Danh sách chương

Diêu Mộng Kỳ lại giật chai rượu trong tay Tần Hiên: “Được rồi, em đừng uống nữa, xem em uống thành dạng gì rồi!”

Tần Hiên đưa tay lấy một chai rượu khác trên bàn, ngửa đầu uống, uống nhiều rượu khiến trên cổ và ngực anh ta ướt đẫm!

Diêu Mộng Kỳ sợ hết hồn, nhanh tay cướp lại.

Dùng sức lớn mới cướp được chai rượu lại, nhưng vẫn để Tần Hiên uống hơi nhiều. 

Anh ta tựa đầu ra ghế sofa không màng hình tượng, cười thê thảm!

“Em cũng không muốn như vậy, em có thể làm gì? Năm đó anh cả bị bệnh, nói không chữa khỏi, ba đau lòng muốn chết, muốn có một đứa con.”

“Ông ấy có tình cảm với mẹ em, khi đó mẹ em chỉ đơn thuần là thích ba, muốn sinh cho ba em một đứa bé để ba không khổ sở mà thôi.”

“Em có thể làm gì được chứ? Em không muốn làm con riêng a! Ha ha ha ha!”

Diêu Mộng Kỳ nhìn Tần Hiên như vậy, trong lòng khó chịu, lo lắng nói: “Tần… Tần Hiên, em không sao chứ? Chị đưa em về được không?”

Ngay khi cô đưa tay đụng vào anh ta liền bị anh ta nắm lấy rất chặt.

Anh ta quay đầu nhìn về phía Diêu Mộng Kỳ, chậm rãi đứng dậy đến gần cô. 

Kết quả, vì uống say, anh ta lập tức ngã vào vòng tay cô, đầu vừa vặn tựa vào bả vai cô, Tần Hiện thuận thế ôm Diêu Mộng Kỳ.

“Mộng Kỳ, chị có đúng là Mộng kỳ không? Chị đến tìm em sao? Em rất vui, chị lại đồng ý đến gặp em.”

“Chị đừng ghét em được không? Em cũng không muốn làm con riêng đâu!”

Diêu Mộng Kỳ nói: “Em đừng làm loạn, chị không ghét em!”

“Thật sao?” Tần Hiên vui vẻ như đứa trẻ.

“Thật chứ!”

Tần Hiên nhìn cô vô cùng vui vẻ!

Nhưng cười xong, anh ta lập tức chưng ra vẻ đau khổ, tựa trên bả vai Diêu Mộng kỳ, giọng nức nở nói: “Nhất định em đang nằm mơ, tất cả mọi người đều ghét em, sao chị không ghét em được chứ?”

“Em… từ nhỏ em không có cái gì cả, ngay cả khi muốn sống chung với ba nhiều một chút cũng sẽ bị nói là không hiểu chuyện, phá hoại gia đình người khác, chị biết cảm giác đó không? Em cũng cần ba mà!”

“Mộng Kỳ, chị có biết không? Thật ra người em thích luôn là chị, vẫn luôn là chị!”

Mắt Diêu Mộng Kỳ mở to vì sốc: “Em… em nói cái gì?”

Mặc dù Tần Hiên say nhưng trả lời rất khôn khéo: “Em thích chị a! Nhưng em biết…. mình không xứng với chị, người Diêu gia không thích em, hận không thể để em biến mất, coi như em thích chị đi nữa, cũng không dám nói với chị!”

“Mấy năm nay em cố gắng như vậy, chính vì có thể xứng với chị, em muốn ba thích em, để ba dạy dỗ em nhiều hơn, như vậy thì em mới có bản lĩnh, có thể đến gần chị hơn một chút, tất cả mọi thứ em cố gắng đều vì chị!”

Diêu Mộng Kỳ ngạc nhiên, quên rằng lúc này Tần Hiên đã ôm cô!

“Điều… điều này, sao có thể chứ? Tần Hiên…”

Trong lòng Diêu Mộng Kỳ vừa kích động, vừa khẩn trương, cô cầm một ly rượu trên bàn uống hết, lúc này mới có thể bình tĩnh được một chút những kích động, khẩn trương trong lòng.

Tần Hiên dựa vào bả vai cô, mở mắt nhìn cô uống hết ly rượu vang, trong lòng vui mừng!

Rất tốt! Không cần anh ta nghĩ cách để cô uống!

Tần Hiên tiếp tục nói: “Em thích chị! Em thật sự thích chị! Nhưng em biết, bất kể em có cố gắng bao nhiêu, em cũng không xứng với chị.”

“Sau đó, ba muốn em đính hôn với An Vân Tuyết, em không muốn nhưng ba bắt em phải làm như vậy, em cũng không còn cách nào.”

“Nếu như em mất đi sự ủng hộ của ba, thậm chí em còn không được gặp chị, Mộng Kỳ, tất cả những gì em làm đều dành cho chị! Em yêu chị!”

Tần Hiên vừa nói vừa ngẩng đầu hôn nhẹ lên má Diêu Mộng Kỳ, toàn thân Diêu Mộng Kỳ run rẩy, nhưng cô không nhúc nhích.

Sau đó Tần Hiên hôn lên môi cô!

Đôi mắt Diêu Mộng Kỳ đột nhiên mở to!

Cho đến bây giờ cô chưa từng hôn người đàn ông nào, cũng không biết hôn môi với đàn ông có cảm giác gì. 

Hôm nay, đột nhiên bị Tần Hiên hôn, cô có cảm giác đầu óc trống rỗng, cả người như chạm vào điện, trong cơ thể như có một nguồn nhiệt không ngừng tuôn ra.

Khiến cô có chút mong đợi, cũng lo lắng.

Tần Hiên thấy cô không phản kháng, hôn càng triền miên, đối với một người đàn ông có kinh nghiệm mà nói, giải quyết Diêu Mộng Kỳ – một cô gái đơn thuần như tờ giấy trắng rất đơn giản!

Cho dù Diêu Mộng Kỳ lớn hơn Tần Hiên ba tuổi, cô cũng không phải đối thủ của Tần Hiên.

Anh ta không muốn đợi nhưng vẫn rất dịu dàng, lại kiềm chế, triền miên lại trìu mến, một tay ôm Diêu Mộng Kỳ, một tay cử động nhẹ nhàng sau lưng cô, khiến Diêu Mộng Kỳ không tự chủ mà dần nhũn ra.

Cuối cùng cô bị anh ta đẩy ngã, đè trên ghế sofa, hôn càng triền miên!

Ánh mắt Diêu Mộng Kỳ luôn mở to.

Cô cảm giác cơ thể mình như bị khống chế, càng ngày càng nóng, đầu có càng ngày càng choáng váng, cô lo lắng, thậm chí cô có chút không muốn đẩy anh ta ra.

Cô không biết mình bị làm sao, chẳng lẽ là lần đầu tiên hôn môi cho nên đầu óc cô bị thiếu oxy sao?

Tần Hiên biết thuốc trong người cô đã bắt đầu phát huy tác dụng, vừa rồi Diêu Mộng Kỳ uống ly rượu vang kia, anh ta đã tăng thêm thuốc vào trong đó!

Cô bé chưa trải sự đời nhất định rất dễ theo đuổi, chỉ cần vẻ mặt chân thành để cô ấy tin tưởng anh ta yêu cô là được, sau đó nghĩ cách ngủ cùng nhau, sau đó nói xin lỗi, thể hiện ga lăng một chút, cô sẽ tha thứ cho anh ta.

Hơn nữa, lòng tự nhiên sẽ hướng về anh ta. 

Khi đó đã hoàn toàn theo đuổi được cô, quá đơn giản!

Diêu Mộng Kỳ vô cùng lo lắng, cuối cùng cô vẫn chịu đựng cảm giác kỳ quái trong cơ thể kia, cố gắng đẩy Tần Hiên ra, nhưng lúc này, sao Tần Hiên có thể buông cô ra chứ?

“Mộng Kỳ…. Đừng đi, em yêu chị! Em yêu chị!”

“Buông ra… Tần Hiên! Cậu đứng lên… ưm…”

Dù sao Diêu Mộng Kỳ cũng là một cô gái giàu có, cô nhút nhát, cô không phải kiểu người ở bên ngoài làm loạn, tùy tiện lên giường cùng người khác, cô không có kinh nghiệm này, ngay cả yêu cũng chưa từng yêu.

Trong khi cô vẫn còn tỉnh táo, cô không thể trao lần đầu tiên của mình dễ dàng ở một nơi phòng riêng như vậy được. 

Một cô gái có chút mơ mộng, ngây thơ, trong trí tưởng tượng của cô, lần đầu tiên phải thật lãng mạn, xinh đẹp.

Dưới tình thế cấp bách, Diêu Mộng Kỳ cầm ly rượu trên bàn rót vào miệng Tần Hiên.

“Được rồi, chị uống với cậu! Uống!”

Cô cầm ly rượu đổ vào miệng Tần Hiên không ít, nhưng đồng thời cũng đổ cả ra người mình, toàn thân cô đều mùi rượu.

Tần Hiên đột nhiên bị rót đầy rượu, sặc một cái.

Diêu Mộng Kỳ tận dụng cơ hội này, nhanh chóng đứng dậy chạy đi.

“Chị đi vệ sinh, lát nữa quay lại!”

Nói xong liền nhấc chân chạy!

Kết quả cô còn chưa chạy đến phòng vệ sinh liền bị một đám đàn ông uống say kéo lại!

Hết Chương 339: Người anh thích vẫn luôn là em!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page