Danh sách chương

Đồng hồ đeo tay tình nhân của Đường Triết Tịch là cổ nhất, vô cùng được lòng phái nữ!

Cái trên tay Cố Vân Tịch chính là cái đẹp nhất!

Đeo đồng hồ trên tay vừa đẹp vừa tinh xảo!

Vòng tay có hình dáng hoa, hơn nữa còn màu hồng, không phải đẹp bình thường!

Con gái, ai cũng vô cùng thích!

Nhưng chiếc trên tay Cố Vân Tịch, mặc dù cũng là hình dáng thiếu nữ nhưng lại đơn giản so với những cái khác một tí!

Đơn giản nhưng không mất đi sự tinh xảo, tóm lại nó rất có phong thái của Nữ Vương!

Sau này xã hội phát triển kinh tế, địa vị của phụ nữ ngày càng cao, tính độc lập cũng ngày càng cao, xã hội bắt đầu lưu truyền một câu nói, gọi là Nữ vương!

Chiếc đồng hồ đeo tay này có thể nói chính là thứ dung hợp tốt nhất với khí chất, phát huy rất tốt!

Cố Vân Tịch vô cùng thích!

Lục hạo Đình vừa đeo lên tay cô, vừa nói: “Đây là chiếc cuối cùng vị tiên sinh đó làm, cũng là chiếc vô cùng đặc biệt, cất rất kỹ, lúc anh tìm được người nhà của ông ấy, phải mất một khoảng thời gian bọn họ mới chịu nhượng lại.”

“Bên trên vẫn khắc tên hai chúng ta, là hậu nhân của vị tiên sinh đó hoàn thành, em xem có thích không?”

Cố Vân Tịch cười, mi mắt cong cong: “Thích! Vô cùng thích!”

Lục Hạo Đình vuốt mái tóc dài của cô: “Em còn việc gì không? Nếu không thì đi thôi! Đi ăn cơm, còn hai ngày nữa là đi quay phim rồi sao? Đến lúc đó, anh muốn gặp em cũng khó!”

Cố Vân Tịch cười: “Hai ngày nữa phải vào đoàn phim rồi, đạo diễn Chu Dương chắc sẽ không nghiêm khắc với em quá đâu. Chỉ cần em hoàn thành cảnh quay thật tốt, em sẽ có thể ra ngoài!”

Lục Hạo Đình nói: “Không cần em phải ra ngoài, đến lúc đó anh đến thăm ban!”

“Ừm!”

“Mang áo khoác đến đây, chúng ta đi!”

Cố Vân Tịch chạy đến phòng nghỉ của mình lấy áo khoác.

Cố Vân Tịch đi rồi, khí thế trên người Lục Hạo Đình lập tức thay đổi!

Không còn cảm giác ưu nhã cao quý, ôn nhu ấm áp bỗng nhiên biến mất, thay vào đó khiến cho người khác cảm giác vô cùng áp lực!

Nhìn thoáng qua những đồ vật bên cạnh anh, rồi nhìn Lâm Thâm hỏi: “Vân Tịch vào An Nghệ lâu rồi, trừ mấy thông báo tuyên truyền phim, còn lại không có việc gì sao?”

Anh vừa nhìn, chính là lịch trình của Cố Vân Tịch.

Lâm Thâm cung kính nói: “Không có!”

Lục Hạo Đình quay đầu nhìn nhóm người ở cửa kia!

An Thế Lâm cùng một đám người bị dọa hết hồn, cái nhìn này thật khủng khiếp!

Lục Hạo Đình chậm rãi đứng dậy, từ từ đi về phía An Thế Lâm. Chân anh dài, cả người mặc quân trang, giày lính dẫm trên sàn như đang đạp những gai nhọn vào lòng mọi người!

Mỗi một bước đều khiến đám người kia nơm nớp lo sợ!

Lục Hạo Đình đeo kính râm trên mặt, mọi người không nhìn thấy ánh mắt của anh, nhưng có thể cảm nhận được!

Lục Hạo Đình dừng trước mặt An Thế Lâm: “Nghe nói An tổng rất ghét Vân Tịch nhà tôi?”

An Thế Lâm bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, đối diện khí thế mạnh mẽ của người này, cảm giác đối phương có một cỗ sát khí khiến người khác sợ hãi, hai chân ông ta đều đang run rẩy!

“Không có… không có, tôi…”

“Không có? Vừa rồi, trong phòng họp, không phải ông còn chê cô ấy sao?”

An Thế Lâm cùng đám người giật mình!

Lại nhớ đến chuyện trong phòng họp, lại nhìn căn phòng trà!

Nó ngay ở đối diện, đều mở cửa, người nào có thính lực tốt, đúng là có thể nghe được!

Ông trời ơi…!

Trán đám người kia toát đầy mồ hôi lạnh, vị này đã nghe được toàn bộ rồi sao?

Lục Hạo Đình vẫn thờ ơ, nhưng lực sát thương mười phần: “Tôi muốn qua xem Vân Tịch nhà tôi ở chỗ này có bị các người không có mắt nhìn mà bị bắt nạt hay không!”

Trong lòng An Thế Lâm run lên!

“Được rồi! Có thể đi rồi!”

Đang lúc mọi người bị khí thế trên người Lục Hạo Đình đè đến sắp không nhịn được, âm thanh vui vẻ của Cố Vân Tịch xuất hiện.

Lục Hạo Đình quay đầu, thu hồi lại khí thế, hồi phục sự dịu dàng ôn hòa: “Vậy đi thôi!”

Anh đưa tay về phía Vân Tịch, cô chạy đến đưa tay mình vào lòng bàn tay anh, đến gần Hàn Bình, nhìn mặt anh ta bị thương, Cố Vân Tịch nhìn một chút: “Hàn Bình, mặt mũi anh bị ai đánh thế?”

Cái này không giống như đi làm nhiệm vụ bị thương, làm nhiệm vụ đều là ngươi chết ta sống, Hàn Bình bị thương thế kia giống như là đánh nhau hơn.

“Có phải các anh đánh nhau hay không? Hay bị người khác đánh? Không phải đều nói quân tử không đánh mặt sao? Ai làm vậy? Thất đức thế!”

Hàn Bình: “…”

Lục Hạo Đình: “Anh đánh đấy!”

Cố Vân Tịch: “…”

Mọi người: “…”

Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh!

Tất cả mọi người đều hoang mang!

Nụ cười trên mặt Cố Vân Tịch cứng đờ, lập tức nở nụ cười đầy chân chó: “Anh Hạo Đình, đánh rất hay! Anh Quá lợi hại, đánh người cũng có cảm giác nghệ thuật, nhìn vết thương nhỏ trên mặt này xem, rất đối xứng!”

Hàn Bình: “…”

Lục Hạo Đình: “…”

Mọi người: “…”

Lục Hạo Đình bị cô chọc cười, xoa đầu cô!

Hàn Bình nói: “Chị dâu, chúng tôi vô tội! Thật sự vô tội! Lâm Kiêu tên kia không phải bị thương chưa khỏi sao, anh ta lại tìm chúng tôi gây chuyện, kết quả chúng tôi không đánh lại anh ta, sau đó bị… bị Thủ trưởng biết, nói chúng tôi khoảng thời gian này vì anh ấy bị thương, huấn luyện cũng giảm xuống, cho nên đem tất cả huynh đệ chúng tôi huyện luyện liên tục, huấn luyện vô cùng tàn nhẫn, đặc biệt là mặt!”

Cố Vân Tịch nghe xong, nhíu mày nói: “Lâm Kiêu mà các anh cũng đánh không lại, không trách anh Hạo Đình dày vò các anh a!”

Hàn Bình lập tức che mặt muốn khóc: “Chị dâu, toàn bộ bộ đội, trừ Thủ trưởng chúng tôi, không có mấy người có thể đánh thắng Lâm Kiêu!”

Mặt Cố Vân Tịch lập tức tràn đầy kiêu ngạo: “Đó là anh Hạo Đình nhà tôi giỏi nhất!”

Hàn Bình: “…”

Đây không phải điểm quan trọng được không?

Cố Vân Tịch kéo tay Lục Hạo Đình: “Đi thôi!”

Lục Hạo Đình nhìn Hàn Bình một cái, nhấc chân rời đi cùng Cố Vân Tịch.

Cái nhìn kia khiến Hàn Bình muốn khóc, xong rồi, tố cáo không thành, chắc chắn trở về còn phải huấn luyện nữa!

Hu hu hu… Vương Hầu, tên khốn khiếp cậu, ai nói anh ta tố cáo với chị dâu có tác dụng?

Con mẹ nó!

Cố Vân Tịch đưa áo khoác của Lục Hạo Đình để anh mặc vào: “Mặc áo vào, anh mặc quân phục quá bắt mắt rồi!”

Trước khi đi, Cố Vân Tịch không quên dặn dò Lâm Thâm: “Hai ngày này anh chuẩn bị hợp đồng ký với Chu Dương bên kia cho tốt, chuẩn bị xong thì nói cho tôi biết, hai ngày sau tôi sẽ về, ký xong hợp đồng thì vào đoàn phim luôn.”

“Được!”

Cố Vân Tịch nhìn về phía đám giám đốc cổ đông của công ty, chỉ chỉ Lục Hạo Đình nói: “Chuyện liên quan đến anh ấy, không nên nhiều chuyện trong công ty, cũng đừng tùy ý lan truyền, khiêm tốn vào, hiểu không?”

Mọi người nhìn bóng lưng Lục Hạo Đình vẫn có cảm giác áp bách, nhao nhao gật đầu đồng ý!

Cố Vân Tịch hài lòng, ôm lấy hoa tươi, trên tay đeo đồng hồ của Đường Triết Tịch, kéo Lục Hạo Đình quay người rời đi!

“Đứng lại!”

Hết Chương 284: Nghe nói An tổng rất ghét Vân Tịch nhà tôi!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page