Danh sách chương

Trong tay Cố Vân Tịch nắm mạng Tần Mạc, điều này vô cùng hấp dẫn!

Nhưng điều cuối cùng Tần Hiên muốn là thế lực!

Thế lực như Diêu gia vậy!

Điều này Cố Vân Tịch không cho được!

Nhưng Cố Vân Tịch đang nắm giữ mạng Tần Mạc, điều này khiến anh ta không muốn buông!

Nếu có cả hai là tốt nhất!

Ba lại đồng ý để Cố Vân Tịch gả cho mình, vậy đã rõ, ba cũng không muốn bỏ anh ta, ngược lại muốn nâng đỡ anh ta, điều này khiến Tần Hiên rất vui!

Lúc này chắc Diêu Văn Tích bị chọc tức đi?

Nhưng vậy thì sao? Cái nhà này, ba là người có quyền quyết định cao nhất!

An Vân Tuyết bị Tần Hiên cưỡng chế đưa về An gia, An Thế Lâm biết chuyện đi tìm, hung hăng cho An Vân Tuyết một bạt tai!

“Phế vật, mày còn có mặt mũi đi tìm Tần Hiên? Chuyện thành ra như vậy đều do mày!”

“Tần gia mất hết mặt mũi, An gia mất hết mặt mũi, giá cổ phiếu tụt dốc, hai ngày nay An gia chúng ta tổn thất nặng nề, mày vẫn còn có mặt mũi đi tìm Tần Hiên sao? Tần Hiên đồng ý giúp mày sao? Mày cho là xảy ra chuyện này mày có thể tẩy trắng sao?”

Hai ngày nay, An Thế Lâm vẫn chạy khắp nơi nói với người khác, hôn ước An gia và Tần gia vẫn tiếp tục, hầu như không chú ý đến An Vân Tuyết.

Trong mắt ông ta, đứa con gái này phế rồi, cho nên ông ta cũng không cần lãng phí sự quan tâm làm gì!

Hai ngày nay, thế giới An Vân Tuyết hoàn toàn bị đảo lộn!

Rõ ràng giây trước còn ở cùng chồng chưa cưới tình nồng mật ý, tại sao khi tỉnh dậy lại biến thành như vậy?

Chồng chưa cưới không cần mình!

Người ba luôn yêu mình nhất cũng xem cô ta thành kẻ thù!

Tại sao bọn họ lại đối với mình như vậy?

An Vân Tuyết bụng má, mặt đầy nước mắt nhìn An Thế Lâm, khóc lóc nói: “Ba, con bị oan, con bị oan mà! Người đêm đó ở cùng con là Tần Hiên, con nghe lời ba, nghĩ cách duy trì quan hệ với anh ấy, sớm ngày gả vào Tần gia, còn làm sai chỗ nào?”

An Thế Lâm nhìn An Vân Tuyết, lạnh lùng nói: “Mày không làm sai, chẳng qua mày không làm thành công mà thôi!”

“Dù sao danh tiếng của mình đã hoàn toàn bị hủy rồi, tẩy không trắng, Tần gia không muốn mày nữa, cho nên chấp nhận số phận của mình đi!”

“Không!” An Vân Tuyết thét chói tai: “Chấp nhận sao? Rõ ràng tất cả mọi thứ đều là của con, dựa vào cái gì đột nhiên cái gì cũng không có? Ba muốn Cố Vân Tịch thay thế con sao? Ba, ba đừng quên, Cố Vân Tịch không thích An gia, nếu ả ta gả vào Tần gia, còn chưa xác định giúp ba hay hại ba đâu!”

Sắc mặt An Thế Lâm hơi biến!

Chỉ là rất nhanh ông ta lại hồi phục sắc mặt nói: “Cuối cùng Vân Tịch vẫn là con gái tao, nó gả vào Tần gia cần An gia ủng hộ, nó chỉ có thể nghe lời tao.”

“Lại nói, nếu không có An gia, nó không có cái gì hết, ban đều nó có thể vào An Nghệ, chứng tỏ, trong lòng nó vẫn muốn về An gia.”

“Vân Tịch gả vào Tần gia là chắc chắn, mày không cần ở đây khích bác ly gián, cho dù nó có nghe lời hay không, tao cũng có cách để nó nghe lời, còn mày…”

“Cứ chờ đi, chờ tao giải quyết xong chuyện, lại xử lý mày sau!”

Lúc này mặt An Thế Lâm đầy khinh thường đối với An Vân Tuyết, ông ta phất tay áo rời đi!

Nhìn bóng lưng An Thế Lâm rời đi, nhớ đến người ba thương yêu mình, bây giờ lại lạnh nhạt, không chút do dự đem tất cả thứ vốn thuộc về mình cho Cố Vân Tịch!

Mặt An Vân Tuyết dần vặn vẹo!

Chu Mẫn thấy An Thế Lâm rời đi liền lén từ bên cạnh chạy tới, nắm tay An Vân Tuyết nói: “Tiểu Tuyết, ba con quyết tân bỏ con thì làm thế nào?”

An Vân Tuyết không lên tiếng.

“Tần Hiên bên kia thì sao? Thế nào rồi? Cậu ta có đồng ý làm chứng cho con không?”ư

An Vân Tuyết ngẩng đầu lên nhìn mẹ mình: “Buồn cười! Anh ta nói một khi anh ta đứng ra thừa nhận, vậy chính là đội nón xanh cho mình!”

Chu Mẫn lập tức lo lắng: “Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ con cứ bị oan uổng như vậy, đem tất cả điều tốt cho Cố Vân Tịch sao?”

Ánh mắt An Vân Tuyết trở nên nguy hiểm: “Cho Cố Vân Tịch sao? Đương nhiên không thể!”

“Cố Vân Tịch là thứ gì? Ả ta muốn vào Tần gia? Ả ta muốn cướp tất cả của con sao? Không thể được!”

Chu Mẫn nói: “Tiểu Tuyết, con có cách gì?”

An Vân Tuyết nhìn bà: “Con không có được, người khác cũng đừng mơ có được, mẹ, chúng ta không thể nhường cái nhà này cho Cố Vân Tịch được, một khi Cố Vân Tịch gả vào Tần gia, vậy thì An gia cũng không có chỗ dung thân cho chúng ta, tất cả những năm qua chúng ta cố gắng há chẳng phải công cốc sao?”

“Đúng! Tiểu Tuyết con nói đúng, mẹ cũng không muốn như vậy, con nói đi, muốn mẹ làm gì? Mẹ nhất định giúp con!”

An Vân Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ: “Những phòng viên kia vẫn còn ở đó chứ?”

“Còn! Vẫn ở đó!”

An Vân Tuyết cưới một tiếng: Rất tốt, mẹ, mẹ nghĩ cách dụ ba đến công ty, tùy tiện tìm một vài chuyện là được, con phải đi gặp đám phóng viên kia.”

Chu Mẫn sửng sốt!

“Phóng viên, con gái, con muốn làm gì? Bây giờ đám phóng viên kia bôi đen con thành như kia rồi, con nói gì bọn họ sẽ không tin.”

An Vân Tuyết nói: “Không, bọn họ sẽ tin, không đúng, bất kể bọn họ có tin hay không không liên quan đến con, mẹ, không phải ba muốn để Cố Vân Tịch thay con gả vào Tần gia sao? Vậy con phải hủy diệt Cố Vân Tịch, như vậy, ả ta mới không có tư cách cãi chúng ta, mẹ đừng quên, mẹ còn có một người con trai!”

Chu Mẫn sửng sốt, giờ mới hiểu được!

“Không sai, chúng ta còn có Thừa Nghiệp, nhưng về Cố Vân Tịch, con thật sự có cách sao?”

An Vân Tuyết thì thầm vào tai Chu Mẫn một lúc, Chu Mẫn càng nghe ánh mắt càng sáng, nắm tay An Vân Tuyết nói: “Được được được! Làm như vậy, chỉ cần làm như vậy, mẹ lập tức đi sắp xếp.”

Rất nhanh, An Thế Lâm nhận được điện thoại nói công ty có việc gấp cần ông ta đến xử lý, An Thế Lâm lập tức đến công ty!

Chờ An Thế Lâm đi xa, Chu Mẫn sắp xếp một chút dẫn con gái đi ra gặp đám phóng viên bên ngoài.

Đám phóng viên đã chờ rất lâu, đột nhiên thấy An Vân Tuyết đi ra nên rối rít kích động, tất cả xông về bên này!

“An Vân Tuyết!”

“An Vân Tuyết!”

An Vân Tuyết mặc một chiếc váy đơn giản, tóc rối bời, hai má sưng lên, cô ta lại làm cho mình hốc hác!

Lúc trước đi gặp Tần Hiên còn tỉ mỉ ăn diện, giờ phút này cô ta tẩy trang trên mặt, thậm chí còn làm mình trở nên chật vật để đi ra. 

Lần đầu An Vân Tuyết chật vật như vậy trước ống kính!

Cô ta vừa ra đến nơi liền bắt đầu khóc!

“Tôi biết mọi người muốn hỏi cái gì, tôi cũng biết mọi người đều nhìn tôi như thế nào, nhưng tôi muốn nói tôi không bồi ngủ, tôi thật sự không có!”

“Tôi bị người khác hãm hại, tôi bị hãm hại, có người tìm người cường bạo tôi, còn cố ý để lại tờ giấy kia, sau đó gọi truyền thông đến, tất cả mọi chuyện đều được sắp xếp, tôi bị hãm hại hu hu hu…”.

Hết Chương 322: Họp báo, tôi bị hãm hại!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page