tìm rất cực khổ!

Chờ Chu Mẫn và An Vân Tuyết về đến nhà, An Thừa Nghiệp đã xử lý xong tất cả.

Nhìn nhà trống trơn, ngay cả bát đĩa xoong nồi cũng không còn, An Vân Tuyết và Chu Mẫn trợn mắt há mồm!

An Thừa Nghiệp bỏ đồ vào hành lý, mang tất cả xuống tầng, nhìn một cái!

“Về rồi à! Nhanh thế, hai người xem còn mang cái gì đi không, mang đi cùng con, nếu không đi theo con cũng được, tùy ý hai người!”

An Thừa Nghiệp đóng mấy túi hành lý, hầu như đều là đồ của anh ta.

Một lúc lâu An Vân Tuyết mới hoàn hồn.

“An Thừa Nghiệp, anh làm cái gì vậy hả?”

Tiếng thét chói tai, suýt thủng nóc nhà.

An Thừa Nghiệp cười lạnh: “Hét cái gì mà hét! Có mắt mà không thấy sao? Anh muốn dọn nhà!”

“Anh dọn nhà thế nào mà biến nhà thành thế này? Đồ dùng trong nhà đâu mất rồi? Rèm cửa sổ đâu? Ngay cả xoong nồi, chén bát cũng không thấy, anh bị bệnh thần kinh hả?”

An Thừa Nghiệp không sợ tiếng thét chói tai của An Vân Tuyết, anh ta cười lạnh, giờ phút này nhìn cô ta rất lạnh nhạt!

“Anh bán hết rồi, nói cho em biết, ngay cả quần áo, đồ trang sức, túi xách của hai người anh đều bán hết rồi, xe trong nhà anh cũng bán toàn bộ! Bây giờ ở nơi này, chỉ còn lại biệt thự này thôi!”

An Vân Tuyết và Chu Mẫn sững sờ!

Hai người mắt nhìn nhau, co chân chạy lên tầng.

An Thừa nghiệp cười khinh thường!

“A…” 

Rất nhanh, trên lầu truyền đến tiếng thét thê lương của An Vân Tuyết và Chu Mẫn!

Vì trong phòng hai người, quần áo, túi xách, giầy, đồ trang điểm, trang sức, toàn bộ không còn!

Thậm chí ngay cả đồ dùng trong nhà, giường lớn, thảm, còn có rèm cửa cũng không thấy!

Cướp, đây chính là cướp toàn bộ!

Còn thiếu chút không lấy luôn sàn nhà đi!

Trong phòng khách tầng dưới, An Thừa Nghiệp ngồi đó, gác hai chân, nghe tiếng thét chói tai, đốt điếu thuốc nhả một vòng khói.

An Vân Tuyết chạy xuống tầng, hét to: “An Thừa Nghiệp, anh điên rồi phải không? Tất cả những thứ đó đâu rồi?”

“Bán rồi!”

“Bán! Ai bảo anh bán?”

“Cái nhà này là của anh, anh muốn xử lý thế nào thì thế đó, em không phục, có thể cút!”

“Anh…”

“Anh cái gì mà anh, nhà này cái gì cũng không có, muốn theo anh không? Anh không có thời gian ở chỗ này lãng phí với em.”

Chu Mẫn cũng chạy xuống, đối mặt với tình huống xảy ra đột ngột, bà cũng rất hoảng loạn.

“Thừa Nghiệp, con… con nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao con phải làm vậy?”

Hết Chương 350: Cướp không còn một thứ gì!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page