Danh sách chương

Trong xe lại rơi vào yên tĩnh kỳ lạ!

Lạc Vũ Vi thấy Diêu Mộng Kỳ im lặng, cô nhìn Lưu Tinh Trì một cái, vội vàng mở miệng: “Vệ sĩ? Vậy anh bảo vệ đại ca anh lâu chưa? Anh lợi hại hơn đại ca anh sao?”

Câu này, Lưu Tinh Trì không nghe ra được bất kỳ tâm tư gì, như thể anh ta có chút không nhìn ra bầu không khí kỳ lạ trong xe.

“Không, tôi không lợi hại bằng đại ca tôi, anh ấy là thiên chi kiêu tử, từ nhỏ là người lợi hại nhất trong đám người chúng tôi, những đứa trẻ trong đại viện không ai lợi hại hơn anh ấy, hơn nữa, tuổi còn nhỏ hơn tôi!”

Tuổi nhỏ hơn anh ta, nhưng phải gọi là đại ca, Lạc Vũ Vi cảm thấy thật thú vị. 

Cô cười: “Vậy anh gọi anh ấy là đại ca a! Trước kia tôi từng nghe nói, giữa con trai với nhau mà được gọi là đại ca hay nhị ca đều không phải tuổi tác mà là bản lĩnh, các anh cũng như vậy sao?”

Lưu Tinh Trì nói: “Gần như vậy, đại ca có bản lĩnh lớn nhất, nhỏ tuổi nhất, anh ấy là lão đại, những người còn lại thì xếp theo tuổi tác!”

“Phụt…” Lạc Vũ Vi cười ra tiếng: “Đại ca anh thật không đơn giản!”

Chuyển chủ đề được, Lạc Vũ Vi không nói nhiều nữa, thỉnh thoảng nói hai câu, không hỏi Lục Hạo Đình, chỉ vậy thôi, xe cũng dần đến trước cửa Diêu gia.

Diêu Mộng Kỳ không nói gì thêm.

Xuống xe, cô vẫn thất thần.

Lạc Vũ Vi xách đống đồ kia trên tay, nói tiếng cảm ơn Lưu Tinh Trì, sau đó đóng cửa xe lại, 

Lưu Tinh Trì lái xe rời đi, Lạc Vũ Vi thấy anh ta đi rồi, lúc này mới quay người lại thấy Diêu Mộng Kỳ đã đi gần đến cửa.

Một màn này, Lưu Tinh Trì nhìn được từ trong xe, 

Vào Diêu gia, Diêu Mộng Kỳ lập tức về phòng, Lạc Vũ Vi xách tất cả những túi đồ đã mua kia lên tầng, để vào phòng Diêu Mộng Kỳ, thấy Diêu Mộng Kỳ ngồi ngẩn người, cô để túi đồ bên cạnh, nói: “Cái này để ở đây nha chị!”

Diêu Mộng Kỳ bỗng nhiên nói: “Sao anh ấy lại là cô nhi chứ? Vệ sĩ nữa? Nhìn khí chất đó, không giống một vệ sĩ chút nào? Còn có khí chất hơn nhiều công tử nhà giàu mà! Sao lại là vệ sĩ chứ? Vũ Vi, em nói có đúng không?”

Lạc Vũ Vi thấy Diêu Mộng Kỳ hỏi, cô dừng bước lại: “Nghe anh ta nói, chắc hẳn đại ca anh ta rất lợi hại, từ nhỏ cũng được giáo dục tốt! Khí chất của một người thế nào, có lúc không thể nhìn xuất thân, mà là nhìn cách giáo dục.”

Diêu Mộng Kỳ cau mày: “Nhưng một vệ sĩ, có thể có tiền đồ gì chứ?”

Lời này Lạc Vũ Vi không đồng ý lắm.

“Muộn rồi, em về nghỉ đây, chị đi ngủ sớm đi!”

Lạc Vũ Vi nói xong liền rời đi!

Diêu Mộng Kỳ ủ rũ một mình ngồi trên giường, rất thất vọng!

Cố Vân Tịch ngủ một giấc, lúc tỉnh lại trời đã sáng, mở điện thoại lên nhìn, đã bảy giờ sáng!

A a a a!

Hôm qua, mới hơn sáu giờ cô đã lên giường ngủ, cô ngủ một mạch đến giờ này sao?

Thật thoải mái!

Cô rửa mặt xong đi ra, đã thấy Lục Hạo Đình đứng phía dưới.

Thấy Cố Vân Tịch đi đến, anh cười nói: “Dậy rồi sao? Có thể ăn rồi!”

“Thật là thơm!”

“Canh gà này ninh hai tiếng, đương nhiên là thơm rồi!”

Cố Vân Tịch sững sờ: “Hai tiếng? Anh dậy sớm thế? Tối qua anh về lúc nào? Sao không ngủ thêm một chút?”

Lục Hạo Đình nhìn cô, làm bộ đáng thương nói: “Hơn tám giờ anh về, chưa ăn cơm, bây giờ cực kỳ đói!”

“Tám giờ? Sao anh không ăn bên ngoài rồi về? Để bụng đói từ hôm qua đến giờ, giờ anh không đói mới là lạ đó, mau ăn chút đi!”

“Em cũng thức đêm hai ngày, anh biết em ngủ sớm, sợ em ở một mình lại sợ, cho nên muốn về sớm ở bên cạnh em!”

Cố Vân Tịch: “…”

Kết quả, cô nằm xuống là ngủ như con heo nhỏ vậy, không biết lúc nào anh về, lúc nào dậy!

Thấy Cố Vân Tịch không nói gì, đôi mắt tràn đầy áy náy, Lục Hạo Đình cười!

Anh đi đến, đưa tay ôm Cố Vân Tịch vào lòng, cúi đầu, hơi thở phả lên mặt cô, nói xấu xa: “Anh đói mà vẫn về với em, kết quả em ngủ như heo, không để ý đến anh, anh rất tủi thân, cho nên phải tìm cho mình chút phúc lợi!”

“Cái gì?” Cố Vân Tịch nói.

Khóe miệng Lục Hạo Đình nở nụ cười lớn hơn: “Ôm một cái, sờ một cái, nhéo một cái… nhìn một chút!”

Anh nói xong, đang chờ phản ứng của Cố Vân Tịch, muốn thấy cô bé này đỏ mặt ngượng ngùng, nhưng mà…

Lông mày Cố Vân Tịch nhướn lên: “Vậy sao? Vậy tối nay em muốn nhìn lại, em không thể chịu thiệt được!”

Lục Hạo Đình: “…”

Cố Vân Tịch nói xong, đắc ý đi ăn cơm, Lục Hạo Đình sờ mũi một cái, mình đây là bị trêu đùa rồi sao?

Haiz…

Hai người ăn xong rồi dọn dẹp, chuẩn bị rời khỏi đoàn phim.

Cố Vân Tịch ngồi trên xe Lục Hạo Đình, đến bên ngoài đoàn phim mới phát hiện có rất nhiều phóng viên ở đó, cô nhìn mà sững sờ: “Nhiều phóng viên vậy? Ai lại gặp chuyện rồi thế?”

Cố Vân Tịch mở điện thoại theo thói quen, chuẩn bị tìm hiểu. 

Lục Hạo Đình thấy cô lấy điện thoại ra, liền nói: “An Thế Lâm bị bắt, tội rất nghiêm trọng, chắc chắn ngồi tù, quản lý cấp cao tập đoàn An thị từ chức mất 2 phần 3, giá cổ phiếu An thị giảm xuống, toàn bộ tập đoàn xuất hiện vấn đề, đám phóng viên kia đều đến tìm em.”

Hết Chương 348: Lục thiếu: Anh bị chơi rồi sao?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page