Danh sách chương

Mặt An Vân Tuyết hoàn toàn cứng đờ!

Cố Vân Tịch nhìn mọi người, nói: “Các vị, lúc ông ngoại tôi còn sống đã dạy tôi không ít y thuật trị các loại bệnh nan y phức tạp, phương pháp điều trị, ông dạy tôi học rất nhiều.”

“Khi tôi còn bé, ông ấy dạy y thuật cho tôi cực kỳ nghiêm khắc, dặn dò tôi nhất định phải học cho thật giỏi!”

“Tôi chữa bệnh cho Tần Mạc, thứ nhất là vì thấy thuốc có lòng nhân ái, thứ hai là suy nghĩ cho An gia, chắc hẳn mọi người đều biết bệnh của Tần Mạc, đã đi khám các chuyên gia khắp thế giới đều nói không chữa được, rất trùng hợp tôi có thể chữa!”

“Trước mắt, tôi có thể kéo dài tuổi thọ cho anh ta 10 năm, hơn nữa còn đảm bảo anh ta có thể kết hôn sinh con, không di truyền cho đời sau, nói cách khác, nếu như tương lai y thuật tôi không tiến bộ, hoặc Tần gia không gặp được người có thể trị khỏi hẳn cho anh ta, anh ta vẫn chết.”

“Vậy thì sao? Như cô nói, mười năm sau con của Tần Mạc cũng đã lớn, đến lúc đó Diêu phu nhân đào tạo thêm mấy năm nữa là có thể thừa kế gia tộc, nó sẽ cản đường Tần Hiên!” An Vân Tuyết không đợi nữa mà vội nói.

Khóe miệng Cố Vân Tịch ngoắc lên: “Cho nên nói cô ngu ngốc đó! Đứa trẻ kia từ khi ra đời đến khi lớn lên cần 18 năm, trong 18 năm này, chẳng lẽ Tần Hiên không làm cái gì, chỉ ở nơi nào đó chờ không thừa kế gia tộc sao?”

“Người không có bản lĩnh thì thừa kế gia tộc cái gì? Tần gia là nhà của chủ tịch tỉnh Giang Nam, vị trí này có nhiệm kỳ, không phải thừa kế, Tần Hiên có cái gì tốt mà đòi thừa kế?”

“Chẳng qua Tần Hiên chỉ là con riêng, điều này là sự thật, Tần Mạc mới là danh chính ngôn thuận, có nhà mẹ mạnh mẽ, thịnh vượng, bản thân lại thông minh đa tài, người con trai như vậy mới thích hợp nhất.”

“Tần Hiên muốn đặt chân vào đất Tần gia, vậy thì không nên đối đầu với Tần Mạc, anh ta muốn huynh hữu đệ cung thì phải chăm sóc người anh Tần Mạc bị bệnh này nhiều, sau này anh mình có bao nhiêu đứa con thì cũng phải đối xử thật tốt. Đây mới là việc một công tử danh môn phải làm!”

Chú thích: Huynh hữu đệ cung nghĩa là Anh em hòa mục thân ái tôn kính lẫn nhau.

“Diêu Văn Tích chỉ cần con trai vẫn còn sống, chỉ cần có cháu trai, bà ấy có một tia hy vọng, thì nhìn những đứa con riêng như các người mới đỡ ngứa mắt, bà ấy vì con trai, vì Diêu gia, cũng sẽ nể mặt của Chủ tịch tỉnh, sẽ không làm khó các người.”

“Nếu bây giờ Tần Hiên giúp Tần Mạc một tay, ưu tiên Tần Mạc trước tiên, dĩ nhiên Diêu Văn Tích càng không có lý do nói gì, như vậy Chủ tịch tỉnh còn cảm thấy Tần Hiên hiểu chuyện, là người có tài năng, đáng bồi dưỡng!”

“Sau này nếu Tần Mạc thật sự chết, đứa bé kia còn nhỏ, muốn thừa kế gia tộc còn cần thời gian, cần lớn lên, lúc đó chính là cơ hội của Tần Hiên, Diêu Văn Tích cần các người chống đỡ vinh dự của Tần gia, không thể để cho Tần gia suy bại, nếu không khi cháu trai trưởng thành, sao có thể thừa kế Tần gia, hiểu không?”

Cố Vân Tịch ngừng một lát, nói đến nỗi khiến đầu óc An Vân Tuyết loạn thành một mớ, bây giờ cô ta đã hoàn toàn không biết ai đúng ai sai, không biết nghe ai!

Cố Vân Tịch nhìn dáng vẻ kia của cô ta, thật ra trong lòng có chút buồn cười!

Cái đứa xui xẻo này, thật là đơn thuần! Ha ha!

“Tôi cứu Tần Mạc, giúp Diêu Văn Tích, cũng giúp Diêu gia, cũng cho Chủ tịch tỉnh mặt mũi, khiến con trai ưu tú của ông ấy không chết nhanh, đồng thời cũng khiến Tần Hiên có cơ hội thể hiện tình cảm của hai người, cùng với Diêu Văn Tích.”

“Hơn nữa, tôi về An gia mới làm chuyện này, bọn họ sẽ nhớ tôi là con gái An gia, sẽ cảm kích An gia, Diêu Văn Tích mới nể mặt tôi sẽ không làm khó cô với Tần Hiên quá.”

“Chuyện này vốn hoàn hảo, nhưng mắt các người thiển cận, chỉ biết nhìn lợi ích trước mắt, trách tôi chữa bệnh cho Tần Mạc sao? Vậy thì sao? Các người mong Tần Mạc chết sao? Những lời cô vừa nói, nếu bị Tần gia nghe được, đừng nói là Diêu Văn Tích, ngay cả Chủ tịch tỉnh cũng sẽ không bỏ qua cho cô, Tần Hiên cũng xui xẻo theo!”:

An Vân Tuyết bị Cố Vân Tịch nói, cơ thể lắc lư một cái, đầu óc hoang mang, mặt đờ đẫn ngã ngồi trên ghế, hoàn toàn không biết nên làm gì!

Cố Vân Tịch nhịn cười: “Được rồi, ngoan ngoãn về làm công chúa An gia, đi tìm Tần Hiên bồi đắp tình cảm, quan tâm Tần Mạc một chút, lấy lòng Diêu Văn Tích.”

“Nhiều năm rồi mà chủ tịch vẫn đối xử với phu nhân tốt như vậy, nhất định tình cảm rất sâu nặng, không bỏ được người vợ này, cho nên các người làm vãn bối, cũng nên hiếu thuận, khiến Chủ tịch vui vẻ!”

Về giới giải trí, nơi này cô không làm được, An Nghệ có tôi là đủ rồi, cô ngoan ngoãn ở nhà đi!”

An Thế Lâm và An Vân Tuyết bị Cố vân Tịch nói đến nỗi một chữ cũng không nói ra được, một người sắc mặt tái xanh, một người ánh mắt đờ đẫn!

Cố Vân Tịch nhìn về phía An Thế Lâm: “Ba, ba thế thế nào? “Thịnh Thế Vương Phi” con đi diễn, phim đặc công cũng để con diễn, sau này em gái ở nhà làm công chúa, đem tài nguyên tốt nhất của An Nghệ cho con, cô ta phụ trách làm thiếu phu nhân Tần Gia, con làm đại minh tinh.”

“Dù sao, các vị giám đốc và cổ đông đều đã đồng ý rồi, ba cũng gật đầu đi! Nếu không sẽ rất khó coi đó!”
An Thế Lâm bị chọc tức thiếu chút nữa hộc máu, sắp nghẹn chết!

Cố Vân Tịch lấy lệnh triệu tập lại, nhìn mọi người, lấy điện thoại ra, bấm gọi cho Chu Dương.

Rất nhanh, điện thoại được kết nối, cô bật loa ngoài để tất cả mọi người đều có thể nghe.

“Uy! Vân Tịch à! Cô đừng tìm tôi, tôi nói cho cô biết, An Vân Tuyết – em gái cô không còn gì để nói, tôi tuyệt đối không tha thứ dễ dàng được!”

Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Đạo diễn, anh thật sự đi tố cáo An Nghệ sao? 200 triệu đó nha! Anh muốn An Nghệ phá sản sao?”

“Tôi cũng không muốn, 200 triệu kia cũng vô ích! Tôi muốn quay phim! Quay phim thôi! Tôi cũng không dễ dàng?”

Cố Vân Tịch vội vàng an ủi: “Được được được! Là chúng tôi không đúng, em gái tôi còn nhỏ không hiểu chuyện, gây chuyện cho anh rồi, tôi thay mặt nó xin lỗi anh, thật xin lỗi, thật xin lỗi!”

âm thanh của Chu Dương dịu xuống: “Chuyện này không liên quan đến cô, tôi biết An gia không thích cô, tôi nói này Vân Tịch, cô dứt khoát rời khỏi An Nghệ đi, đến công ty tôi! Hoặc tôi giới thiệu cho cô công ty quản lý tốt hơn, cô có kỹ thuật diễn, lại còn vừa đẹp, vừa trẻ, rất có tiềm năng trở thành đại minh tinh, ở An Nghệ thật đáng tiếc!”

Hết Chương 281: Lắc lư đi! Tiếp tục lắc lư đi!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page