Danh sách chương

Con ngươi Diêu Văn Tích co rút lại!

Bà là người thông minh, sao không nghe ra Phan Chỉ Quân đang giễu cợt mình chứ?

Tần Mạc không sống lâu nữa, đây là cái gai trong lòng bà, người phụ nữ này thỉnh thoảng lại lấy nó ra kích động bà!

Sắc mặt Diêu Văn Tích có chút trắng bệch!

Đời này bà không thua ai, duy chỉ có đứa con trai này bà bất lực!

Bà nhìn về phía ban công cách đó không xa, Cố Vân Tịch đang tán gẫu với Lạc Vũ Vi!

Lạc Vũ Vi rất xinh đẹp!

Thật sự rất xinh đẹp!

Tính cách dịu dàng, đoan trang ưu nhã, học đại học y danh tiếng, bình thường là người khiêm tốn, không kiêu, không nóng nảy!

Nhiều khi bà cảm thấy Vũ Vi còn ưu tú hơn Diêu Mộng Kỳ rất nhiều. 

Một cô gái như vậy lại đồng ý đợi Tần Mạc, chăm sóc nó, cổ vũ nó, là vị hôn thê của nó, những điều đó khiến bà cảm động!

Bệnh của Tần Mạc nhiều năm rồi, tình cảm của Vũ Vi cũng không thể từ bỏ, nhưng xét về lý trí, bà biết đứa con trai này của mình rất có thể không chịu nổi. 

Không phải bà chưa từng nghĩ để Lạc Vũ Vi gả cho Tần Mạc sớm một chút để lại một đứa trẻ!

Đáng tiếc, Lạc Vũ Vi không chịu!

Tần Mạc cũng không muốn để Vũ Vi chờ!

Hiện tại cả hai đã trưởng thành rồi, cũng không nhắc đến chuyện kết hôn!

Phan Chỉ Quân nói vậy rõ ràng muốn chọc bà đau lòng!

Diêu Văn Tích nhếch môi nói: “Gần đây chị dâu không phải đang vội vàng tìm nhà chồng cho Mộng Kỳ sao? Sao có tâm tư quan tâm đến tiểu Mạc nhà em thế?”

“Mộng Kỳ là tiểu thư của Diêu gia! Nhớ năm đó em là tiểu thư Diêu gia được gả cho Chủ tịch tỉnh Giang Nam, hôn sự của Mộng Kỳ chắc không kém nhỉ!”

“Cô…”

Diêu Văn Tích có chút khinh thường nhìn bà ta một cái, sau đó nhấc chân đi thẳng!

Hừ!

Châm bị thóc chọc bị gạo sao?

Ai mà không biết!

Phan Chỉ Quân cô quan tâm nhất là cái gì, tôi biết rất rõ!

Thấy Diêu Văn Tích ôm chồng văn kiện soái khí rời đi, Phan Chỉ Quân nghiến răng nghiến lợi.

“Diêu Văn Tích, con gái tôi nhất định sẽ gả cho người khỏe mạnh hơn con trai cô!”

Lại nhìn thoáng qua Cố Vân Tịch và Lạc Vũ Vi ở phía xa, Phan Chỉ Quân hừ lạnh, đi gọi điện thoại cho con gái Diêu Mộng Kỳ!

Ăn cơm xong, Cố Vân Tịch chuẩn bị về, lúc đầu Tần Mạc muốn đưa cô về, kết quả Lục Hạo Đình gọi điện thoại đến, anh về đến thành phố rồi, hỏi cô ở đâu!

Cố Vân Tịch vui mừng: “Không cần đưa tôi về, bạn trai tôi đến đón tôi rồi, tôi đi trước!”

Tự nhiên Tần Mạc không cần đưa cô về nữa.

Cố Vân Tịch nói địa chỉ cho Lục Hạo Đình, mình thì ra cổng Diêu gia, đợi trên đại lộ.

Mười phút sau, xe Lục Hạo Đình đến!

Anh vội vàng xuống xe, đi đến trước mặt Cố Vân Tịch, nắm lấy tay cô sưởi ấm: “Sao lại đứng trong gió lạnh vậy? Em cứ ở trong Diêu gia, anh đến đón em là được, anh chưa đến thì cũng phải tìm một chỗ ngồi, bị đông lạnh thì phải làm sao?”

Cố Vân Tịch cười tủm tỉm nhìn anh làm ấm tay cho mình: “Không sao, không lạnh, đường đến Diêu gia rất khó tìm mà! Nơi này là đại lộ, rất tiện nha!”

“Mau lên xe!” Lục Hạo Đình kéo cô, mở cửa xe, để cô ngồi vào. 

“Buổi chiều anh rảnh, muốn đi đâu không?” Lục Hạo Đình nói.

Cố Vân Tịch nghĩ: “A… không biết, anh ăn chưa?”

“Chưa!”

“Vậy về nhà trước, em nấu cơm cho anh!”

Lục Hạo Đình lái xe về Giang Châu Đế Cảnh!

Hai người cùng nấu ăn, ăn xong Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch: “Em muốn đi đâu chơi không? Anh đi cùng em.”

Cố Vân Tịch ngẩng đầu lên nhìn anh: “Sao hôm nay anh rảnh rồi? Anh trốn việc sao?”

Lục Hạo Đình xoa xoa đầu cô: “Có chuyện đặc biệt, được nghỉ buổi chiều!”

Cố Vân Tịch không hỏi nhiều, tưởng rằng đó là nhiệm vụ. 

Lục Hạo Đình thấy cô không nói lời nào: “Em nghĩ gì đó? Nhiệm vụ sao?”

“Chẳng lẽ không phải?”

“Không phải!”

“Vậy thì là gì?”

“Chuyện tốt!”

Cố Vân Tịch: “…”

Cố Vân Tịch nghĩ một hồi, nhìn ánh mắt Lục Hạo Đình có chút tuổi trẻ ngông cuồng, đắc ý, kiêu ngạo, mắt cô sáng lên: “Anh được thăng chức rồi?”

Lục Hạo Đình cười: “Chức vụ thì không thăng, chỉ thăng quân hàm!”

“Đại tá sao?”

“Ừm!”

“Oa… chồng, anh thật lợi hại!”

Cố Vân Tịch lập tức nhào vào ngực anh!

Lục Hạo Đình lập tức tiếp được cô!

Cố Vân Tịch nhào vào ngực anh, mắt đầy ánh sao: “Lợi hại! Quá giỏi! Quân hàm thăng lên đại tá, chắc chắn thăng chức không xa, a a a… chồng, em sùng bái anh quá!”

Hai tay Cố Vân Tịch ôm ngực, mặt chân chó sùng bái nhìn Lục Hạo Đình!

Lục Hạo Đình cười ra tiếng, đổi tư thế ôm cô vào ngực, tiểu nha đầu này thật biết cách chọc anh vui vẻ!

“Quân công của anh tích lũy đủ, nhưng ở các phương diện không thể cho anh thăng quá nhanh, cho nên lần này chỉ thăng quân hàm, chức vị không thay đổi!”

‘Buổi sáng vừa thông báo, anh nhận xong rồi xử lý ít việc, buổi chiều được nghỉ!”

Cố Vân Tịch nghiêng đầu nhìn người đàn ông trẻ tuổi đầy soái khí trước mặt, anh thật ưu tú khiến không người nào có thể bắt bẻ!

Nhớ kiếp trước, Lục Hạo Đình ba mươi tuổi đã đạt đến đỉnh!

Có thể nói là thần thoại trong quân đội!

Nếu không phải anh có đủ năng lực lẫn địa vị, cũng không có bản lĩnh lớn như vậy, luôn bảo vệ cô!

Cố Vân Tịch vùi đầu vào ngực anh, cọ qua cọ lại, cái ôm này thật ấm áp, vẫn luôn che mưa chắn gió cho cô!

Lục Hạo Đình dựa người vào ghế salon, xoa mái tóc dài mềm mại của cô: “Có muốn ra ngoài chơi không? Hay là ở nhà?”

“Ở nhà đi! Hôm nay trời nắng đẹp, cùng em đi phơi nắng, em phải ngủ trưa!”

“Được!”

Lục Hạo Đình lấy một tấm thảm, dải trên ban công cạnh ghế salon, mở rộng vòng tay hướng đến Cố Vân Tịch: “Đến đây!”

Cố Vân Tịch lập tức lon ton chạy đến nằm trong ngực anh.

Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, cô tựa vào ngực anh, một tay đặt lên ngực anh, cảm nhận trái tim đang đập mạnh ở đó, cô cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc!

“Vân Tịch!”

“Ừ!”

“Nói cho em một chuyện.”

“Chuyện gì?”

Lục Hào Đình dừng lại một hồi, mới nói: “Hai ngày tới, nếu bộ đội gọi em đi hỏi chút chuyện, em không cần phải sợ, cứ nói thật là được, hiểu không?”

Cố Vân Tịch sững sờ, ngữ điệu này không đúng a!

“Sao thế?”

Lục Hạo Đình nhìn cô một hồi mới nói: “Anh thăng chức ở bộ đội rất nhanh, cho dù có đủ quân công, tuổi còn trẻ, tự nhiên có người không vui, không hài lòng, muốn kiếm chuyện!”

Cố Vân Tịch gật đầu, cái này cô hiểu!

Lục Hạo Đình lợi hại như vậy, trong bộ đội không có người ghen tị mới là lạ!

“Còn nhớ lần trước vây bắt sau núi không, câu cuối cùng người kia nói em là tiểu chủ nhân của hắn gì đó?”

Sắc mặt Cố Vân Tịch biến đổi, chỉ cần nghĩ đến “tiểu chủ nhân” kia, cô lại cảm thấy khó chịu!

Hết Chương 239: Chồng em thật là lợi hại!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page