Danh sách chương

Diêu Mộng Kỳ vẫn luôn có ấn tượng tốt đối với Lưu Tinh Trì.

Cô đã từng có ảo tưởng gả cho một người như vậy!

Người này cao lớn đẹp trai, còn là quân nhân. Lúc ở quán rượu lợi hại như vậy, một cướp liền đạp bay người kia, nhiều người bị anh ấy đánh cho chạy mất dép!

Vô cùng đẹp trai!

Một người như vậy, nhất định có nhiều nữ sinh thèm muốn!

Trước đây, Diêu Mộng Kỳ đã từng gặp Lưu Tinh Trì, nhưng ấn tượng hôm nay càng tốt hơn!

Cô vội xuống giường: “Ba mẹ, con đi cảm ơn anh ấy, anh ấy đã cứu con!”

Diêu Mộng Kỳ đi dép vào liền chạy xuống dưới tầng, đi đến đầu cầu thang liền thấy bóng dáng cao lớn ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.

Trước khi hôn mê, cô nhớ dáng vẻ mơ hồ kia rất giống Lưu Tinh Trì.

Cho dù chỉ ngồi ở đó, dáng người thẳng tắp, nhìn rất hấp dẫn!

Diêu Mộng Kỳ vui vẻ chạy xuống tầng: “Lưu Tinh Trì!”

Cô chạy đến bên cạnh Lưu Tinh Trì, khuôn mặt nhỏ nhắn còn mang nét đỏ ửng: “Cám ơn anh! Cám ơn anh đã cứu em, cám ơn anh đưa em về.”

Lưu Tinh Trì thấy cô bé này đã tỉnh, liền đứng lên nói: “Không cần khách sáo, nếu cô không sao, tôi xin phép đi trước!”

Nụ cười trên mặt Diêu Mộng Kỳ lập tức biến mất: “Này… này…”

Lưu Tinh Trì dừng bước.

Diêu Mộng Kỳ không biết nên nói cái gì: “Cái đó… cái đó… Em còn chưa cảm ơn anh tử tế!”

Lưu Tinh Trì cười nói: “Không phải cô vừa mới cảm ơn tôi rồi sao? Không cần khách sáo, đừng nói tôi là quân nhân, ngay cả khi tôi là người bình thường, thấy một cô gái bị người khác bắt nạt, cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, cô nghỉ cho khỏe đi! Sau này cẩn thận một chút!”

Diêu Mộng Kỳ không muốn để anh ta đi, nhưng lại không có lý do, chỉ đứng ở đó nhìn anh ta rời đi, không nói được gì.

Lưu Tinh Trì phải đi, người Diêu gia nói cảm ơn với anh ta, để anh ta đi!

Phan Chỉ Quân còn chưa quên chuyện con gái bị người ta bỏ thuốc!

“Mộng Kỳ, con bị ai bỏ thuốc? Con biết không?”

Diêu Mộng Kỳ sửng sốt.

“Con bị người khác bỏ thuốc?”

Nhìn cô bối rối, Phan Chỉ Quân cực kỳ lo lắng, con gái đơn thuần như vậy, không có chút đề phòng lòng người, sau này phải làm sao?

“Con bé này, sao ngay cả điều này cũng không biết? Con bị người ta bỏ thuốc mê mới hôn mê, thực tế cũng không uống bao nhiêu rượu.”

Diêu Mộng Kỳ suy nghĩ một chút: “Có thể là những người say rượu đó cho con uống, lúc đó chắc trong rượu cho thuốc mê! Con bị đổ liền mấy hớp, không uống bao nhiêu, không có chuyện gì đâu mẹ!”

Diêu Mộng Kỳ không nói đến Tần Hiên.

Mà Tần Hiên ở trong quán rượu không tìm được Diêu Mộng Kỳ, còn tưởng cô bị người ta mang đi chỗ nào thuê phòng rồi, nơi này, những người đàn ông kia chơi như thế nào, anh ta biết rất rõ.

Lúc anh ta đang chuẩn bị đi tìm tiếp, Diêu Mộng Kỳ gọi điện thoại đến!

“A lô! Mộng Kỳ, chị đang ở đâu?”

Diêu Mộng Kỳ nhớ đến Tần Hiên vẫn còn đang ở quán rượu, cô vội vàng đi sạc điện thoại rồi gọi cho Tần Hiên, còn chưa kịp nói gì, Tần Hiên đã nói như vậy.

“Chị… Chị ở nhà! Chị gặp một đám người uống rượu say, bị dọa sợ, đúng lúc bạn chị ở đó nên đưa chị về!”

Tần Hiên nhướn mày: “Chị… không sao chứ?”

“Không sao! Chỉ bị dọa sợ, còn uống một chút rượu, bạn chị khá tốt, đúng lúc ở đó liền đưa chị về nhà, cậu sao rồi? Không sao chứ? Không uống rượu…”

Diêu Mộng Kỳ còn muốn khuyên nhủ Tần Hiên mấy câu, nhưng Tần Hiên không để trong lòng.

Thấy Diêu Mộng Kỳ như vậy, mặc dù anh ta tiếc mình không ra tay, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm!

Còn tốt, lần này Diêu Mộng Kỳ không xảy ra chuyện, bằng không sau này anh ta còn muốn lấy cô về nhà.

Vì để có thể bên cạnh Lục Hạo Đình, Cố Vân Tịch vẫn đang nghiêm túc quay phim, hy vọng trước kỳ nghỉ của Lục Hạo Đình kết thúc có thể dành chút thời gian ở cùng nhau.

Lục Hạo Đình vẫn luôn ở đoàn phim với cô. 

Nhìn cô quay phim, cầm áo khoác, cầm nước, cầm trà mà cô thích, chăm sóc cô kỹ càng.

Nhìn đám người hâm mộ xung quanh, đây là việc thường thấy khi yêu đương a!

Cưng chiều như vậy!

Quá tuyệt!

Mặc dù vị lão đại này luôn đội mũ, đeo kính râm, thậm chí còn đeo khẩu trang nhưng nhìn dáng người anh ấy cũng biết là người trẻ tuổi!

Hơn nữa chắc chắn rất đẹp trai!

Lúc tấm hình kia của Cố Vân Tịch bị lộ, vị lão đại này không phải là quân nhân chứ?

Lục Hạo Đình vẫn ở đoàn phim chăm sóc Cố Vân Tịch, bóng dáng tỉ mỉ chu đáo khiến một đám con gái nhìn mà muốn bốc lửa.

Chu Dương quản đoàn phim rất nghiêm khắc, vị lão đại này không đắc tội nổi, căn bản không có ai dám tiết lộ điều gì ra bên ngoài, hơn nữa, Lục Hạo Đình rất ít lộ mặt trước người khác.

Cho nên khoảng thời gian này, Cố Vân Tịch rất thoải mái.

Hôm nay, Cố Vân Tịch ở bên ngoài quay phim còn chưa về, Lục Hạo Đình ở trong phòng nghỉ của cô, nhìn vào máy tính.

Những thứ này đều liên quan đến chứng cứ phạm tội của An Thế Lâm mà anh điều tra được.

Dù sao Tần Lập Vinh cũng là Chủ tịch tỉnh Giang Nam, hơn nữa cũng không có làm chuyện gì quá đáng với Cố Vân Tịch, sau khi bị anh cảnh cáo, Tần Lập Vinh không có hành động gì nữa!

Nhưng An Thế Lâm Thì khác!

Chuyện lần này, cho dù trong lòng Lục Hạo Đình biết Cố Vân Tịch cố ý nhưng tổn thương chính là tổn thương, sẽ không vì Cố Vân Tịch thông minh khéo léo thoát khỏi mưu kế mà coi như nó không tồn tại.

Lục Hạo Đình không ra tay thì thôi, một khi ra tay chính là trí mạng!

Trong tay anh có những thứ này, đủ để An Thế Lâm ở tù mục xương rồi!

Anh gọi điện thoại, sau đó gửi những tài liệu này đi.

Trong phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn An thị, An Thế Lâm đang nhức đầu về chuyện kinh doanh gần đây của công ty.

Mặc dù ông ta vẫn nói với bên ngoài An gia và Tần gia vẫn tiếp tục hôn sự, nhưng Tần gia vẫn chậm chạp chưa tỏ thái độ gì, những người đó đang chờ một thái độ.

Mà bây giờ, Chủ tịch lại trực tiếp nói với ông ta không cần bàn nữa, chuyện này ông ta không dám tiết lộ ra bên ngoài, ông ta nên làm gì đây?

Cố Vân Tịch!

Làm sao mới khiến nha đầu này nghe lời?

Bây giờ nha đầu này ở đoàn phim không ra, ở đó chỗ nào cũng có phóng viên, ông ta muốn đưa người đi rất khó!

Hơn nữa, gần đây ông ta phái người đi bắt Cố Vân Tịch, nhưng không người nào về, những người đó đi đâu rồi?

Sau khi ra ngoài liền hoàn toàn mất liên lạc, điều này khiến lòng An Thế Lâm sợ hãi bất an.

Lúc này, thư ký từ ngoài cửa hốt hoảng chạy vào.

“Chủ tịch! Chủ Tịch! Không xong rồi, cảnh sát đến!”

Hết Chương 342: Lục lão đại xuất thủ, An Đời Lâm bị bắt!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page