Danh sách chương

Diêu Mộng Kỳ hoảng sợ, một câu cũng không nói nên lời, cô cảm thấy lòng người thật phức tạp, khiến cô có chút sợ hãi!

Cô trầm mặc một hồi, kéo ống tay Phan Chi Quân: “Vậy… Mẹ, mẹ nói… Có phải trong lòng Vũ Vi hiểu rõ, cho nên mới… mới không đồng ý?”

Phan Chỉ Quân nhìn con gái, cười: “Mẹ không biết trong lòng Vũ Vi nghĩ thế nào, nhưng mẹ biết một điều,… Vũ Vi thông minh hơn con nhiều!”

Diêu Mộng Kỳ: “…”

Cô cúi đầu, không nói lời nào. 

Phan Chỉ Quân nói: “Mộng Kỳ, mẹ nói cho con nhiều như vậy, chỉ muốn con hiểu rõ, không trông cậy vào Diêu gia được, vì có một bộ phận lớn Diêu gia bị cô con nắm trong tay, mà con người cô con không nhờ vả được!”

“Cho nên, mẹ muốn lúc cô con chưa chú ý đến con, mẹ phải nhanh chóng tìm con đường có lời cho con, lỡ như ngày nào đó cô con nhớ đến con, mẹ lo lắng có sẽ đem con ra làm giao dịch lợi ích để lót đường cho anh con hoặc tiểu Mạc.”

Sắc mặt Diêu Mộng Kỳ trắng nhợt: “Mẹ…”

Phan Chỉ Quân thở dài: “Mộng Kỳ, cô con là người vô cùng máu lạnh, nó quá hiếu thắng, mạnh mẽ, thích thể hiện, mạnh mẽ đến máu lạnh, cho nên con nhất định phải nghe mẹ, Tần Hiên nữa! Mẹ không cảm thấy có gì không tốt, vì bản thân cô con cũng không phải thứ gì tốt!”

“Mộng Kỳ, cho dù là kết bạn hay kết hôn, con phải nhớ, không phải cô con không thích là không tốt, con phải vì mình mà cạnh tranh.”

“Cho dù Tần Hiên như thế nào, cũng là con trai Tần gia, nó đã trưởng thành rồi, cho dù Tần Lập Vinh như thế nào cũng sẽ không bỏ mặc con trai mình. Còn Tần Mạc, không phải trước mắt nói chỉ có thể kéo dài tuổi thọ sao? Con trai không khỏe mạnh, Tần Lập Vinh không coi trọng, cũng sẽ không hoàn toàn dựa vào Tần Mạc, cho nên tương lai Tần gia dựa vào Tần Hiên nhiều hơn.”

“Con phải nắm chắc.”

Diêu Mộng Kỳ sửng sốt: “Mẹ… nắm chắc cái gì?”

Phan Chỉ Quân trợn mắt nhìn đứa con gái ngu ngốc của mình: “Mộng Kỳ, chẳng lẽ con không nhìn ra, Tần Hiên đến gần con để lấy lòng sao? Nó muốn để lại ấn tượng tốt cho con sao?”

“Mẹ… Không thể nào đâu! Cậu ta… Cậu ta…”

“Cậu ta có vị hôn thê, còn nhỏ tuổi hơn con có đúng không?”

Diêu Mộng Kỳ cúi đầu không nói lời nào. 

Phan Chỉ Quân nói: “Tuổi tác không phải vấn đề, bây giờ xã hội thế nào? Chị em yêu nhau quá bình thường!”

“Hơn nữa, nữ hơn 3 tuổi ôm gạch vàng, con chỉ lớn hơn Tần Hiên vài tuổi, có vấn đề gì đâu?”

“Về phần An Vân Tuyết…” Phan Chỉ Quân cười: “Mộng Kỳ, An Vân Tuyết cũng có một chút bản lĩnh, nhưng xuất thân của cô ta là một đòn chí mạng, cô ta là con gái riêng!”

“Gia đình chính trị coi trọng nhất là danh dự, nhất là gia tộc thích thể hiện như Tần gia, Tần Hiên có thân phận con riêng đã quá mất mặt, nhưng ít ra Tần Mạc sống không lâu, điềm này khiến cậu ta có mặt mũi.”

“Tần Hiên đồng ý đính hôn với An Vân Tuyết, chẳng qua là coi trọng An gia mà thôi, lúc đó Tần Hiên cần thế lực nâng đỡ, An gia lại liều mạng đứng ra góp sức, đương nhiên cậu ta đồng ý.”

“Nếu như An gia có thể cùng nó chống lại Diêu gia, coi như nó thật sự cưới An Vân Tuyết cũng không sao, nhưng con nhìn tình thế bây giờ, An gia không giúp được cậu ta, còn kéo chân sau, bây giờ An Vân Tuyết không có giá trị nào!”

“Nhất là An Vân Tuyết không có đầu có kia, lại chạy đi làm minh tinh cái gì! Có danh tiếng tốt một chút mà thôi, làm một minh tinh nhỏ không có vấn đề, nhưng nếu như có vết nhơ, Tần gia càng không cần cô ta!”

Diêu Mộng Kỳ nghe đến đây, cô cảm thấy Tần Hiên khiến cô có chút không thể hiểu nổi!”

“Mẹ, nếu Tần Hiên đã như vậy, thì cũng không phải người tốt lành gì? Làm sao con có thể ở cùng người như vậy? Hơn nữa, cậu ta không thích con, cậu ta chỉ thích gia thế của con…”

Phan Chỉ Quân cười: “Con muốn lấy người mình thích không? Đồng thời đối phương cũng yêu con phải không?”

Diêu Mộng Kỳ gật đầu liên tục, các cô gái đều muốn như vậy.

Kết hôn đều như vậy!

Phan Chỉ Quân nhìn ánh mắt của Diêu Mộng Kỳ, như đang nhìn đồ ngốc không hiểu chuyện!

“Tình yêu có thể mài ra cơm ăn sao?”

Diêu Mộng Kỳ bĩu môi, lời này nghe quá nhiều, lười giải thích!

Phan Chỉ Quân nói: “Năm đó mẹ con gả cho ba con là vì thích, vì yêu! Hơn nữa, cho đến bây giờ, ba con vẫn có tình cảm với mẹ, nhưng con nhìn mẹ có hạnh phúc không?

Diêu Mộng Kỳ sững sờ!

“Mẹ thích ba con, không quan tâm trong lòng ông ấy cất giấu đoạn tình cảm trước, không quan tâm ông ấy có một đứa con trai, gả vào nhà chăm sóc đứa con trai đó, làm mẹ kế, nhưng nhiều năm rồi, con thấy mẹ được cái gì?”

“Trong nhà bị cô con nắm trong tay, mẹ còn phải nhìn sắc mặt cô con, mẹ mà hơi không chiếu cô cô con, ông nội và ba con đến chỉ trích mẹ, mẹ tự tay nuôi lớn con trai cũng không thân thiết được, còn lo lắng con gái mình có bị cô con bán đi hay không!”

Diêu Mộng Kỳ: “…”

“Nếu Tần Hiên thật sự để ý đến gia thế của con, mẹ cảm thấy vô cùng tốt, vì chỉ cần Diêu gia không ngã, Tần Hiên phải tôn trọng con cả đời.”

“Cậu ta thăng quan phát tài con đi theo hưởng phúc, cao cao tại thượng làm phu nhân nhà giàu, người phụ nữ có tiền, ở trên cao được mọi người hâm mộ, nhận được hào quang vô hạn, được chồng tôn trọng, cho con mặt mũi, cho con địa vị, con mới có thể sống thoải mái.”

“Không dựa vào tình yêu được, nhất là không dựa vào lòng dạ đàn ông được, coi trọng gia thế bên nhà người đàn ông sẽ không khiến có tủi thân, mà con chỉ cần hưởng thụ cuộc sống là được!”

Diêu Mộng Kỳ trầm mặc!

Phan Chỉ Quân thở dài nói: “Mẹ là người từng trải, gặp nhiều người hơn con, năm đó khi mẹ còn là con gái gả cho nhà giàu, cũng có tình yêu.”

“Nhiều năm rồi, vào nhà giàu cũng có chỗ không tốt, phần lớn cũng không tệ, có hào quang, cơm áo không lo, trong giới thượng lưu vẫn tốt.”

“Ở chung thời gian dài, cũng có tình cảm! Mà những người kia gả đi vì tình yêu phần lớn đều không có cuộc sống tốt, dĩ nhiên cũng không phải là không thành công vươn lên, nhưng quá trình cũng rất gian nan, Mộng Kỳ, con có dũng khí đem hạnh phúc cả đời ra đánh cược không?”

Đầu óc Diêu Mộng Kỳ hoang mang, vẫn cúi đầu không nói lời nào.

Phan Chỉ Quân nói: “Con suy nghĩ thật kỹ đi! Liên quan đến Tần Hiên, mẹ cảm thấy điều kiện cậu ta không tệ, nhưng nếu con không gả cho cậu ta, dĩ nhiên mẹ hy vọng con có thể sống tốt, con là con gái duy nhất của mẹ mà.”

“Tóm lại, gả cho Tần Hiên, nhất định Tần Hiên sẽ tôn trọng con rồi, giống như Chủ tịch tỉnh tôn trọng cô con vậy, thứ cậu ta chênh lệch duy nhất với Tần Mạc là Diêu gia, Tần Mạc có Diêu gia ủng hộ, con nên Tần Hiên không bằng, nhưng nếu Tần Hiên cưới con thì lại khác!”

Hết Chương 291: Nhìn trúng gia thế của con.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page